Khi vị đại trưởng lão Bắc Minh cung này đang quan sát tiên cung, Chu Lương
Thần lại nói chuyện với Sở Hi Thanh: “Chủ thượng, ngươi nói Quy Quy của ta
có thể vào tiên cung hay không?”
Quy Quy chính là tiểu Huyền Vũ, đại danh của nó là Quy Linh Thọ.
Chu Lương Thần không thể không lo lắng.
Diện tích tòa bệ đá này chỉ có năm mẫu, mà tiểu Huyền Vũ bây giờ đã to đến
non nửa mẫu rồi.
Nó không thể đi vào, nếu đi vào thì sẽ đẩy người khác ra, sẽ tạo thành xung đột,
vì vậy con tiểu Huyền Vũ này vẫn đang lơ lửng bên ngoài bệ đá.
“Đừng lo lắng.” Lục Loạn Ly mỉm cười: “Đi vào được, Kim Khoa Ngọc Luật
bao trùm phạm vi trăm trượng. Chỉ cần sinh linh tiến vào bên trong phạm vi
này, chỉ cần đạt điều kiện của Kim Khoa Ngọc Luật, vậy thì đều có thể tiến vào
Vân Hải tiên cung.”
Sở Hi Thanh cũng không để ý đến Chu Lương Thần.
Hắn phát hiện tiểu Huyền Vũ đang mở to đôi mắt đậu xanh của nó, bình tĩnh
nhìn vào năm tử đeo mặt nạ kia một lúc lâu, trong con ngươi tựa như ngậm lấy
vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ.
Sở Hi Thanh đang muốn hỏi dò tiểu Huyền Vũ, tâm thần bỗng nhiên hơi động,
quay đầu nhìn về phía khác.
Đó là một đám nữ tử mặc cung trang bay đến từ phía nam.
Người cầm đầu là một quý phụ trung niên, ăn mặc đẹp dễ, khí chất nhãn nhã
thong dong, ung dung hào phóng.
Khí đám nữ tử này xuất hiện, ngay cả Yến Quy Lai cũng cau mày.
Sở Hi Thanh quan tâm đến một thiếu nữ mặc áo trắng ở sau lưng quý phụ trung
niên này.
Hắn không thể không chú ý, bởi vì diện mạo của thiếu nữ này quá giống hắn,
quả thực là Sở Hi Thanh phiên bản nữ.
Đó chính là Bạch Tiểu Chiêu, nàng cũng trừng mắt với Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh nhìn thấy Bạch Tiểu Chiêu, thì lại hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Thật ra hắn muốn để Bạch Tiểu Chiêu ở nhà, nhưng Bạch Tiểu Chiêu nhất
quyết đòi đi theo.
Đội ngũ của Sở Hi Thanh đã đầy.
Đây không phải là bí cảnh thời gian, Kim Khoa Ngọc Luật của Thần Ngao Tán
Nhân có thể nhận ra Bạch Tiểu Chiêu không phải linh sủng bản mệnh của hắn,
cho nên không thể lách luật.
Thế là Bạch Tiểu Chiêu đã chạy trở về Lê Sơn, hơn nữa còn thật sự kiếm được
một danh ngạch.
Nhưng khi Sở Hi Thanh nghĩ lại thì cũng không cảm thấy bất ngờ.
Bạch Tiểu Chiêu có huyết mạch Thừa Hoàng, là thiên tài của yêu tộc, chỉ mấy
năm mà đã tích lũy được ngàn năm yêu lực, đương nhiên sẽ được Lê Sơn coi
trọng.
Theo mấy người Bạch Tiểu Chiêu đến, đám người chung quanh không khỏi bàn
tán sôi nổi.
“Người của Lê Sơn cũng đến, ta nhận ra nữ nhân kia, nàng chính ‘Hàm Quang
đại tiên’ của Lê Sơn, cũng gọi là Hàm Quang phu nhân, có người nói bản thể là
một con ‘Trọng Minh điểu’, tuy rằng chỉ có tu vị nhị phẩm, nhưng sức chiến
đấu có thể bước vào Thiên Bảng của nhân tộc ta.”
“Xem ra vị Thần Ngao Tán Nhân này vẫn quan tâm đến yêu tộc, Lê Sơn, Vạn
Yêu cốc, Hiên Viên phần, Thất Thánh sơn, tứ đại thánh địa của yêu tộc đều có
danh ngạch riêng.”
“Dù sao Thần Ngao Tán Nhân cũng là bán yếu, dù có thiên hướng về nhân tộc
chúng ta, cũng sẽ để lại vài phần cơ duyên cho yêu tộc.”
“A! Một đám cầm thú mà thôi, ăn mặc hoa mỹ xinh đẹp cũng vẫn là cầm thú.”
Câu nói này bắt nguồn từ một nam tử trung niên ở cách đám người Sở Hi Thanh
khoảng mười trượng, hắn cố tình truyền chân nguyên vào lời nói, khiến cho tất
cả mọi người ở đây đều nghe thấy.
Bầu không khí ở trên đài đá nhất thời đọng lại, chẳng nhưng Hàm Quang phu
nhân lạnh lùng nhìn veefp hía hắn, mà người của Vạn Yêu cốc, Hiên Viên phần,
Thất Thánh sơn cũng đều nhìn chằm chằm vào nam tử trung niên kia, ánh mắt
tràn đầy sát cơ lạnh lẽo.
Sở Hi Thanh cũng khá là kinh ngạc.
Hắn đang tò mò về nam tử trung niên này, không biết vị này là nhân vật phương
nào mà lại dám khiêu khích tứ đại thánh địa yêu tộc. Phương Bất Viên liền nhẹ
giọng cười nói: “Đó là Đại trưởng lão Chiến đường của Ngự Thần tông, Trương
Long Đồ. Con Hắc Bưu thú nằm ở bên ngoài kia chính là của hắn, mấy nhà bọn
họ chính là đối thủ một mất một còn.”
Hắn vừa nói vừa chỉ chỉ ra ngoài đài đá.
Bên đó là một con cự thú dài hai mươi trượng đang nằm trên mây.
Thân hình nó tựa như hổ, lại có một đôi cánh, toàn thân có sương khói màu đen,
nhìn qua giống như Cùng Kỳ.
Đây là một con Hắc Bưu thú.
Bạch Hổ có năm con, Tranh, Nanh, Xương, Giảo, Quyết, ngoài ra còn có nghịch
tử tên Bưu, không chỉ kế thừa tất cả thần thông huyết mạch Bạch HỔ, mà còn
cực kỳ hung hãn.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì thoải mái.
Ngự Thần tông, trước kia còn gọi là Ngự Thú tông, bọn họ và Vô Tướng thần
tông, Tinh Tú tiên tông, Vô Thượng huyền tông, Quy Nguyên kiếm phái, Đô
Thiên thần cung, tất cả đều là lục đại thần tông đương thời.
Công pháp của tông môn này rất kỳ lạ, bọn họ có thể nô dịch các loại yêu thú và
thần thú, chẳng những có thể điều khiển chúng chiến đấu, còn có thể mượn lực
lượng huyết mạch của chúng để cường hóa công pháp và tố chất thân thể.
Danh Sách Chương: