Tổng cộng mười đội ngũ.
Những đội ngũ còn lại hoặc là chết sạch, hoặc là mất thủ lĩnh, mất lệnh bài.
Nhưng những đội ngũ còn lại đều không phải hạng người thích giết chóc, nên
sau khi đại chiến kết thúc, mọi người đều không có ý đuổi tận giết tuyệt, mặc kệ
đám người kia đi xuống tầng sáu.
Bọn họ đã mất tư cách tranh cướp Vân Hải tiên cung.
Lục Loạn Ly nhìn những người còn lại, híp mắt nói: “Tất nhiên không phải Sở
Vân Vân, nhưng sẽ là ai đây? Lẽ nào là Kế Tiễn Tiễn ngươi?”
Kế Tiễn Tiễn không khỏi lắc đầu, nàng cũng mất hứng thú trò chuyện.
Nàng có thể không nghe ra cô bé này đang đối chọi gay gắt, cố tình tranh cãi
với mình sao?
Mà ở phía sau mấy thiếu nữ này, Phương Bất Viên cảm khái không ngớt:
“Lương Thần, xem mấy cô gái bên cạnh chủ thượng nhà ngươi kìa, tất cả đều
không phải đèn cạn dầu nha. Vị Sở sư đệ này cũng thật là lợi hại, chỉ là không
sợ một ngày nào đó bị lật thuyền sao?”
Chu Lương Thần ngồi ở bên cạnh hắn lại không nói gì.
Hắn làm như không nghe thấy, tập trung vận chuyển công pháp, tích trữ chân
nguyên.
Chu Lương Thần làm sao không biết mấy thiếu nữ bên cạnh Sở Hi Thanh đều
không phải người bình thường?
Nhưng hắn đã được Lưu Nhược Hi chỉ điểm.
Nói chung là không nhìn, không nghe, không ngửi, không biết, không hỏi. . .
Chỉ nghe Sở tiểu muội, còn lại thì không liên quan đến ta.
Năm ngày sau, Sở Vân Vân tỉnh lại từ nhập định.
Hôm nay là ngày thứ năm sau khi bọn họ leo lên tầng thứ tám của Phong Thần
lâu.
Sau trận đại chiến kia, bầu không khí nơi này đã hòa hoãn xuống, mấy đội ngũ
đều khôi phục bình tĩnh.
Mấy vị cao thủ cũng không đối kháng nhau nữa, không giương cung bạt kiếm
nữa, mọi người cũng có thể tập trung nghiên cứu.
Yến Quy Lai cân nhắc đến thế cuộc đã thay đổi, không cần nóng lòng đi lên
tầng cao nhất nữa, cho nên vẫn chờ tất cả mọi người nghiên cứu lĩnh ngộ xong
thì mới leo lên.
Sở Vân Vân cũng đã dùng năm viên Thần Nông Hộ Tâm đan, mỗi ngày nàng
dùng một viên, một viên Thần Nông Hộ Tâm đan lại phải bỏ một ngày để luyện
hóa.
Lúc này, ngón tay bên tay phải của nàng vẫn cắm trong một bình thuốc ở trong
tay áo. Đầu ngón tay lại nứt ra một lỗ nhỏ, bức ra dòng máu màu đen sẫm.
Thần độc của Vạn độc chi chủ không dễ hóa giải như vậy.
Có điều, Nhất Kiếm Khuynh Thành kia tuy làm người đê tiện vô liêm sỉ, nhưng
nàng ra tay cũng khá hào phóng, mười viên Thần Nông Hộ Tâm đan đều có
phẩm chất cực cao.
Sở Vân Vân mượn đan dược trợ giúp, cũng bức ra được một chút độc tố, khiến
tình hình cơ thể chuyển biến tốt hơn.
Nàng có thể điều động càng nhiều chân nguyên hơn, thương thế cũng đang khôi
phục, lực lượng huyết mạch cũng từ từ thức tỉnh.
Ngoại trừ Quy Nhất bị cướp đi kia, còn mấy huyết mạch Thần giai bị độc chú
áp chế cũng đang dần dần phục hồi.
Hai mắt Sở Vân Vân lấp lóe chập chờn.
Đã đến lúc cô đọng huyết mạch của riêng mình.
Sở Vân Vân cũng không nhìn trúng huyết mạch Quy Nhất của tổ tiên mình.
Quy Nhất rất mạnh, nhưng chỉ là huyết mạch đỉnh cấp trong cấp độ siêu nhất
phẩm thôi, nàng không vừa lòng với rất nhiều thứ trong đó.
Mấu chốt là huyết mạch này là một chướng ngại để nàng tiến vào Siêu Phẩm.
Sau khi Sở Vân Vân tiến vào nhất phẩm thượng đỉnh phong thì mới biết, cùng
một thiên phú huyết mạch, chỉ có thể tồn tại một Siêu Phẩm, hoặc là thần linh.
Mà hiện giờ, hầu như tất cả thiên phú huyết mạch đều đã có chủ nhân.
Chuyện này có nghĩa là tổ tiên Thiết Sơn Tần thị, vẫn còn một vị Siêu Phẩm tồn
tại ở hậu thế, chỉ là không biết đi nơi nào.
Sở Vân Vân lại lấy viên Thần Nông Hộ Tâm đan thứ sáu ra, cố nén nỗi lòng mà
nuốt xuống.
Cứ nghĩ đến thứ này là đồ của nữ nhân kia, là Sở Hi Thanh dùng tinh huyết để
đổi lấy, thì tâm trạng của nàng lại khó chịu.
Sở Vân Vân biết rõ tâm trạng của mình là có chút ghen tuông, nhưng vẫn không
nhịn được mà buồn nôn.
Lúc này, nàng lại nhìn thấy Sở Hi Thanh ở bên cạnh đang nhếch miệng cười,
trong mắt ngậm lấy vẻ vui mừng.
Sở Vân Vân không khỏi cau mày hỏi: “Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Sở Hi Thanh đang hưng phấn vì điểm huyết nguyên của mình tăng vọt.
Bắt đầu từ buổi trưa năm ngày trước, chỉ trong vòng năm ngày ngắn ngủi này,
điểm huyết nguyên của hắn tăng vọt đến chín mươi bảy vạn, lúc này vẫn còn
điên cuồng tăng lên.
Sở Hi Thanh cảm thấy khá là nghi ngờ.
Dù sao kỳ Luận Võ Thần Cơ này nên phát hành từ mười mấy ngày trước mới
đúng.
Luận Võ Thần Cơ không lên men từ từ giống như Thiên Cơ Võ Phổ.
Sở Hi Thanh đoán là việc này có quan hệ với huyết mạch Nhai Tí của hắn. Sát
Thần Y – Lý Trấn Ác đã chạy ra khỏi Vân Hải tiên cung, rất có thể đã truyền tin
tức ra ngoài.
Nhưng mà cũng không đúng, phải mấy ngày nữa Thiên Cơ Võ Phổ mới phát
hành, mà mấy ngày nữa còn là giao thừa rồi.
Vừa nghĩ đến giao thừa, Sở Hi Thanh lại âm thầm đau đầu.
Xem ra năm nay phải ăn tết ở trong Vân Hải tiên cung rồi.
Nhưng khi nhìn thấy điểm huyết nguyên tăng vọt, Sở Hi Thanh vẫn cực kỳ thỏa
mãn.
Danh Sách Chương: