Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu thế lực của đám người vây giết Sở Hi Thanh yếu đi một phần, thì có nghĩa
là lực lượng của Sở Hi Thanh và Vô Tướng thần tông sẽ mạnh hơn một phần.
Còn cả Thái Vi Viên!
Tiếu Cuồng Long không dám tưởng tượng, sau khi Vô Tướng thần tông đoạt
được Thái Vi Viên thì sẽ có thanh thế và lực lượng mạnh đến mức nào, đáng sợ
đến cỡ nào.
Nhưng mà theo tình hình bây giờ, đã không có bất kỳ thế lực nào có thể ra tay
ngăn cản nữa.
Bên ngoài chắc hẳn là cũng có người nhận được tin tức, nhưng khoảng cách quá
xa xôi, thời gian ngắn ngủi, nằm ngoài tầm với.
Tiếu Cuồng Long suy nghĩ thật nhanh, sau một phần vạn cái hô hấp, hắn vẫn âm
thầm thở dài.
Hắn biết mình không có lý do chống lại lệnh của Sở Hi Thanh, cũng không có
vốn liếng để chống đối.
Hắn không chỉ phải ra tay, mà còn phải dùng toàn lực.
Cùng vào thời khắc này, Phong Liên Thành ở bên cạnh lại cười lúng túng một
tiếng: “Thuộc hạ thất thần, thuộc hạ không ngờ hôm nay lại có thể nhìn thấy
thần linh Vĩnh Hằng. Càng không ngờ võ đạo của Bá Võ Vương điện hạ lại đạt
đến tình cảnh này!”
Khi hắn nói chuyện, Bá Thiên Lai đã lấy ra một trường côn hai màu vàng bạc,
cười ha ha mà xông lên: “Kỳ chủ đại nhân thật sự là cho Bá mỗ một niềm vui
bất ngờ, nhưng cái này cũng rất hợp ý của Bá mỗ.”
Hắn chọn một võ tu nhị phẩm làm đối thủ.
Sức chiến đấu của người này vốn cực mạnh, gần như đuổi sát Thiên Bảng,
nhưng giờ khắc này bị hai vị thần linh kiềm chế, lại có vài món thần bảo trấn
áp, cộng thêm mươi mấy loại thiên quy chèn ép, nên bị một côn của Bá Thiên
Lai nện cho vỡ một cánh tay, miệng phun máu tươi!
Bá Thiên Lai vốn rất bất đắc dĩ.
Hắn cũng không muốn tham dự trận giết chóc này.
Song khí hắn nhìn thấy máu tươi trên bả vai của đối phương, toàn thân lại hưng
phấn, chiến ý dâng trào.
“Giết!”
Trường côn trong tay Bá Thiên Lai chợt phát ra một tiếng xé gió.
Lần này, hắn còn chưa đánh trúng đối thủ, mà máu thịt bên ngoài của đối
phương đã bắt đầu nứt toác và nát bấy, bị chấn động thành thịt băm.
Cũng trong khoảnh khắc này, phía nam của hang động lại xuất hiện một trận
mưa máu tung bay.
Đó là Cự linh Hoàng An Thế của Trường Lưu sơn, hắn muốn thoát đi từ phía
này.
Hắn nhìn thấy vết xe đổ của Hoàng Triết Vũ, nên đã dùng toàn lực khi giao thủ
với Sở Vân Vân, lại thiêu tốt toàn bộ khí huyết và nguyên khí của bản thân,
không dám giữ lại một chút nàng.
Hoàng An Thế biết, nếu như mình không thể đẩy lùi nữ tử này trong chốc lát,
thì hôm nay mình chắc chắn phải chết.
“Ầm!”
Theo tiếng nổ vang, đại đao trong tay Hoàng An Thế cũng nát bấy thành cặn bã!
Hắn còn thảm hơn cả Hoàng Triết Vũ.
Cái này không phải do thực lực của hắn không bằng Hoàng Triết Vũ, mà là sau
khi Hoàng Triết Vũ chết trận, hai vị thần linh Vĩnh Hằng và bốn vị Siêu Phẩm
kia có thể chia nhiều lực lượng hơn, trấn áp hắn mạnh hơn.
Mà khi mũi thương Nghịch Thần Kỳ đâm thủng mi tâm Hoàng An Thế, khiến
cho nguyên thần của hắn phân giải thành từng mảnh.
Hai mắt Hoàng An Thế lại bình tĩnh nhìn nữ tử giết chết hắn.
“Hoành tuyệt vạn cổ, Quân đốc mắt xanh!”
Thật ra hắn có phương pháp phục sinh, loại tồn tại giống như hắn, rất khó bị
giết chết.
Dù cảnh giới của Hoàng An Thế chưa vào Siêu Phẩm, không thể đem ấn ký
nguyên thần khắc lên Thiên quy đạo luật, nhưng Hoàng An Thế cũng có biện
pháp khởi tử hoàn sinh.
Nhưng mà pháp môn này chỉ có thể ứng đối với loại tử vong bình thường.
Tình huống bây giờ thì khác, Hoàng An Thế phát hiện mình đang bị Hồi Sóc,
Hồi Sóc đến lúc trước khi hắn sinh ra, trở thành nguyên khí trong thiên địa.
Chuyện này có nghĩa là nguyên thần ý niệm của hắn hoàn toàn tiêu vong, hắn
còn không có sinh ra, làm sao lại phục sinh?
Huống chi còn có một loại lực lượng tên là Tuyệt Thiên đang can thiệp, ban
tặng cho hắn tuyệt đối, không thể vào nghịch chuyển Hồi Sóc.
Sở Vân Vân lại không hề liếc mắt nhìn Hoàng An Thế một cái nào, bóng người
của nàng lại lóe lên, hiện ra trước mặt sát thủ Thiên giai của Sát Sinh lâu, Thiên
Khuyết…!
Người này không thẹn với cái tên Thiên Khuyết, dù đang ở trong thiên la địa
võng, hắn cũng bình tĩnh như thường, phòng thủ không một kẽ hở.
Ngoài hai thần linh Vĩnh Hằng ra, thì độn pháp của hắn là mạnh nhất ở đây.
Trước khi Sở Vân Vân đến, người này gần như suýt nữa chạy ra khỏi cạm bẫy
này.
Nhưng hắn vẫn là xe cát dã tràng.
Khi Sở Vân Vân đến nơi thì trong mắt Thiên Khuyết cũng xuất hiện một tia
tuyệt vọng.
Hắn ra sức chống lại, nhưng trong mắt Sở Hi Thanh, sự chống cự của hắn lại
không khác gì không chống cự.
Bồng!
Theo thân thể và nguyên thần của Thiên Khuyết hóa thành bụi máu, thần niệm
của Sở Vân Vân đã khóa chặt mục tiêu tiếp theo.
Đó là người từng đứng hàng 27 Thiên Bảng, La Thiên Thần Giản - Lý La
Thiên!
Toàn thân Sở Vân Vân lại hóa thành tia chớp màu đen, lóe lên rồi lại xuất hiện.
Sau đó, mỗi nơi nàng xuất hiện, đều là mưa máu đầy trời!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK