Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“m Thần – Nguyệt Hi?”
Thần Tịnh Ly lại nhíu mày liễu.
Nguyệt Hi và Thái Hạo, bọn họ rốt cuộc là muốn cái gì?
Bọn họ quyết định giải phong ấn cho Đế Oa sao?
Nàng có biết một khi Đế Oa thoát vây, nếu Táng Thiên thoát khỏi cảnh nhập
ma, hai người này nhất định sẽ tạo thành một trận thần kiếp ở vực ngoại.
Thậm chí tam đại ‘Ty Thiên’ còn tiên đoán là ‘Chư thần hoàng hôn’.
Nhưng Thần Tịnh Ly cũng không thể nói âm Thần – Nguyệt Hi ngu xuẩn.
Đây chính là mầm họa do chính các thần tạo ra.
Trụ cột của nhân tộc, Táng Thiên chính là do bọn họ tự tay nâng lên.
Ngày xưa, bọn họ làm thế nào để đẩy Dương Thần – Thái Hạo khỏi cái ghế
thiên đế, như vậy âm Thần – Nguyệt Hi cũng làm như vậy với bọn họ thôi.
Thật ra muốn hóa giải địch ý và oán hận của hai vị Tổ thần này cũng rất đơn
giản, chỉ cần các thần trả lại quyền bính đã cướp từ tay bọn họ là được, khi đó
hai vị thần linh này sẽ nhất trí với các thần.
Nhưng mà chuyện này tuyệt đối là không thể.
Đối với những Tổ thần và đế quân kia, thứ đã nuốt vào bụng rồi, sao có thể
phun ra?
Còn cả thù hận của các thần đã tích lũy bao năm qua, cũng không dễ dàng hóa
giải như vậy.
Giống như Hỏa Thần sắp phục sinh, đó chính là một kẻ địch không chết không
thôi với Dương Thần.
Một khi Hỏa Thần trở về, Cung Thần – Thiên Nghệ cũng sắp rồi, vị này không
chỉ có mối thù giết con với hai thần âm Dương, mà còn có mối hận ám hại chết
vong.
“Nhưng ta nhớ Trưởng Tôn Binh Quyền hình như là nam mà?”
“Vì vậy bọn họ còn dùng Điên Đảo âm Dương.”
Thần Phổ Thiên khẽ than thở một tiếng: “Hắn bây giờ đã là nữ. Điều đáng
mừng duy nhất bây giờ là, đẳng cấp Thần âm của Trưởng Tôn Binh Quyền
không cao, bọn họ muốn mượn tay Kiến Nguyên đế để giải phong ấn cho Đế
Oa, thì vẫn cần một thời gian để tích lũy.”
Thần Tịnh Ly không khỏi trợn tròn mắt lên, nghĩ thầm đây thật sự là khó lòng
phòng bị.
Bảo sao mấy người Thần Phổ Thiên không thể nhìn rõ việc này.
Mà lúc này, trong thâm cung tại thành Vọng An, Kiến Nguyên đế đang vô cùng
đắc ý mà đứng dậy.
Khi hắn cảm ứng được khí cơ hòa hợp, âm dương một thể bên trong người, còn
cả thi độc đã yếu đến mức không thể tra xét, long khí càng mạnh mẽ hơn kia, thì
không khỏi cười ha ha.
Sau lưng Kiến Nguyên đế là thân thể để trần của Trưởng Tôn Binh Quyền, ánh
mắt nàng mờ mịt thất thần nhìn lên phía trên.
Thần trí của nàng mơ hồ, vẫn còn chưa ý thức được chuyện gì đã xảy ra với cơ
thể mình.
Trưởng Tôn Binh Quyền đầu tiên là cảm nhận được đau đớn khi hạ thân bị xé
rách.
Nàng lập tức phát hiện thân thể mình phát sinh biến hóa.
Trưởng Tôn Binh Quyền chỉ hơi cảm ứng, hai mắt lập tức trợn lên.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Tại sao mình lại biến thành… biến thành một nữ tử?
Trưởng Tôn Binh Quyền cảm ứng được bộ phận không thể về cơ thể của mình,
cũng phát hiện trên người mình có thêm vài thứ, và cả vết máu ở trên giường
kia.
Nàng là người thông minh, chỉ chớp mắt đã hiểu ra.
Là lão tặc Kiến Nguyên đế này!
Bảo sao, bảo sao dung mạo của mình càng ngày càng âm ngu, càng ngày càng
nữ tính! Bảo sao gần đây nàng càng ngày càng thích đồ của con gái, thậm chí
còn tô son điểm phấn lên mặt!
Bảo sao thứ kia càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng không có hơi sức!
Nàng vốn cho rằng đó là vấn đề của mình, là di chứng sau khi thức tỉnh huyết
mạch Thần âm.
Dù sao nàng lấy thân nam tử thức tỉnh huyết mạch Thần âm, rất khó nói sẽ có di
chứng gì.
Nhưng vào lúc này, tất nghi ngờ của Trưởng Tôn Binh Quyền đều được gỡ bỏ.
Đây chính là hiệu quả của thuốc, lại thêm lực lượng pháp thuật, khiến cho nàng
chuyển đổi giới tính.
Trưởng Tôn Binh Quyền nghĩ đến các loại hình vi dị thường của Kiến Nguyên
đế từ khi mình vào kinh đến nay.
Tên cẩu hoàng đế này rõ ràng là người đa nghi, nhưng lại rất coi trọng và sủng
ái nàng.
Nghĩ đến những lời nói và những tiếp xúc thân thể cố ý hoặc vô tình kia của
Kiến Nguyên đế, Trưởng Tôn Binh Quyền nhất thời nổi da gà.
Cái tên súc sinh buồn nôn này…! Súc sinh! Súc sinh!!!!
“Lão tặc! Ta giết ngươi!”
Trưởng Tôn Binh Quyền tức đến nổ đom đóm mắt, bỗng nhiên lao lên.
Nhưng khi kiếm cương sắc bén của Trưởng Tôn Binh Quyền đánh nát long
sàng, sắp chém trúng Kiến Nguyên đế.
Nàng lại cảm giác Long Hổ Kim Đan trong cơ thể mình bạo loạn, hoàn toàn
mất khống chế, trong đầu cũng như bị người nện một búa.
Kiếm cương của Trưởng Tôn Binh Quyền nhất thời tán loạn, toàn thân nàng
cũng không còn hơi sức mà quỳ trên mặt đất.
Là cấm pháp…!
Tên cẩu hoàng đế này đã trồng cấm pháp nào đó trong Long Hổ Kim Đan và hạt
nhân nguyên thần của mình.
“Ta phải đa tạ Trưởng Tôn ái phi rồi.”
Kiến Nguyên đế đã mặc long bào, khóe môi hắn cong lên, vô cùng đắc ý nói:
“May là nhờ có ái phi, ta mới có thể hoàn thành một bước cuối cùng này. Vì vậy
lần này sẽ tha tội vô lễ cho ngươi.”
Sau khi nói đến đây, Kiến Nguyên đế cố tình quay người lại.
Hắn dùng ngón tay nâng cằm Trưởng Tôn Binh Quyền.
Kiến Nguyên đế nhìn gương mặt hơi tương tự với Vấn Tố Y này, còn cả cặp
mắt trợn trừng trừng tràn đầy phẫn nộ và căm hận này, hắn lại thấy càng sung
sướng hơn.
“Nhưng mà không có lần sau, ngươi đã là ái phi của trẫm, phải tuân theo quy củ
trong cung. Sau đó trẫm sẽ sắc phong cho ngươi làm Đức Phi, thế nào? Đây là
đứng đầu bốn phi, có thể thấy trẫm yêu thương và coi trọng ngươi ra sao.”
“Còn nữa, nếu như có thể làm cho trẫm thỏa mãn, trẫm có thể đồng ý ngươi tiếp
tục dùng thân phận Cực Đông Vương để ra vào triều đình, thậm chí trợ giúp
lương thảo và quân giới cho thuộc hạ của ngươi, thậm chí là cung cấp binh mã
cho ngươi. Trẫm yêu thương ngươi, tự nhiên yêu ai yêu cả đường đi. Trưởng
Tôn gia các ngươi muốn truyền thừa gia nghiệp đúng không? Vậy thì sinh con
trai cho trẫm, như thế có thể truyền thừa Trưởng Tôn gia…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK