Sở Vân Vân lại đưa mắt nhìn vào thi thể của Hoàng Thiên Lý.
“Thiên Thu, ngươi chém đầu kẻ này và tất cả cao thủ nhất phẩm nhị phẩm của
bọn họ xuống, rồi truyền đầu đến bốn phương, đế cho đám dị tộc Nghiêm Châu
nhìn rõ ràng.”
Sở Vân Vân chắp tay sau lưng, giọng nói lạnh lẽo.
“Nói cho bọn họ biết, sau ngày hôm nay, trong cảnh nội Nghiêm Châu này,
thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Muộn nhất là nửa tháng, bọn họ nhất định
phải phái ba phần mười trai tráng trong tộc đến đây hiệu lực, phải tự mang binh
khí và chiến giáp. Vượt quá thời gian này, nếu không có lý do thuyết phục bản
soái, vậy Nghiêm Châu này sẽ không có chỗ cho bọn họ dung thân.”
Nàng rất chán ghét Vấn Thù Y, cực kỳ chán ghét.
Nhưng nàng cũng rất thưởng thức câu nói ‘thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết’
của Vấn Thù Y khi tây chinh.
Sở Vân Vân cười nhìn đám tướng lãnh trước người: “Chư vị, mọi người có lòng
tin bình định Nghiêm Châu trong vòng hai tháng không?”
Đám người chung quanh nghe vậy thì nhất thời phấn chấn, tất cả đều nhiệt
huyết sôi trào.
Bọn họ dồn dập đưa tay, ôm quyền vái chào về phía Sở Vân Vân.
“Tuân lệnh tổng soái! Trong vòng hai tháng, chúng ta nhất định sẽ dẹp yên
Nghiêm Châu!”
“Hai tháng gì chứ? Chỉ cần nửa tháng, mạt tướng cam đoan cảnh nội Nghiêm
Châu sẽ không có kẻ nào dám nâng đao với quân ta.”
“Những dị tộc kia ai dám không phục? Mạt tướng sẽ san bằng bọn họ thay tổng
soái!”
Đám tướng sĩ ở phía xa xa không hiểu rõ ràng lắm, nhưng cũng dồn dập quỳ
một chân về phía Sở Vân Vân, khiến vũ khí và chiến giáp của bọn họ phát ra
những tiếng vang vọng.
“Chúng ta nguyện hiệu lệnh cho tổng soái đến chết mới thôi!”
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói khàn khàn lại truyền vào tai của tấm tướng
lãnh ở đây.
“Tổng soái!” Đó chính là Hạ Long Tương, thần sắc hắn hơi do dự: “Chuyện
này... xin hỏi tổng soái đại nhân, khi nào chúng ta mới được nhìn thấy Thần Uy
đại tướng quân? Thần Uy đại tướng quân chính là đại tổng quản bắc vực, là chủ
quân của chúng ta, là đô đốc trung ngoại quân chính sự. Chúng ta vẫn luôn
không thể gặp mặt, chỉ sợ là có chút không thích hợp, điều này cũng có thể làm
cho nội tâm chúng ta bất an.”
Cái gọi là ‘Thần Uy đại tướng quân’, chính là Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh không khỏi liếc mắt nhìn Hạ Long Tương một chút.
Thân thể Hạ Long Tương hơi co lại, nhưng vẫn kiên định nhìn nhau với nàng.
Đám tướng lĩnh còn lại cũng đều hiện ra vẻ chờ mong, hai mắt sáng ngời.
Sở Hi Thanh không khỏi lắc đầu.
Tuy rằng Sở Hi Thanh vẫn không ra mặt, nhưng uy vọng của hắn ở trong quân
đã rất cao, thậm chí đã thu phục được một ít tướng lãnh rồi.
Đây cũng chính là lý do vì sao hai người Thủy và Cung càng muốn ở lại Thiết
Kỳ Bang hơn chứ?
Thứ nhất là hai người được trọng dụng ở Thiết Kỳ Bang, được phát huy tài năng
của mình.
Tiền đồ của bọn họ cũng tốt hơn, tự nhiên là thà làm đầu gà cũng không làm
đuôi phượng.
Thứ hai, Sở Hi Thanh thân là chủ quân, là đối tượng mà bọn họ hiệu lực.
Trừ phi nàng thay thế vị trí của Sở Hi Thanh, tự lập làm vương.
Vì vậy, Hạ Long Tương này nhìn như thành thật phúc hậu, nhưng thật ra rất là
cáo già.
Sở Vân Vân nở nụ cười tiêu sái: “Hi Thanh đang nhanh chóng gia tăng tu vị,
tạm thời không rảnh tham dự chính vụ Băng Châu. Nhưng có sẽ chuyển cáo ý
nghĩ của chư tướng cho hắn, tin rằng hắn có rãnh rỗi, nhất định cũng sẽ muốn
đến đây gặp mặt chư vị.”
Trong lúc nàng nói chuyện, hai mắt cũng không tự chủ được mà hiện ra vẻ chờ
mong.
Sở Hi Thanh bây giờ chỉ kém tam phẩm hạ một phần bí dược mà thôi.
Tam phẩm hạ chính là một ngưỡng cửa lớn trên con đường tu hành.
Mặc kệ là võ tu hay thuật sư, sau khi bước vào tam phẩm thì đều có thể kéo dài
tuổi thọ trên diện rộng.
Nhưng biến hóa lớn nhất vẫn là mệnh nguyên, nó sẽ biến hóa về mặt bản chất.
Võ tu có thể dùng mệnh nguyên này làm căn cơ, cô đọng Long Hổ Kim Đan.
Khi đó một thân ngoại cương của Sở Hi Thanh sẽ biến đổi về chất, vấn đề
lượng chân nguyên không đủ cũng sẽ được giải quyết phân nửa.
Ngoài ra, còn có thể hòa một cái hoặc nhiều cái thiên quy vào trong Long Hổ
Kim Đan, tăng cường lực lượng của thiên quy.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là thiên phú huyết mạch.
Tu vị bước vào tam phẩm, liền có thể tự cô đọng thiên phú huyết mạch của
riêng mình.
Tố chất thân thể của Sở Hi Thanh mạnh như vậy.
Long Hổ Kim Đan của hắn, huyết mạch riêng của hắn, đều khiến Sở Vân Vân
chờ mong.
Sở Vân Vân lập tức ngước nhìn trời xanh, nghĩ thầm tên kia tốt nhất là nhanh
chóng gia tăng tu vị đi.
Bọn họ đã không còn nhiều thời gian.
Sở Vân Vân vừa mới cảm ứng được.
Những thần niệm của các thần vừa hàng lâm chiến trường kia, nhiều ít gì cũng
đã rót lực lượng vào phàm giới.
Sở Vân Vân còn có thể cảm nhận được địch ý và sát niệm của các thần.
Thời gian không chờ người!
Danh Sách Chương: