Tuy nhiên, trên mặt Long Hành bây giờ lại ngậm lấy ý cười, cúi đầu thưởng
thức lá trà Thiết Quan âm trong chén: “Thượng Quan gia chủ, ta khuyên ngươi
một câu, thời điểm nên chịu thua thì vẫn phải chịu thua, Vô Tướng Thần Tông
chính là lục đại tiên tông nhất phẩm đương thời, dù thế nào thì nhà các ngươi
cũng không đắc tội được đâu.”
“Chuyện lần này náo loạn rất lớn, đã tổn hại đến mặt mũi của Vô Tướng Thần
Tông, kiểu gì bọn họ cũng sẽ không bỏ qua chuyện này. Ngoài ra, cũng đừng
không nỡ chút tiền ở bên bến tàu, bằng không thì hàng hóa của nhà các ngươi sẽ
không di chuyển được đâu.”
Thượng Quan Thần Hạo nhìn về phía Long Hành với vẻ suy tư: “Dường như
ngươi đang có ý nghĩa gì đó? Nói nghe một chút?”
Long Hành đặt chén trà xuống: “Thật ra thì chuyện thuyền hàng và cu li tăng
giá đều không tổn thương đến Thượng Quan gia các ngươi, đơn giản chỉ là kiếm
lời ít một chút mà thôi. Thượng Quan gia chủ lo lắng chính là, thanh thế của
Thiết Kỳ Bang tiếp tục mở rộng, càng được đám cu li và chủ thuyền hàng kia
ủng hộ.”
Trên mặt Thượng Quan Thần Hạo thản nhiên, không tỏ rõ ý kiến.
Trong mắt hắn lại hiện lên một tia sầu lo.
Thanh thế của Thiết Kỳ Bang đã rất lớn rồi.
Mấy ngày trước, Thiết Cuồng Nhân hiệu lệnh một tiếng, liền tụ tập hơn vạn
nhân mã ở thượng hạ dụ, đến giờ hắn vẫn không thể quên được một màn đó,
cũng làm cho hắn cực kỳ kiêng kị.
“Tuy nhiên, chuyện trên thế gian này đều là trong họa có phúc, trong phúc có
họa, cái gì cũng có hai mặt của nó. Thượng Quan gia chủ có thể suy nghĩ từ một
chiều hướng khác. . .”
Trong mắt Long Hành ẩn chứa thâm ý, nhìn nhau với Thượng Quan Thần Hạo:
“Nếu bên phía Thượng Quan gia tăng giá, có phải là tiền công của các hiệu
buôn khác cũng nên tăng theo không? Nếu như không tăng, đám cu li bên bến
tàu kia nhất định sẽ không chịu làm việc.”
“Nếu như tăng giá, vậy thì tự nhiên lại phải mất thêm một khoản tiền. Quận Tú
Thủy này có rất nhiều hiệu buôn, không phải nhà nào cũng giàu có như Thượng
Quan gia các ngươi, không phải nhà nào cũng chịu được tổn thất này.”
“Ngay cả Lạc Sinh Hào dưới danh nghĩa của Thái thú phu nhân kia, thu nhập
một tháng sẽ ít đi ba ngàn lượng bạc, liệu trong lòng nàng sẽ thoải mái? Ba
ngàn lượng bạc không nhiều, nhưng vô duyên vô cớ bị đám cu li kia ăn mất.
Một năm trước, quận Thái Sơn có hồng thủy, vị phu nhân này đã cắt xén một
nửa lương thực cứu tai của triều đình.”
Thần sắc Thượng Quan Thần Hạo hơi động, rồi chìm vào suy tư.
“Vì thế, không những phải tăng tiền công, mà còn phải tăng nhiều, tăng dứt
khoát.” Long Hành lại cầm chén trà lên, ung dung thong thả thưởng thức tiếp:
“Còn bên phía võ quán Chính Dương, Thượng Quan gia chủ ngươi đến của tạ
lỗi là được, không ngại mang nhiều tiền bạc, cho bọn họ một câu trả lời, cũng
cho Vô Tướng Thần Tông đủ mặt mũi là được.”
“Ta biết nội tâm của Thượng Quan gia chủ không thoải mái, nhưng Long mỗ há
có thể thoải mái? Vấn đề bây giờ là, Sở Hi Thanh đang ở trong võ quán Chính
Dương, chúng ta không thể ra tay với hắn vào lúc này. Mà chúng ta cũng không
thể đắc tội với Vô Tướng Thần Tông khi đang tranh đấu với Thiết Kỳ Bang
được.”
“Tuy nhiên, sớm muộn gì thì Sở Hi Thanh cũng phải đi ra ngoài làm việc, hắn
không có tài nguyên thì thăng cấp kiểu gì? Mà một khi kẻ này rời khỏi cánh
chim của võ quán Chính Dương, tiến vào giang hồ, thì nhất định sẽ xung đột với
ngươi và ta. Khi đó chính là tranh đấu giang hồ bình thường, sống chết đều do
mệnh. Dù Lôi Nguyên và Diệp Tri Thu có coi hắn là bảo bối, thì cũng không
thể nói gì.”
Thượng Quan Thần Hạo híp mắt suy nghĩ, sau đó giơ chén trà lên, lấy trà thay
rượu nói: “Không hổ là Băng Xà, lời lẽ đâu ra đó. . .”
Đúng lúc này, quản gia của hắn gõ cửa phòng, sau đó đi vào trong.
“Lão gia.”
Quản gia này tầm sáu mươi tuổi, sắc mặt trắng bệch mà quỳ trên mặt đất: “Bên
phía quận Lâm Hải xảy ra vấn đề, Lâm Hải Chu gia đã nói với các thương gia
và hiệu buôn lớn, bắt đầu từ ngày mai sẽ không thu mua tất cả hàng hóa của
Thượng Quan gia chúng ta nữa. Bọn họ cũng ngừng cung cấp tất cả dược liệu từ
biển cho Thượng Quan gia chúng ta.”
Thượng Quan Thần Hạo nghe thấy thế thì sắc mặt lại bình tĩnh.
Hắn đã đoán được phản ứng của Lâm Hải Chu gia rồi.
Tên Chu Hùng Bá kia làm người rất cương liệt bá đạo, sẽ không cho phép
Thượng Quan Thần Hạo hắn mạo phạm Chu gia.
“Còn nữa. . . “ Quản gia nhìn trộm sắc mặt của Thượng Quan Thần Hạo: “Lý
tổng bộ đầu của Lục phiến môn sai người truyền tin, nói rằng hôm nay có đặc
sứ của Bạch Hổ đường Lục phiến môn đến đây, bọn họ đang điều tra về hồ sơ
liên quan đến thủ tịch gia tướng và tam tịch gia tướng nhà chúng ta.”
“Có người nói chủ bộ, thông phán và ty ngục ở quận đã bị đặc sứ bắt vào ngục
từ sáng sớm. Ngay cả Lý tổng bộ đầu cũng bị giam lỏng ở phủ nha, không thể ra
ngoài.”
Danh Sách Chương: