Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chú ý!” Vạn Kiếm Sinh ngăn chặn tất cả suy nghĩ lung tung, sắc mặt lạnh
lùng: “Ta của ngày hôm nay, đã không phải ta của một năm trước rồi.”
Sở Hi Thanh cũng đã phân tâm chú ý.
Hắn đang nhìn Sở Vân Vân trên không trung, nghĩ thầm vẫn phải nghĩ biện
pháp giảm bớt áp lực cho thê tử nhà mình.
Con ngươi của Vạn Kiếm Sinh lại run lên lần nữa, hiện ra vẻ tức giận đến cực
hạn.
Cái tên tạp chủng này, lại dám không chú ý đến hắn?
“Giết!”
Vạn Kiếm Sinh bỗng nhiên rút đao, một đạo ánh đao tựa như Bàn Cổ khai thiên
tích địa chém thẳng về phía Sở Hi Thanh.
Đây là cực chiêu Khai Thiên Tích Địa, là Thần Đao môn dùng ‘Bàn Cổ khai
thiên’ làm gốc, sáng chế ta một thức thần chiêu không trọn vẹn. Nó trời sinh đã
khắc chế Hỗn Độn chi pháp, càng có thể chém nát tất cả Thiên quy đạo luật!
Nhưng khi Vạn Kiếm Sinh vừa xuất đao, hắn cảm nhận được một luồng đao ý
cực kỳ ác liệt chém vào nguyên thần của mình.
Đó chính là Thần Ý Đao Tâm của Sở Hi Thanh.
Thần ý hóa đao, chạm vào tức chết!
Ánh đao của Vạn Kiếm Sinh đang phá tan tất cả, mạnh mẽ chém xuyên qua
màn đao của Sở Hi Thanh, thế như chẻ tre, liên tục chém nát bảy tầng ngoại
cương của Sở Hi Thanh.
Nhưng mà ý niệm của Vạn Kiếm Sinh lại hoàn toàn cứng đờ tại đó.
Cũng trong khoảnh khắc này, một đạo ánh đao như tuyết lướt qua, trực tiếp
chém đầu của hắn xuống.
Đó là một trường đao màu trắng bạc.
Thanh Tu La Tru Ma đao của Sở Hi Thanh đã nằm trong trạng thái nửa tàn, vì
vậy đao trong tay hắn bây giờ là một thanh đao nhị phẩm hạ mượn từ kho vũ
khí của Lê Tham.
Bản thân đao này có mang theo Tru Thiên và Như Ý chi pháp, uy lực còn trên
Tu La Tru Ma đao.
Khi linh trí của Vạn Kiếm Sinh khôi phục, liền phát hiện đầu của mình đang
tung bay giữa không trung.
Hai mắt hắn trợn trừng trừng, sau đó liền chuyển thành màu sắc tro nguội, mang
đầy tuyệt vọng.
Lúc này, trong đầu Vạn Kiếm Sinh chỉ còn hai ý nghĩ.
Đao của tên tạp chủng này thật là nhanh, hơn nữa còn nham hiểm ác độc đến
cực điểm!
Lão trời già chết tiệt này, nếu sinh Vạn Kiếm Sinh hắn, tại sao còn sinh Sở Hi
Thanh?
Lúc này, Sở Hi Thanh lại nhướng mày lên, thầm cảm thấy nghĩ mà sợ.
Dù Vạn Kiếm Sinh đã là đầu thân tách biệt, nhưng đao của hắn vẫn phá tan hai
tầng ngoại cương nữa của Sở Hi Thanh.
Vì đánh vỡ Nhai Tí Đao và nhiều tầng ngoại cương của hắn, người này quả thực
là trăm phương ngàn kế!
May mà hôm nay diệt trừ kẻ này ở đây, nếu không với thiên phú của người này,
tương lai sẽ là một phiền phức không lớn không nhỏ.
Mà khi Sở Hi Thanh nghĩ đến đây, nội tâm của hắn chợt hơi động, bỗng nhiên
ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Lần này hắn không nhìn về phía thê tử của mình, mà là nhìn ra bên ngoài Thái
Vi Viên.
Linh nhãn của Sở Hi Thanh có thể xuyên qua cấm chế nơi đây, nhìn về phía cửu
tiêu bên ngoài.
Hắn nhìn thấy vòm trời đang bình tĩnh, chợt có vô số thần lực đang cuộn trào.
Rồi một cái chớp mắt tiếp theo, lại là một đạo thần quang màu vàng chói mắt
chiếu xuống dưới.
Cùng lúc đó, một đạo kiếm quang sắc bén màu đỏ thắm cũng lóe lên ở phía
chân trời.
Lúc này, toàn bộ bầu trời đều là mưa máu màu đỏ tươi.
Sở Hi Thanh không khỏi trợn tròn mắt lên, thầm nghĩ ‘con bà nó, hôm nay làm
sao thế này? Lại rụng một cái thần thủ nữa’.

Khi bầu trời xuất hiện dị thường, hai người Tố Phong Đao và Lý Trường Sinh
đang thu thập ‘Thất Sát thần huyết’ trên biển.
Đây là máu tươi của thần linh thượng vị, giá trị cực cao.
Vì vậy, đường đường là tông chủ như Lý Trường Sinh mà cũng đích thân tham
gia, chạy bốn phía để tìm kiếm tung tích thần huyết.
Hắn qua lại trên mặt biển, ngửi trái một chút, lại nhìn phải một chút, sau khi
khóa chặt một phương vị, liền nhanh chóng xuyên vào trong biển, dùng tốc độ
nhanh nhất để lấy thần huyết.
Hơn nữa không chỉ có hắn, tất cả võ tu ở bên ngoài Thái Vi Viên cũng đang sưu
tầm thần huyết trên biển.
Bọn họ cực kỳ chán ghét đôi sư huynh muội Lý Trường Sinh này.
Hai người này quả thực là hai con lợn rừng, luôn đấu đá lung tung ở trên mặt
biển.
Bọn họ quả thực là cường thế và bá đạo đến cực điểm.
Ta nhìn thấy trước, vậy thì khẳng định là của ta; ta không nhìn thấy trước, ta chỉ
trùng hợp gặp phải, vậy thì khẳng định cũng là của ta.
Mọi người đều giận mà không dám nói gì.
Cách đây không lâu, Lý Trường Sinh đã dùng một kiếm đánh nát bấy thần lực
của Dương Thần – Thái Hạo, tình cảnh này vẫn khắc sâu trong đầu của mỗi
người.
Tố Phong Đao thì lại chém rụng suy nghĩ muốn phản kháng của bọn họ.
Vì vậy, dù là võ tu Siêu Phẩm gặp phải hai người này, thì cũng chỉ có thể bóp
mũi mà né ra xa.
Bọn họ không dám đối đầu chính diện với hai kẻ hung hãn này.
Mãi đến khi một luồng thần lực mạnh mẽ tụ tập trên bầu trời, Lý Trường Sinh
mới dừng lại trên mặt biển.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhìn màn mưa máu vô biên kia.
Biến cố phát sinh quá nhanh, khiến cho Lý Trường Sinh cũng không kịp phản
ứng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK