“Thủ đoạn cao cường!”
Thiên Hạ Vô Đao – Mai Niệm Tuyết cũng sửng sốt một lúc lâu: “Minh tu sạn
đạo, ám độ trần thương, thế mà lại dùng cách này để giấu diếm thần linh. Không
đúng, đây còn là ‘nghi thức’ thời gian đỉnh cấp nhất. Lên cấp nhất phẩm bên
trong năm tháng quá khứ sao?”
Vị hậu bối này của hắn, quả nhiên là dã tâm bừng bừng.
Mọi người cũng tỉnh ngộ, tất cả đều chấn động không thôi.
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ hưng phấn và kích động trong mắt
đối phương.
Người này lên cấp nhất phẩm, đối với toàn bộ Vô Tướng thần tông… không!
Đối với toàn bộ nhân tộc mà nói, thì đây chính là một tin tốt bằng trời.
Sở Vân Vân cũng hiện ra ý cười.
Người này… thật sự đuổi kịp rồi!
Hắn lại lấy phương thức thần kỳ như vậy, để đánh vỡ nguyền rủa cuối cùng
trong cơ thể.
Thật ra cũng không thể nói là cửa ải cuối cùng, nhưng nhất phẩm hạ lên nhất
phẩm thượng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Thanh niên kia chắp tay thi lễ với mọi người, rồi lập tức hái Nguyên Tâm Hoa
điều chế bí dược, sau đó một hơi uống cạn.
Khi thanh niên khoanh chân ngồi vào chỗ mình, Lư Thủ Dương cười khẽ một
tiếng: “Ta coi như biết mục đích sư đệ mời chúng ta đến đây rồi. Chỉ là…”
Sở Hi Thanh mời đám người Lý Trường Sinh và Sở Vân Vân bọn họ đến đây,
một là để hộ pháp, bài trừ ngoại lực; hai là trấn áp thời gian và vận mệnh, bài
trừ thần linh gây rối.
Trong những người ở đây, mặc lệ là Lý Trường Sinh hay Sở Vân Vân, hoặc là
Ngạo Quốc, Yến Quy Lai, thì đều có tương lai cực kỳ tươi sáng.
Dù mạnh như thần linh, mạnh như Chúc Quang âm thì cũng khó có thể cải biến
thời gian và vận mệnh của bọn họ.
Bọn họ bố trí trận pháp khổng lồ ở đây, cũng là vì phong tỏa tất cả khả năng
biến hóa của thời gian và vận mệnh.
Đầu nguồn của kế hoạch, chính là lấy tất cả khả năng để hoàn thành sự kiện ‘đã
lên cấp nhất phẩm trong năm tháng quá khứ’, sau khi ván đã đóng thuyền, lại
chặn mấy ngọn núi lớn trên dòng sông thời gian.
Về phần một nhị phẩm như Lư Thủ Dương hắn, thì chỉ là một cái phép che mắt,
một cái bia đỡ đạn, dùng để giấu diếm những khí tức thiên quy Hỗn Độn tràn ra
ngoài.
Tương lai khi các thần nhìn vào nơi này, chỉ có thể suy đoán một võ tu tên Lư
Thủ Dương của Vô Tướng thần tông đã nhân cơ hội tiến vào nơi này để thăng
cấp nhất phẩm.
Chỉ là…
Lư Thủ Dương hơi ngờ vực.
Nếu muốn lên cấp nhất phẩm, vậy phải có bí dược tương ứng.
Một cái chớp mắt tiếp theo, hắn nhìn thấy một tia sáng màu trắng bay từ phía xa
đến nơi này.
Có thể nhìn thấy đó là một con Thừa Hoàng có đôi cánh phong lôi ở sau lưng,
nó đang đạp lên lực lượng tuế nguyệt để độn không đến đây.
Đó chính là Bạch Tiểu Chiêu!
Nàng không đi theo Sở Hi Thanh, mà lại chạy đến nơi này.
Trong miệng Bạch Tiểu Chiêu còn ngậm một bình sứ.
Nàng quét mắt nhìn bốn phía, cuối cùng chọn một đóa Nguyên Tâm Hoa sắp nở
trong vòng hai năm tới.
Theo chất lỏng trong bình nhỏ xuống đóa hoa.
Đóa Nguyên Tâm Hoa này bắt đầu sinh trưởng với tốc độ kinh người, rồi nở rộ.
Lư Thủ Dương lập tức thoải mái, việc nên làm thì phải làm thôi.
Hỗn Nguyên Vô Tướng công của hắn đã đạt đến yêu cầu thăng cấp từ lâu, mãi
chưa lên cấp là vì tự nhận chưa tích lũy đủ hai pháp Giới Luật.
Truyền thừa Thần Luật Giới Thiên Kiếm trong tông môn cũng có thiếu hụt nhất
định, vì thế nên mới kéo dài đến bây giờ.
Đệ tử Vô Tướng thần tông bọn họ đều lấy Vô Tướng công làm ‘thể’, lấy các
loại võ đạo như Bình Thiên Kiếm, Lượng Thiên Kiếm để ‘dùng’.
Khi lên cấp thì cần hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được, như vậy
mới có thể tăng cường uy lực của võ đạo đến mức tận cùng, từ đó có hi vọng
đột phá Siêu Phẩm.
Chỉ cần hơi kém một chút là sẽ ảnh hưởng đến thành tựu tương lai.
Vì thế nên Siêu Phẩm của Vô Tướng thần tông không cần mượn bất kỳ ngoại
lực nào để lên cấp, cũng không cẩn hai môn Xiển và Chân trợ giúp.
Sau khi bọn họ thăng cấp, thực lực cũng vượt xa những tông môn khác.
Theo lý thuyết, thời gian sống của bọn họ sau khi lên Siêu Phẩm cũng vượt xa
những tông môn khác.
Dưới thiên kiếp 500 năm một lần, bọn họ chống đỡ một hai vạn năm cũng
không phải vấn đề.
Chỉ tiếc…
Lư Thủ Dương lập tức thu hồi suy nghĩ lung tung, cũng hái lấy đóa Nguyên
Tâm Hoa này.
Lư Thủ Dương từ chối rất nhiều thuốc phụ mà Bạch Tiểu Chiêu đưa cho.
Hắn cũng đã chuẩn bị những thứ này từ trước rồi, chỉ cần điều chế là có thể
uống.
Chờ đến khi bí dược màu mận chín kia vừa thành, Lư Thủ Dương lập tức uống
vào.
Mặc dù Lư Thủ Dương không hài lòng với tích lũy trên hai pháp Giới Luật của
mình.
Nhưng từ sau khi vợ chồng Sở Hi Thanh lấy được hai sách Giới Luật, đã cho
phép hắn tiến vào Vân Hải tiên cung để nghiên cứu ảo diệu của Giới Luật, khiến
cho Thần Luật Giới Thiên Kiếm của hắn vượt xa ba năm trước.
Lư Thủ Dương tin tưởng, chỉ cần mình bước từng bước một, sau này vào Siêu
Phẩm cũng không phải vấn đề.
Đối với người như hắn và Ngạo Quốc, trở ngại chỉ có Vạn Ma quật và các thần.
Danh Sách Chương: