Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy! Vọng Thiên Hống là vật cực âm, thi độc của nó lại là cực dương.
Chỉ có âm dương một thể, mới có thể không sợ thi độc của nó, mới có thể
khống chế Nguyên linh của Vọng Thiên Hống.”
Vũ Côn Luân nói hết: “Vấn đề là, hiện giờ các đại thần tông đã cảnh giác, bọn
họ sẽ nhìn chằm chằm vào bệ hạ.”
Kiến Nguyên đế nghe xong thì không thèm để ý: “Ty lễ giám lập tức viết một ý
chỉ, triệu Trưởng Tôn Binh Quyền vào kinh, tiếp nhận sắc phong Cực Đông
Vương!”
Hắn vừa nói chuyện vừa liếc mắt nhìn Trang quý phi đang thất thần ở cách đó
không xa.
Muốn phục chế Vọng Thiên Hống đời đầu, quả thực là cần né khỏi ánh mắt của
các đại thần tông.
Bằng không những thần tông nhất phẩm này hợp lực mà đến, hắn cũng không
gánh nổi cái ngôi vị hoàng đế này.
Kết quả tốt nhất là bị ép thoái vị, nhường ngôi vị hoàng đế này cho dòng dõi.
Tình huống bết bát nhất chính là Đại Ninh diệt vong.
Kiến Nguyên đế nghĩ thầm, chỉ có thể dùng một cái thẻ đánh bạc khác để
chuyển tầm mắt của bọn họ đi.
Mình nên trợ giúp đám Đại La Nghĩ tộc này thoát khỏi phong ấn, hơn nữa càng
nhanh càng tốt!

Ngôi sao Thiên Tịnh bên ngoài phàm giới, Thần Tịnh Ly vẫn chưa thể đưa hóa
thể của mình hàng lâm phàm giới, thì đã nghe thấy tin hóa thể của Thần Thất
Sát bị chém.
Tâm tình của nàng vốn rất ác liệt, lúc này này lại khó chịu đến tột đỉnh.
Thần Tịnh Ly không để ý đến cái chết của Chuyển Luân Tinh Quân.
Tại vùng tinh không này, có hàng ngàn hàng vạn ‘thần hoang dã’, còn có hơn
ngàn tên thần linh hạ vị không có ngôi sao nào, bọn họ có thể bổ sung vị trí
Tinh chủ sao Thần Luân bất cứ lúc nào.
Nhưng hóa thể của Thần Thất Sát tử vong, cánh tay phải rơi vào trong tay Chúc
Quang âm, chuyện này là một rắc rối rất lớn, cực kỳ vướng tay.
Nhưng Thần Tịnh Ly tạm thời không lo được mấy chuyện này.
Nàng đứng trên sao Thiên Tịnh, nhìn xuống phàm giới với vẻ mặt cực kỳ khó
coi.
“Phổ Thiên huynh, có thể điều tra được vì sao Thương Hải Thạch chạy đến
Thương Châu không? Không thể là vô duyên vô cớ được chứ?”
Tuy Thần Phổ Thiên không ở đây, nhưng giọng nói của hắn lại vang lên bên
cạnh Thần Tịnh Ly: “Xin lỗi, đến nay vẫn không có thu hoạch gì.”
Giọng nói Thần Phổ Thiên ngưng trọng: “Tuy nhiên, ngươi suy đoán là đúng, ta
điều tra được một ít manh mối. Hai ngày trước, Thương Hải Thạch đã gặp mặt
người kia một lần, nhưng mà khoảng thời gian và dấu vết này, lại bị người khác
xóa đi rồi. Có thể kết luận là, lực lượng của người nọ không kém ngươi và ta.”
Hắn nói xong thì lại thở dài một tiếng: “Đối với ngươi mà nói, đây thực sự là
rắc rối ngập trời.”
Thương Hải Thạch tự nhiên là chết không hết tội, nhưng theo Thương Hải
Thạch tử vong, bộ ‘Như Ý thần nguyên’ mà Thần Tịnh Ly ký thác trên người
Thương Hải Thạch cũng mất tích, rất có thể đã rơi vào tay Sở Hi Thanh.
Thiên quy Như Ý là do Trí Thần – Long Hi sáng tạo.
Tuy rằng hơn ngàn vạn năm trước, Đông Hoàng đã thay thế được vị cách Sáng
Đạo Giả này, nhưng mà Long Hi vẫn có sức ảnh hưởng cực lớn trên thiên quy
Như Ý này.
Còn cả Đông Hoàng và mấy đời đế quân của nhân tộc, ấn ký nguyên thần của
bọn họ vẫn cố định tại nơi sâu xa nhất trong thiên quy Như Ý.
Những người này tuyệt đối sẽ không tiếp nhận một người ngoài trở thành Thanh
Giả của thiên quy Như Ý.
May mắn chính là Đông Hoàng và huynh đệ con cháu của hắn đều đã chết
vong, Long Hi thì lại bị phong ấn, bị các thần phong ấn ở một nơi nào đó tuyệt
đối không cảm ứng và liên hệ được với bên ngoài.
Cho nên những ý thức còn sót lại kia, là có thể bị lừa dối.
Thần Tịnh Ly ký thác một bộ phận ‘Như Ý thần nguyên’ lên người Thương Hải
Thạch, nhờ vào đó để đạt được Long Hi, Đông Hoàng và mấy vị đế quân kia tán
thành.
Nhưng tất cả mưu tính của Thần Tịnh Ly đã là nước chảy về biển đông, còn mất
cả bộ phận ‘Như Ý thần nguyên’ mà nàng khổ sở ngưng luyện ra.
“Thú vị!”
Thần Tịnh Ly cười lạnh lùng: “Phổ Thiên huynh, có thể chia ra một chút sức lực
để giúp ta một việc không? Từ giờ trở đi, giúp ta nhìn chằm chằm vào hướng đi
của Trí Tẩu và Thái Sơ Huyền Nữ.”
“Ngươi nghi ngờ bọn họ? Cũng đúng, hiện giờ cũng chỉ có hai vị này là có năng
lực và động cơ này. Chắc hẳn bọn họ đang mưu tính gì đó.”
Giọng điệu Thần Phổ Thiên hơi trầm: “Thật ra thì ngươi không cần nhờ, ta cũng
đang nhìn chằm chằm vào bọn họ rồi. Trong chuyện Táng Thiên ma hóa, hai
người này chính là biến số lớn nhất. Chỉ là hai người này có năng lực đặc biệt,
Phổ Chiếu chi pháp của ta thường xuyên không chiếu được bọn họ. Thế gian
này luôn có một số nơi, dù thế nào thì mặt trời cũng không thể chạm tới.”
“Vậy thì nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh kia! Ta nghi ngờ mưu tính của hai
người kia có liên quan với kẻ này.”
“Sở Hi Thanh? Ta hiểu rồi. Nhưng lần này ngươi hạ phàm, không phải để trừ
khử kẻ này sao? Tịnh Ly ngươi không nắm chắc?”
Thần Phổ Thiên vừa nói đến đây, liền cảm ứng được một luồng khí tức Canh
kim sắc bén lao thẳng đến nơi này.
Ngay sau đó, một Cự thần cao 500 trượng hiện thân ở bên ngoài sao Thiên
Tịnh.
Thần Tịnh Ly nhận ra người này, chính là Thần thị của Tây Phương Bạch Đế
Bạch Chúc, là một thần linh rất mạnh mẽ.
Ánh mắt người đến lạnh lẽo, mặt không cảm tình nhìn Thần Tịnh Ly: “Đế quân
có lời, mời Thanh Tịnh chi chủ nhanh chóng chạy đến Thất Sát tinh cung để yết
kiến.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK