Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Trang quý phi cực kỳ khó coi.
Đại La Nghĩ tộc cố nhiên bất tử bất diệt.
Nhưng mà mỗi một lần tử vong, bọn chúng đều cần thời gian khôi phục nguyên
khí và tích lũy sức mạnh.
Trong một cái nháy mắt này, sức chiến đấu cấp cao của chúng đã tổn thất 5%!
“Nhiên Thần huyết chúc! Ta xem tuổi thọ của ngươi có thể đốt bao lâu.”
Trang quý phi hoàn toàn không thể đuổi kịp bóng người của Trần Nại Lạc, nàng
chỉ có thể tức giận gào thét: “Tu vị của ngươi đã vào Bán Thần, tuổi thọ đúng là
rất dài. Nếu như là Cự linh, sống mười mấy vạn năm cũng không có gì. Đáng
tiếc ngươi lại là nhân tộc! Mỗi 500 năm phải chịu một lần thiên kiếp! Ta chờ
thiên kiếp hạ xuống, xem ngươi ứng phó thế nào.’
Sức chiến đấu của Trần Nại Lạc bây giờ quả thực là đáng sợ.
Nhưng hắn tiếp tục thiêu đốt tuổi thọ như vậy, chỉ cần ba khắc nữa là sẽ phải đối
mặt với thiên kiếp!
Trần Nại Lạc lại ngoảnh mặt làm ngơ, hắn tiếp tục qua lại trên trời mây, tùy ý
săn giết.
Tuy nhiên, dù thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng độn pháp của đám kiến đực kia
cũng không kém.
Hơn nữa chúng có mạng lưới linh thức, tâm thần liên kết, có thể dùng thiên quy
để trợ giúp lẫn nhau.
Trần Nại Lạc rất khó tàn sát kiến đực như trước.
Thường thì phải 200, 300 cái hô hấp mới có thể giết được một con.
Nhưng nơi Trần Nại Lạc đi qua, đàn kiến đều bị lôi đình cuồng bạo của hắn
đánh thành tro bụi.
Tất cả kiến quân nhất phẩm nhị phẩm đều không may mắn sống sót.
Trần Nại Lạc muốn bắt đám kiến đực Siêu Phẩm kia thì khó, nhưng đám kiến
quân này thì chính là giun dế.
Sắc mặt Trang quý phi trắng bệch.
Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Nại Lạc, chờ đợi thiên kiếp của Trần Nại Lạc
hàng lâm.
Ba khắc sau, mấy chục ngôi sao chợt hiện hóa ra ở giữa trời, vô số lôi đình đánh
xuống phía Trần Nại Lạc.
Huyết diễm trên người hắn cũng càng mạnh hơn.
Đây là nguyền rủa của các thần đang bạo phát trong cơ thể hắn, kết hợp với lôi
đình bổ xuống, trong ngoài giáp công.
Khoảnh khắc này, như là có mười mấy tên thần linh hạ vị đồng thời ra tay với
Trần Nại Lạc.
Nhưng Trang quý phi còn chưa kịp vui mừng, liền nhìn thấy lôi đình cuồng bạo
kia bị Trần Nại Lạc hấp thu, thao túng.
Một cái chớp mắt tiếp theo, ba đạo lôi đình bùng nổ trên bầu trời, đánh nổ ba
con kiến đực thực lực Siêu Phẩm thượng vị!
“Chân Linh Lôi pháp?”
Trang quý phi lại lấy làm kinh hãi, nội tâm lạnh lẽo như băng.
Trần Nại Lạc trở thành Chân Linh cũng không có gì kỳ lạ, một nhân vật tuyệt
thế như hắn, sớm muộn gì cũng trở thành người phát ngôn của một hai đầu thiên
quy.
Nhưng mà Lôi pháp là một trong những lực lượng mạnh mẽ nhất thiên địa, con
đường này cạnh tranh rất khốc liệt, Trần Nại Lạc lại có thể bước lên!
Nội tâm của nàng cực kỳ gay go, chỉ có thể dốc sức đuổi theo Trần Nại Lạc, dù
không thể cuốn lấy hắn, cũng ép hắn phải thiêu đốt thêm tuổi thọ.
Hiển nhiên là thiên kiếp lần đầu tiên là không làm được gì Trần Nại Lạc, nàng
chỉ có thể chờ mong vào lần sau.
“Hay cho Thần Chỉ Đô Thiên! Các hạ không thẹn là cột chống trời của nhân tộc
tây vực.”
Trang quý phi vừa đuổi theo, vừa liếc mắt nhìn một phương vị nào đó ở phía
đông nam: “Chỉ tiếc là, không phải tất cả nhân tộc đều muốn tử chiến.”
Khóe môi nàng cong lên, trong mắt lóe dị quang.
Trang quý phi suy đoán đây quá nửa là Kiến Nguyên đế.
Tên kia quá nửa là muốn mượn Đại La Nghĩ tộc để kiềm chế các phe, nhưng cái
này cũng không uống công nàng và hắn làm vợ chồng nhiều năm.
Trần Nại Lạc nghe vậy thì cau mày, sau đó lại hơi hồi hộp.
Hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía ngoài 2300 dặm phía nam.
Sắc mặt Trần Nại Lạc nhất thời chuyển thành tro nguội.
Hắn cắn răng, ngậm lấy vô cùng tức giận mà gằn từng chữ một: “Thiên Khải
sơn trang!”
Thiên Khải sơn trang là một trong những thế lực phụ thuộc Đô Thiên thần cung,
nhưng mà phòng tuyến 200 dặm của bọn họ đã xuất hiện một lỗ thủng to lớn.
Tất cả võ tu cao cấp của Thiên Khải sơn trang đã biến mất, đám đệ tử bình
thường thì chạy toán loạn về phía nam.
Chỉ là có vô số trùng quân tràn vào từ phía đó.
Chúng nó chui vào đường hầm dưới đất, né tránh tường lửa khốc liệt, rồi chui ra
từ mặt nam của tường lửa.
Số lượng càng ngày càng nhiều, lên đến hàng ngàn hàng vạn.
Mà lúc này, toàn bộ chiến trường, toàn bộ võ tu cấp cao đều phát hiện điều dị
thường ở bên kia. Bọn họ vẫn đang chống đỡ, nhưng ánh mắt lại tràn đầy tuyệt
vọng.
Thật ra thì gắng gượng chống đỡ là không có ý nghĩa, sau khi ‘Thương Khung
sơn’ bị đột phá, phải 9000 dặm nữa mới có nơi xây dựng phòng tuyến, đó cũng
là bản sơn của Đô Thiên thần cung.
Mà bách tính trong khoảng địa vực rộng lớn này, đều sẽ trở thành đồ ăn của Đại
La Nghĩ tộc, khiến cho sức mạnh của chúng lớn mạnh hơn.
Trừ phi là tụ tập tất cả thần tông và ma môn, thậm chí là lực lượng của triều
đình lại, thì mới có thể áp chế đám Đại La Nghĩ tộc này.
“Đáng tiếc, các ngươi vẫn là xe cát dã tràng.”
Lời nói của Trang quý phi còn hàm chứa ý cười.
Trong mắt của nàng lại hiện ra một tia kỳ dị.
Phòng tuyến ‘Thương Khung sơn’ đã bị đột phá, thế mà Sở Hi Thanh vẫn
không hiện thân sao? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK