Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy!” Độc Thiên Việt cũng đánh giá Sở Vân Vân: “Trên ngươi người có
khí Hoàng đạo rất nồng nặc và thuần khiết, không phải Nhân hoàng đương đại
thì cũng là hoàng hậu chính cung của thời đại này? Ngươi chính là thê tử của
ngươi kia. A, ngươi… rất mạnh…”
Cực kỳ mạnh!
Thậm chí đã đuổi sát chủ công năm đó.
Nữ nhân này còn trẻ tuổi hơn, lực lượng lại không kém bao nhiêu.
“Coi như thế đi, nhưng triều Đại Luật ta vẫn chưa thể thống nhất thiên hạ.”
Sở Vân Vân không dài dòng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Nghe đồn rằng Độc
Thiên Việt am hiểu chiêm tinh! Như vậy ngươi có thể cảm nhận được biến cố ở
vực ngoại?”
Độc Thiên Việt nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Một lát sau, trong mắt hắn hiện ra một tia kỳ dị: “Rất phức tạp, Thời Thần -
Chúc Quang âm lại rời khỏi dòng sông thời gian. Tuy nhiên…”
Giọng nói của hắn hơi dừng lại, ánh mắt ác liệt: “Các ngươi đang tìm đường
chết sao?”
Sở Vân Vân phất tay một cái, một luồng lực lượng khủng bố đã phong tỏa
không gian nơi này.
“Nếu như ta cho ngươi biết, Mộc Kiếm Tiên đã nắm giữ ‘Tạo Hóa thần thụ’ thì
sao?”
Thân thể Độc Thiên Việt hơi run lên, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc mà không
biết: “Mộc Kiếm Tiên – Tùng Duyên Niên, là vị đang chém sao Nam Cực kia?
Hắn nắm giữ ‘Tạo Hóa thần thụ’? Từ bao giờ? Là phu quân của ngươi?”
Trong lòng hắn bỗng nhiên hơi động, chẳng lẽ có quan hệ với lần nguyên lực
rung chuyển ở Trung Thổ cách đây không lâu?
Là do người từng tiến vào chỗ của bọn họ làm ra?
Vị Nhân hoàng đương đại này… thủ đoạn thật không tầm thường!
Sở Mính ở bên cạnh cũng chấn động không thôi, trong mắt của nàng cũng hiện
ra vẻ không thể tin nổi.
Mộc Kiếm Tiên đã nắm giữ ‘Tạo Hóa thần thụ’?
“Nếu là như vậy, nhân tộc Thần Châu còn có cơ hội cứu vãn. Nếu phu quân
ngươi có thể làm được, cái công lao này chính là Thánh hoàng đương đại.”
Độc Thiên Việt nheo mắt lại: “Nói đi, ngươi đến tìm chúng ta để làm gì?”
Sở Vân Vân cũng không phí lời, nàng phất tay áo một cái, một bản đồ các ngôi
sao đã hiện ra giữa không trung.
Sau đó nàng đưa tay ném một cái ngọc tỷ qua, đó là thứ mà Sở Hi Thanh mang
ra ngoài, nó có thể khống chế Liệt vương và 21 vạn đại quân dưới trướng hắn.
Sở Vân Vân chỉ vào bản đồ: “Xin mời chư vị lập tức giết vào tinh không, hỗ trợ
Liệt vương ngưng tụ một hành tinh ở chỗ này. Tất cả thuật sư cung phụng của
triều Đại Luật ra sẽ dốc toàn lực để hỗ trợ các ngươi.”
“Ngưng tụ một ngôi sao?” Độc Thiên Việt không khỏi nhìn vào bàn đồ kia, ánh
mắt lấp lóe: “Nơi này… xem ra các ngươi đã tính toán hết rồi.”
Vị trí này vừa hay lại nằm giữa sao Nam Cực và Ma vực Chiến giới, có thể liên
lạc và hô ứng lẫn nhau.
Hơn nữa lại nằm ở giữa Trung Thiên và góc trái Nam Thiên, có thể che đậy
cánh cho Nam Cực.
Nếu như lấy binh pháp để hình dung, đó chính là quan ải của Nam Thiên.
Bầu trời bây giờ đầy sao là sao, dưới tình huống bình thường là không thể
ngưng tụ một ngôi sao khác. Nhưng mấy ngôi sao chung quanh đây lại rất
yếu…
Ý của vị hoàng hậu điện hạ này là để bọn họ đánh nát mấy ngôi sao kia, rồi
ngưng tụ một ngôi sao mới!
“Chỉ là…” Độc Thiên Việt nhìn Sở Vân Vân với vẻ thâm ý: “Ta đúng là không
ngại làm quân cờ của các ngươi. Chỉ là hành động này quá mạo hiểm, một khi
thất bại, chắc chắn sẽ để chúng ta rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.”
Sở Vân Vân khẽ lắc đầu, ngay khi nàng đang định nói gì đó.
Một nam tử anh tuấn có thân thể hùng vĩ, phải cao đến bảy thước đã bước ra
khỏi cánh cổng đen kia.
Thần thái của hắn tùy tiện và lười biếng, tựa như chưa tỉnh ngủ, nhưng lại
không giấu được vẻ sắc bén, lại khiến cho người ta cảm nhận được khí chất của
vương giả trời sinh, cực kỳ bá đạo, cực kỳ lẫy lừng.
Hắn bình tĩnh nhìn Sở Vân Vân một chút: “Chuyện ngưng tụ ngôi sao, ta đáp
ứng! Xin mời quân sư trù tình và chuẩn bị, một khắc sau, chúng ta sẽ giết lên
Nam Thiên! Nơi này cách hơi xa, quân sư phải nghĩ một chút biện pháp, để hai
người chúng ta đi qua. Đại quân có thể chậm một hai ngày, ta và Vân Sinh phải
đi trước một bước, nhất định phải đến nơi này trong vòng nửa canh giờ.”
Độc Thiên Việt nghe vậy thì sững sờ, lại lập tức hít một hơi.
Hắn biết tính tình của chủ quân mình.
Hơn nữa, sau khi tự phong ấn tám ngàn năm, Thiên vương hắn đã không sống
được.
“Tự ngưng tụ một ngôi sao? Không ngờ chúng ta còn có thể có cơ hội trở thành
‘Tinh chủ’.”
Lúc này, lại có một bóng người nữa đi ra khỏi cánh cổng đen: “Huynh trưởng
nên đặt một cái tên cho ngôi sao này.”
Người này mặt đỏ như táo, mặt đầy râu quai nón, khí khái hào hùng, cũng vô
cũng uy mãnh và thần uy giống như Vũ Liệt thiên vương Minh Thiên Thu.
Đó chính là ‘Trung Nghĩ Trường Sinh Đại Đế’ Quan Vân Sinh được thế nhân
kính ngưỡng!
“Đặt tên? Quá sớm rồi chứ? Còn chưa bắt đầu mà!”
Minh Thiên Thu ngửa mặt nhìn lên bầu trời: “Nếu là quan ải của Nam Thiên,
nơi này lại sắp trở thành nơi tử chiến với các thần, như vậy gọi nó là Bắc Lạc
Sư Môn đi.”
Sư môn ý là ‘Quân môn’, Lạc ý là hạ xuống và bố trí các công trình phòng ngự
trên chiến trường.
Tại 8000 năm trước, cánh cửa thành phía bắc thành Vọng An có tên là ‘Bắc Lạc
khẩu’. Minh Thiên Thu đã từng dựa vào cánh cửa này để chống lại Dạ Lang tộc,
mà còn đại chiến rất nhiều trận.
Lúc này, nội tâm Sở Vân Vân hơi động, liền đưa mắt nhìn lên bầu trời phía bắc.
Nàng phát hiện một chùm sáng đang bay thẳng lên trời từ ‘Vô tận băng
nguyên’. Nó lao thẳng lên chín tầng mây, xông vào tinh không vô ngần.
Vẻ mặt Sở Vân Vân sững sờ, lập tức nhỏ giọng mắng một tiếng: “Nữ nhân ngu
xuẩn này! Ngu xuẩn không thể thành sự!”
Hiện giờ căn bản không phải là thời cơ tốt nhất mà Sở Hi Thanh đã nói.
Nữ nhân này lựa chọn đăng thần vào thời điểm này, chỉ là vì muốn chia sẻ nguy
hiểm với Sở Hi Thanh!
……..
Đã bằng tác nên hơi ít chương, mà mấy hôm nay mỗi ngày chỉ có một chương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK