Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘An Bắc quân’ sùng kính Tần Mộc Ca đến tột đỉnh, 87 vạn binh mã ‘An Bắc
quân’, đại đa số đều có ấn ký của Tần Mộc Ca.
Tần Thắng tiếp nhận ‘An Bắc quân’, xa lạnh và thanh tẩy tướng lĩnh dưới
trướng Tần Mộc Ca, nhưng lại không thanh tẩy được tướng sĩ tầng lớp cơ sở.
Mà lúc này, hơn một ngàn vị quan tướng trong doanh trại đang tỏ vẻ hối hận.
Trước khi Tần Mộc Ca đến, bọn họ ra sức phong tỏa tin tức, trấn áp tướng sĩ,
củng cố lòng quân.
Nhưng tất cả đều không dùng được.
Tin tức Tần Mộc Ca trở về vẫn truyền ra, dưới sự trợ giúp của một ít người, chỉ
nửa canh giờ đã truyền khắp doanh trại.
Toàn bộ doanh trại lập tức loạn cào cào. Ba mươi vạn tướng sĩ liều lĩnh không
sợ chết, mặc kệ quân pháp nghiêm khắc, cũng phải kiên trì đi ra ngoài nghênh
đón.
Một phần trong đám quan tướng này đã chuẩn bị rời đi, bọn họ biết mình nằm
trong hàng ngũ thanh tẩy của Tần Mộc Ca.
Bọn họ không có sức phản kháng, cũng không muốn bị khống chế và quản lý.
Nhưng cũng có rất nhiều người ở lại.
Bọn họ tự nhân năng lực của mình vẫn tạm được, tinh thông binh pháp, hơn nữa
không liên quan quá nhiều với Tần Thắng, mà bây giờ còn đang là lúc Tần Mộc
Ca cần dùng người.
Chỉ cần bọn họ đồng ý cắt đứt với Tần gia, sống qua thời gian thanh tẩy này,
nhất định có thể khôi phục chức vụ.
Đi theo Bá Võ Vương điện hạ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, lẽ nào
không mạnh hơn đám người chỉ biết mưu lợi riêng, thậm chí là nuốt hết tiền
lương kia?

Không lâu sau, tại một nơi nào đó trên Thiết Bích sơn mạch, sắc mặt Tần Phụng
Tiên đã khó coi đến cực điểm.
Hiện giờ, hắn không ở Thiên Vân sơn của mình, mà là ở trên một ngọn núi
không người khác.
Tần Phụng Tiên muốn liên lạc với đám người Tần gia, nhất định phải che dấu
cho khỏi bại lộ.
Hắn không muốn từ bỏ ‘Thiên Vân sơn’ của mình, cho nên chọn nơi này để gặp
mặt đám tộc lão Tần gia.
Tần Phụng Tiên không ngờ Tần Mộc Ca lại quyết tâm như vậy.
Đây là tình nguyện tái tạo lại 350 vạn biên quân bắc địa, cũng nhất định phải
thay tẩy tộc nhân và bộ hạ cũ của Tần gia.
Tần Phụng Tiên cũng đánh giá thấp uy vọng của Tần Mộc Ca ở trong quân.
Không!
Là đánh giá thấp uy danh của hai người Tần Mộc Ca và Sở Hi Thanh.
Chỉ một mình Tần Mộc Ca, thì còn chưa đủ để rất nhiều quan tướng phản chiến.
Nhưng mà thêm một cái Sở Hi Thanh, thì rất nhiều quan tướng nguyện ý đi theo
hai người liều một phen.
Trong lòng bọn họ, một Bá Võ Vương đánh đâu thắng đó, cộng thêm một Vô
Cực Đao Quân không ai địch nổi, chẳng khác nào là thay đổi triều đại!
Gặp khó bên Tần Mộc Ca thì cũng thôi, Tần Phụng Tiên lại còn bị ngăn trở bên
phía Tần Tịch Nhan.
Hắn không thể thu hồi Quy Nhất Nguyên Chung như dự đoán.
Sắc mặt Tần Phụng Tiên âm trầm như nước.
Nếu không phải võ tu Siêu Phẩm quan hệ chặt chẽ với người phàm, sẽ dẫn đến
uy lực của thiên kiếp tăng mạnh, thì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua thân phận
gia chủ Tần gia.
Hắn cũng sẽ không gặp phải cảnh quẫn bách như ngày hôm nay.
“Lão tổ, ngài phải làm chủ cho chúng ta!”
Nói chuyện chính là một ông lão mày rậm mắt to, cũng mặc một bộ giáp đen.
Hắn tên là Tần Nghiệp, cũng là một trong những tộc lão tiến lên ngăn cản Tần
Mộc Ca đi đến ‘An Bắc quân’.
Sắc mặt hắn đau khổ: “Thiên hạ ngày nay, chỉ có lão tổ mới có thể ngăn cản cái
nghiệp chướng Tần Mộc Ca kia. Nếu tiện nhân kia làm bậy, Thiết Sơn Tần thị ta
còn cái gì? Như vậy có khác gì diệt tộc?”
Tâm vị tộc lão còn lại cũng dồn dập lên tiếng.
Tộc lão của Tần gia còn tám người, nhưng chỉ có sáu người đến đây.
“Ta thực sự không ngờ cái nghiệp chướng kia lại ác độc như vậy, lại dám ra tay
giết chết tộc nhân!”
“Kính xin lão tổ ra tay tiêu diệt kẻ này!”
“Lão tổ! Tiện nhân kia sống một ngày, Tần gia ta không an bình một ngày!”
“Với năng lực của lão tổ, nhất định có thể giải quyết được!”
“Được rồi!” Tần Phụng Tiên trầm mặt, hừ nhẹ một tiếng.
“Võ lực của Tần Mộc Ca rất mạnh, trừ phi là thần linh ra tay, hoặc là tụ tập sáu
vị Siêu Phẩm trở lên mới có có thể vây giết, bằng không thì không ai có thể áp
chế nàng. Dù là cường giả như Vấn Thù Y hay Độc Cô Thủ, cũng chỉ có thể áp
chế nàng mà thôi, chứ không có năng lực giết chết nàng.”
“Bây giờ ta đang bàn bạc với triều đình, cũng đang liên hệ với các thần, đặc biệt
là ba vị thần linh từng vây giết Tần Mộc Ca, nhưng việc này cần thời gian.
Đoạn thời gian này, các ngươi tạm thời ẩn nhẫn, cố gắng đừng va chạm chính
diện với nàng.”
Tần Phụng Tiên nói đến đây, lại cảm nhận được vẻ bất mãn trong ánh mắt già
nua của mấy tộc lão này.
Tần Phụng Tiên có thể đoán được ý nghĩ của những người này.
Lúc trước là hắn đứng ra tập hợp mọi người để ám hại Tần Mộc Ca.
Bây giờ Tần Mộc Ca khởi tử hoàn sinh, bắt đầu phản phệ mọi người, Tần
Phụng Tiên lại không thể làm gì, khiến bọn họ sinh lóng oán hận.
Với cục diện của bắc địa bây giờ, chờ thêm mấy ngày thì lực lượng của Thiết
Sơn Tần thị sẽ bị thanh tẩy sạch sẽ, chỉ sợ là không còn sót lại chút nào.
Tần Phụng Tiên không khỏi âm thầm cười gằn, sát y lăn lộn.An Bắc quân là 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK