“Không nên động đậy!”
Giọng nói vô cùng đau đớn của kiến chúa truyền đến tai Trang quý phi: “Con
gái của ta, lực lượng nghĩ hóa của bộ tộc ta sẽ bảo vệ ngươi, để ngươi không bị
phát hiện. Chúng ta lại nói tiếp, vương thai nghén trong cơ thể ngươi rất mạnh,
nhưng mà nó cũng kế thừa đặc tính của bộ tộc ta, sau khi nghĩ hóa mới có thể
trở nên càng mạnh hơn.”
“Ta lại tiến thêm một bước, để nó hòa huyết mạch nhân tộc vào bản thân, bù
đắp thiếu hụt của tộc ta, nữ nhi ngươi cũng giống như vậy. Chú ý, nhất định
phải là nhân tộc, bọn họ mới là sinh mệnh mạnh mẽ nhất thiên địa, dù là sau khi
bị các thần phong ấn, bọn họ cũng có thể chống lại các thần.”
“Vì vậy nhất định phải là nhân tộc, bộ tộc ta cần trí tuệ của bọn họ. Sau khi
ngươi chạy thoát, cần cẩn thận chọn lựa đối tượng giao phối. Còn nữa, con cái
của ta, nhất định phải nhớ kỹ, những nhân tộc kia rất mạnh, thậm chí mạnh đến
mức có thể đối kháng với các thần. Nếu hai năm sau mà bọn họ thắng, nhân tộc
Thần Châu không bị diệt vong, vậy thì đừng báo thù.”
“Trách nhiệm duy nhất của ngươi và vương, chính là truyền thừa bộ tộc ta. Hiện
giờ chúng ta đã không còn bất tử bất diệt, nhưng lại có thể tùy ý sinh sôi,
chuyện này chưa chắc không phải là một chuyện tốt…”
Trang quý phi thì lại vừa ngơ ngác vừa thất thần.
Đây quả thực là biện pháp duy nhất để truyền thừa bộ tộc.
Vấn đề là, nàng có thể thành công, nhưng Đại La Nghĩ tộc như vậy còn là Đại
La Nghĩ tộc sao? Sau khi dung hợp huyết mạch nhân tộc, đó chính là một bộ tộc
khác rồi.
Đúng lúc này, kiến chúa lại kêu rên thảm thiết một lần nữa.
Bản nguyên thần thụ trong cơ thể nó đã hoàn toàn biến mất.
Lúc này, Sở Hi Thanh ở giữa bầu trời lại cười khẽ một tiếng.
Ầm!
Vô số sương máu nổ tung tóe trên mặt đất, tạo thành những đóa hoa máu đỏ
tươi.
Những kiến đực, trưởng lão và cả kiến chúa đều bị đao ý của hắn đánh nổ.
Khác với trước kia, lần này đám kiến này đã hoàn toàn tử vong.
Sau khi linh hồn bị đánh tan, bọn chúng liền tiêu tan giữa thiên địa.
Những Đại La Nghĩ tộc này tuy dùng rất tốt.
Không ngủ không nghỉ, bất tử bất diệt, có thể tăng đao ý của hắn lên đến cực
hạn.
Chúng giống như pin vậy, thậm chí còn tốt hơn cả pin, vì chúng không cần sạc
điện.
Nhưng tương ứng, Sở Hi Thanh cũng phải đề phòng chúng chạy thoát và phản
phệ.
Năng lực của đám Đại La Nghĩ tộc này cực kỳ quỷ dị, để một hai con chạy
thoát cũng rất phiền phức. Cả các thần nữa, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ nghĩ ra
cách để đám Đại La Nghĩ tộc thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Thật ra hắn vẫn là nhân cơ hội đám Nghĩ tộc này mới thoát vây, còn chưa kịp
nuốt chửng sinh linh để mạnh lên, chưa kịp nghĩ hóa ra chủng tộc mạnh hơn,
bằng không Sở Hi Thanh không thể khống chế bọn họ.
Vì vậy hắn có thể phòng nhất thời, lại không phòng được cả đời.
Vẫn là xử lý sớm một chút cho tốt, miễn để lại hậu hoạn.
Nhưng Sở Hi Thanh không tìm được Trang quý phi kia.
Lúc nãy con kiến chúa dự bị này đã nổ tung dưới mí mắt của hắn.
Sau đó hắn cũng không thấy Trang quý phi tái sinh, cũng không phát hiện địch
ý và sát niệm của nàng.
Thật ra thì cũng rất khó để phát hiện… sinh linh ôm ấp địch ý và sát niệm với
hắn ở đây nhiều vô số kể.
Con kiến chúa dự bị này đã chết rồi sao?
Khi đó, đặc tính bất tử của chúng đã bị phá nát gần hết.
Ngay sau đó, Sở Hi Thanh đã không lo được những thứ này nữa, khi thanh lý
xong đám kiến này, thì tất cả sinh linh ở gần ‘Tạo Hóa thần thụ’ đều bắt đầu rơi
vào trạng thái ngủ say.
Một phần là tự nguyện ngủ, một phần là bị lực lượng của các thần thôi miên.
Hiển nhiên là các thần chuẩn bị ra tay với hắn.
Sở Hi Thanh cười khẽ một tiếng, hắn vẫn bình tĩnh dọn dẹp sạch sẽ hết số Nghĩ
tộc còn lại.
Không đến 20 cái hô hấp. 1200 vạn Đại La Nghĩ tộc đã bị đao ý của hắn tàn sát
sạch sẽ.
“A…”
Sở Hi Thanh bỗng nhiên ồ một tiếng.
Hắn cảm ứng được thiên quy Tru Thiên ở chung quanh bắt đầu sinh động.
Cái thiên quy này đang hô ứng và cộng hưởng với hắn.
Tình huống này giống như khi hắn trở thành Chân Linh Nhai Tí, Chân Linh
Hàn Phong, Chân Linh Như Ý, Chân Linh Hỗn Độn.
Sở Hi Thanh lập tức bừng tỉnh.
Vì vậy, trong lúc vô tình mình đã hoàn thành một ‘nghi thức’ Tru Thiên cực kỳ
mạnh mẽ?
Mình đã tru diệt toàn bộ một bộ tộc…
Sở Hi Thanh nhìn đôi tay mình rồi không khỏi thở dài.
Trong lúc vô tính, mình cũng đã trở thành một đồ tể tay đầy máu tanh.
Hắn có thể nhìn vô số sinh linh tử vong trước mắt mà không hề chớp mắt…
Sở Hi Thanh chợt vứt bỏ những suy nghĩ lung tung.
Thời điểm này, vẫn còn ít nhất hai tỷ sinh linh ở gần ‘Tạo Hóa thần thụ’ đang
tỉnh táo.
Đáng mừng chính là, đại đa số những sinh linh này đều có thực lực nhất định.
Chỉ cần là cường giả, thì sẽ không muốn để người khác nắm giữ vận mệnh của
mình.
Không đến lúc bất đắc dĩ, hoặc là đã xác định an toàn, thi bọn họ không muốn
tiến vào trạng thái ngủ say.
Những người này vẫn cung cấp địch ý và sát niệm cho Sở Hi Thanh.
Và đây cũng là cánh cửa cuối cùng của hắn trong chuyến đi này.
Không thể chạy trốn thì chính là chết!
Danh Sách Chương: