Thần Tịnh Ly không khỏi nhíu mày liễu, sau đó cũng thản nhiên thi lễ: “Hạ thần
đã hiểu! Mời bẩm với đế quân, ta sẽ lên đường ngay.”
Trong lòng nàng lại âm thầm đau đầu, biết phiền phức đến rồi.
Sao Thất Sát nằm ở phía bắc sao Thiên TỊnh, hai cái một nam một bắc, khoảng
cách xa xôi.
Nhưng sau khi Thần Tịnh Ly an bài mọi sự vụ ở sao Thiên Tịnh xong, chỉ dùng
không đến nửa ngày đã đến sao Thất Sát.
Nàng vốn tưởng rằng vị Tây Phương Bạch Đế kia sẽ yết kiến nàng bên trong
Thất Sát tinh cung.
Lại không ngờ vị Tổ thần này đang chắp tay chờ nàng ở cửa cung.
Vị Kim Thần này có hình tượng rất tốt, dung mạo nhìn như một thanh niên nhân
tộc hơn 30 tuổi.
Trên mái tóc bạc trắng của hắn có một ngọc quan cao cao, mày kiếm bay xéo,
ngũ quan tuấn mỹ, đường nét góc cạnh cực kỳ ác liệt, khí thế lại uy nghiêm hào
hoa, còn ngậm lấy huyết sắc vô biên.
Kim Thần – Bạch Chúc chỉ có một con mắt, lại không hề ảnh hưởng đến uy
nghiêm của hắn, trong đôi mắt màu bạc trắng kia lại tỏa ra ánh sáng lung linh và
xán lạn.
Thần Tịnh Ly khom người hành lễ xong, Bạch Chúc mới lạnh lùng nói:
“Chuyện con trai ta trọng thương ngủ say, Thần Tịnh Ly ngươi cũng khó tránh
khỏi trách nhiệm, ngươi định sửa chữa thế nào?”
Giọng điệu của hắn như không cho làm trái, không cho nghi ngờ, không chỉ
Thần Tịnh Ly đẩy trách nhiệm.
Thần Tịnh Ly âm thầm tức giận.
Hóa thân của Thần Thất Sát chết, rõ ràng là do Thần Thất Sát khinh thường bất
cẩn, có liên quan gì với nàng?
Đúng là nàng có nói cho Thần Thất Sát biết chuyện hóa thể của mình sắp hàng
lâm, cũng thúc đẩy việc tứ đại thần sơn liên thủ ngăn cản Sở Hi Thanh lên
phương bắc.
Nhưng mà Thần Thất Sát tham chiến, đó chính là quyết định của hắn.
Thần Tịnh Ly lại giận mà không dám nói gì.
Thật ra thì Kim Thần – Bạch Chúc cũng không đáng sợ, đáng sợ là trưởng tử
của hắn.
Kiếm Thần Bạch Đế Tử là thần linh có sức chiến đấu đuổi sát Táng Thiên, vượt
qua đại đa số Tổ Thần.
Chỉ cần bị này chém một kiếm toàn lực, liền có thể chém nát sao Thiên Tịnh
của nàng.
Thần Tịnh Ly tuy được xưng là ‘Thanh Tịnh chi chủ’, nhưng mà sức chiến đấu
của nàng chỉ ở tầm trung, kém xa Bạch Đế Tử.
Vì vậy nàng mới mưu tính thiên quy Như Ý.
Thần Tịnh Ly cung kính nói: “Sau khi ta xuống phàm, sẽ dốc hết sức tìm kiếm
tăm tích bộ hóa thân kia của Chúc Quang âm, đoạt loại thần thủ cho Thất Sát
Tinh Quân.”
Thời Tri Mệnh kia cũng là kẻ thù của nàng.
Bạch Chúc lại lắc đầu: “Ngươi tìm sai người, cánh tay của con trai ta không
nằm trong tay Chúc Quang âm, mà Chúc Quang âm đã giao phó nó cho Sở Hi
Thanh rồi.”
Thần Tịnh Ly nghe vậy thì sững sờ, lập tức nói: “Hành động này của Chúc
Quang âm chính là sợ bệ hạ và Bạch Đế Tử điện hạ cảm ứng và tìm thấy?”
Bạch Chúc gật đầu: “Con trai ta nắm giữ Kim Trụ Bàn, bộ hóa thể kia của Chúc
Quang âm né tránh đã rất không dễ rồi, Hắn nào dám cầm cánh tay của con trai
ta.”
“Vừa rồi, tam đại ‘Ty Thiên’ đã giúp ta bói toán, bọn họ nhìn thấy cánh tay của
con trai ta bị Sở Hi Thanh phong ấn ở một nơi thần bí nào đó. Hơn nữa, địa
điểm này chỉ có một mình Sở Hi Thanh biết.”
Thần Tịnh Ly đã biết Bạch Chúc chuẩn bị nói gì, nàng không khỏi thầm cười
khổ.
Quả nhiên, vị Tây Phương Bạch Đế này lập tức dùng ánh mắt lạnh lùng nghiêm
nghị nhìn qua: “Lần này ngươi hạ phàm là để trừ khử Sở Hi Thanh kia? Vậy thì
nhân tiện làm chuyện này đi, mặc kệ ngươi sử dụng thủ đoạn gì, cũng phải tìm
được cánh tay của con trai ta.”
Thần Tịnh Ly chỉ cảm thấy đau đầu, nhưng chỉ có thể khom người cúi đầu: “Hạ
thần tuân lệnh!”
Nàng biết mình căn bản không thể từ chối được.
…
Dưới tầng thấp nhất của ‘Lê Tham địa quật’, Sở Hi Thanh cẩn thận từng li từng
tí đặt khối băng lên đất bằng.
Mấy người La Hán Tông và Tri Phi Tử cầm đầu Thuật Sư viện đã đến đây trước
một bước, bắt đầu bày trận quanh Vấn Tố Y.
Bọn họ khảm từng khối linh thạch và những tài liệu quý giá xuống đất, sau đó
khắc dấu lên những phù văn cực kỳ huyền ảo.
Trưởng Tôn Nhược Lam một tay đè kiếm, lo lắng nhìn tình cảnh này: “Như vậy
là được? Một tòa trận pháp liền có thể giúp mẫu thân bình yên vô sự?”
Lục Loạn Ly khoanh tay trước ngực nhìn mấy người La Hán Tông bày trận, nói:
“Dựa theo điển tịch của Vô Tướng thần tông chúng ta, tòa ‘Lê Tham địa quật’
này từng là nơi Huyền Hoàng thủy đế phong ấn đầu của Lê Tham. Vì vậy nên
sau khi Lê Thâm phong thần, thì vẫn có thể hàng lâm ba phần mười lực lượng
xuống nơi này.”
Trưởng Tôn Nhược Lam nhướng mày lên, bình tĩnh nói: “Thì ra lại như vậy.”
Đối với ‘Lê Tham địa quật’, Trưởng Tôn Nhược Lam thật sự không hiểu rõ.
Nàng biết Ma thần Lê Tham chính là một nhân vật mạnh mẽ có sức chiến đấu
nửa bước Tạo Hóa, có thể sánh vai với những đế quân như Tử Vi, Câu Trần, Kế
Đô, Thái Sơ Huyền Nữ, Thần Bàn Nhược.
Ba phần lực lượng của Lê Tham, đủ để khiến đại đa số bản thể của các thần linh
không dám nhìn vào nơi này, huống chi là hóa thân của bọn họ?
“Ngoài ra, Vô Tướng thần tông chúng ta cũng phái người trông coi và canh
giữ.”
Sở Hi Thanh cười nói: “Từ giờ đến khi Vấn tỷ tỷ phong thần, tông ta sẽ có ba vị
đại trưởng lão, bảy vị trưởng lão đóng giữ ở nơi này, canh giữ thân thể Vấn tỷ
tỷ, đồng thời coi chừng ‘Vô tận băng nguyên’.”
Đây cũng là điều cần phải làm.
Danh Sách Chương: