Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thứ cho ta mạo muội.” Sau khi Sở Hi Thanh uống hết đoàn huyết thanh kia,
hắn hơi do dự nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Thứ ta vừa ăn, lẽ nào là một bộ phận
thân thể của công chúa điện hạ?”
Vấn đề là đám sát thi kia đều không có tình trạng như này.
Sau khi tứ đại Thi tổ thi biến, cũng đều duy trì hình người.
Cơ Dương yên lặng một lát, sau đó liền quay đầu nhìn ra ngoài.
Mặt của nàng được lớp vải che đậy, không thể nhìn rõ vẻ mặt: “Ta vốn là bán
long bán nhân, nhưng mà khi ta sinh ra đời, thi độc đã sâu tận xương tủy, hơn
nữa vì vậy mà khiến cho huyết mạch xung đột, gần như vỡ thể mà chết.”
“Vì cứu ta, tổ phụ và phụ thân đã trồng một đoạn của Thần vật ‘Thái Sơ thanh
đằng’ vào trong cơ thể ta, dùng để đối kháng với thi độc, ổn định huyết mạch
của ta, cũng duy trì một đường sinh cơ cuối cùng cho ta. Cuối cùng, ta dị biến
thành dáng vẻ hiện tại. Một thứ xấu xí và buồn nôn như vậy, để các hạ chê cười
rồi.”
Sở Vân Vân nhíu chặt lông mày, quay đầu trợn mắt với Sở Hi Thanh.
Sau đó nàng nhìn Cơ Dương, nói với vẻ an ủi: “Công chúa điện hạ có tâm tính
cao thượng, tuyết thai mai sương, băng thanh ngọc tủy, có một không hai trong
thiên hạ. Dưới cái nhìn của ta, cô gái xinh đẹp nhất phàm thế này, cũng không
sánh bằng một phần vạn của công chúa điện hạ, nào có chỗ nào xấu xí?”
“Huống hồ, công chúa đã tu thiên quy lên đến vĩnh hằng, đại đạo có hi vọng. Ta
nghe nói, lực lượng huyết mạch lên đến cảnh giới Thượng Thần, liền có thể
thay đổi hình thái sinh mệnh, đến khi đó, công chúa sẽ khôi phục bình thường.”
Cơ Dương nghe vậy thì bật cười: “Có thể thấy được, ngươi không biết an ủi
người khác, nhưng ta cũng cảm giác được, lời nói của ngươi đều là thật lòng.”
Sau đó, Cơ Dương lại tự giễu nói: “Muốn đạt đến cảnh giới đó, nói nghe thì dễ?
Đặc biệt là trạng thái bây giờ của ta, đã không thể đi theo con đường của các
tiền bối nữa. Nhưng con đường này của ta quả thật là có hi vọng đi đến bước
đó.”
Sở Hi Thanh thì lại suy tư.
Không phải hắn cố tình vạch sẹo của người khác, mà là tự nhận mình có năng
lực trợ giúp Cơ Dương.
Hắn nhớ đến một phần nội dung trong Thần Ý Xúc Tử Đao.
Đó là phụ trang của Thần Ý Xúc Tử Đao, phía trên có ghi chép một bộ phận bút
ký tu hành của Huyết Nhai Đao Quân, còn cả mấy thức đao chiêu trong tưởng
tượng của hắn.
Vị này còn chưa kịp sáng tạo chúng, mà chỉ ghi chép ý tưởng của mình.
Trong đó có một thức đao chiêu, kết hợp với Thần Ý Như Tâm Đao của hắn bây
giờ, có lẽ có thể giúp Cơ Dương giải trừ hậu hoạn thi độc.
Nhưng sau khi nghe Cơ Dương nói xong, Sở Hi Thanh liền biết tình trạng của
vị này không chỉ đơn giản là thi độc.
Sở Hi Thanh lắc đầu, nuốt lời định nói lại.
Hắn nghĩ thầm, mình bây giờ mới có tu vị gì chứ? Chút võ đạo của mình liền
dám nói bừa mình có thể giải quyết vấn đề mà Huyền Hoàng thủy đế và Long
Khôi cũng không giải quyết được, đây không phải ngông cuồng tự đại thì là cái
gì?
Quả thực là ngông cuồng đến không có giới hạn!
Huống hồ bây giờ hắn còn chưa nhìn thấy bóng dáng của chiêu thức đó kìa.
Muốn sáng tạo chiêu thức này, ít nhất cũng phải tu luyện đến trình độ của Huyết
Nhai Đao Quân.
Không đúng!
Bình thường hắn sẽ không như vậy, cái này có lẽ là ảnh hưởng từ huyết thanh
màu đỏ kia.
Khi Sở Hi Thanh đang suy nghĩ, toàn thân hắn bắt đầu xuất hiện một ngọn lửa
màu đỏ son.
Hiệu lực của huyết thanh màu đỏ đã phát huy ra.
Lực lượng cực dương tinh khiết bắt đầu rót vào cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, toàn thân hắn đều cảm thấy khô nóng.
Sở Hi Thanh không dám nói nữa, bắt đầu dùng toàn lực để dẫn dắt những lực
lượng cực dương này, truyền vào trong các khiếu huyệt của mình.
Sở Vân Vân cũng chuyển ánh mắt qua Sở Hi Thanh, trong mắt toát ra vẻ ân cần.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, trước mặt nàng hiện ra một màn sáng màu
xanh lam.
Đó chính là màn sáng của Thần Khế thiên bi, phía trên còn có một đoạn văn tự.
Vấn Thù Y: “Hi Thanh, ngươi làm sao vậy? Dương lực bên phía ta chợt tăng
mạnh, trong Cực Dương thần nguyên của ngươi, tuôn ra rất nhiều lực lượng cực
dương, là xảy ra chuyện gì sao?”
Vấn Thù Y: “Chín khiếu huyệt Dương Nguyên của ngươi sắp đầy rồi? Thật
nhanh, có phải Hi Thanh gặp được kỳ ngộ gì không?”
Sở Vân Vân nhìn mấy dòng chữ này, khuôn mặt nhỏ nhắn và xinh đẹp nhất thời
đen xì như đáy nồi.
Gò má của nàng phập phồng, rất muốn áp chế lửa giận của mình.
Nhưng ghế đá dưới mông nàng bắt đầu xuất hiện từng vết rạn nứt, sau đó nhanh
chóng lan rộng, thậm chí còn lan đến mặt đất.
Cơ Dương thì kinh ngạc nhìn qua, vị tiểu đạo hữu thiên tử trác tuyệt này, sao lại
đột nhiên nổi giận rồi?
Nữ tử này tâm trí kiên cường vượt xa phàm nhân, nhưng bây giờ nàng lại không
áp chế được lửa giận… 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK