Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hi Thanh lại thấy hơi nghi ngờ.
Mi gia trang xảy ra biến cố, Thiết Phù Đồ tái hiện nhân thế, Cuồng thúc có thể
còn sống, hoặc là đã hóa thành oán linh?
Cái này có thể sao?
Nhưng dù thế nào thì hắn cũng cần phải chạy đến Đông Châu.
Ngay khi Sở Hi Thanh điều khiển Dục Nhật thần chu.
Cuồng Kiếm – Phong Tam đang ngồi ở đuôi thuyền, sắc mặt hắn ngưng trọng,
nghiêm túc nhìn thanh bội kiếm trôi nổi ở trước người hắn, Thần Tâm Vạn
Nhận!
Trong mắt Phong Tam lóe lên vẻ nghi ngờ và khó hiểu.
Gần đây, hắn càng ngày càng cảm thấy trên người mình có rất nhiều chỗ cổ
quái.
Rất nhiều trí nhớ của hắn đều rất mơ hồ, người và chuyện trong trí nhớ đều
giống thật mà như giả.
Mỗi khi Phong Tam muốn tìm tòi đến cuối cùng, thì đầu của hắn lại đau như
búa bổ, cảm giác được một luồng sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ đang quấy nhiễu
hắn.
Vì vậy, mấy ngày gần đây Phong Tam đều suy nghĩ lại trước khi tu hành Hỗn
Nguyên Vô Tướng công.
Đầu tiên, mình là ai?
Mình chính là Cuồng Kiếm – Phong Tam!
Điểm này chắc là không có nghi vấn gì.
Tại mười mấy ngày trước, khi hắn nghe thấy hai chữ Phong Tam thì lại hơi
hoảng hốt, mơ hồ có một cảm giác xa lạ.
Nhưng mấy ngày gần đây, hắn lại cảm thấy cái tên Phong Tam này rất quan
trọng với hắn.
Như vậy mình làm gì ở chỗ này? Mình muốn làm gì?
Phong Tam nghĩ thầm, ta là Đạo thị của Vô Cực Đao Quân, sở dĩ hiệu lực cho
Đao Quân là vì hắn có thiên phú cực cao, tương lai tươi sáng.
Sau này Đao Quân có thể sẽ vượt qua Huyết Nhai Đao Quân, trở thành người
mạnh nhất trong phạm vi ngàn tỷ dặm và ngàn tỷ sinh linh này.
Hắn chính là hy vọng duy nhất của nhân tộc trên Côn Luân sơn trong ngàn năm
nay. . .
Phong Tam nghĩ đến chủ thượng của mình, khóe môi không khỏi tràn ra một nụ
cười vui mừng.
Ban đầu, có thể là do khí chất và hình tượng của Sở Hi Thanh không giống như
Phong Tam tưởng tượng, vì vậy hắn không quá tán thành, thậm chí là còn sinh
lòng chống cự.
Dung mạo của vị Vô Cực Đao Quân này quá mức tuấn tú, tính cách cũng quá
ôn hòa, hoàn toàn khác với vẻ bá đạo cường thế, sát phạt quyết đoán như những
gì hắn tưởng tượng.
Sau khi tiếp xúc một thời gian, Phong Tam liền ý thức được vị chủ thượng này
không chỉ có thiên tư siêu tuyệt, mà trong ngực còn có cẩm ý, mặc kệ là tài trí
hay tâm linh, thì đều là thượng giai.
Phong Tam nghĩ đến đây, thanh Thần Tâm Vạn Nhận kiếm ở phía trước cũng
phát ra những tiếng ong ong, tựa như đang hưởng ứng và tán thành ý nghĩ của
hắn.
Phong Tam thấy buồn cười, đưa tay vuốt ve thân kiếm.
Bây giờ hắn đồng ý làm bất cứ chuyện gì cho chủ thượng, cũng có tự tin chém
diệt tất cả kẻ địch, loại bỏ tất cả chướng ngại cho chủ thượng!
Vẻ mặt Phong Tam dần dần nghiêm túc hơn, ánh mắt sắc bén như đao đã lộ ra
sát cơ.
Những thứ này đều không có vấn đề gì, như vậy thì ai đã phong ấn trí nhớ của
hắn? Mục đích của kẻ này lại là gì?
Người này. . . gan chó thật lớn!
Cùng đúng lúc này, Phong Tam nghe thấy tiếng nói của Sở Hi Thanh truyền
đến.
“Phong tiên sinh cẩn thận, chúng ta gặp phiền phức.”
Lúc này, Phong Tam đã thu hồi tất cả tâm tư, một mặt cầm Thần Tâm Vạn Nhận
kiếm tụ thế đề phòng, một mặt dùng thần niệm cảm ứng bốn phía.
Hắn không hề nghi ngờ lời nói của Sở Hi Thanh.
Có rất ít người trong thiên hạ này biết, vị Vô Cực Đao Quân này đã học được
Thần Ý Đao Tâm.
Sau 800 năm, Thần Ý Xúc Tử Đao của Huyết Nhai Đao Quân đã tái hiện nhân
thế!
Lúc này, Sở Hi Thanh cũng thấy khá kinh ngạc, hắn không ngờ mình mới rời
khỏi Cực Đông Băng Thành được hai khắc thì đã gặp phục kích rồi.
Tốc độ Dục Nhật thần chu cực nhanh, một ngày có thể bay hơn mười vạn dặm.
Vấn đề là hai khắc ngắn ngủi này, còn chưa đủ để Dục Nhật thần chu gia tốc
đến cực hạn, lúc này chỉ cách Cực Đông Băng Thành không đến ba ngàn dặm
thôi.
Còn nữa, sao đám người này biết được hướng đi của hắn?
Vì để phòng bị người theo dõi và mai phục, hắn đã đi đường vòng, thỉnh thoảng
lại đổi hướng.
Nhưng xem ra vẫn không ăn thua.
Sở Hi Thanh dùng toàn lực để điều khiển thuyền, bắt đầu tăng tốc lần nữa,
chuẩn bị mạnh mẽ xông qua vòng mai phục này.
Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, một giọng nói truyền ra từ hư không.
“Hồi Thiên Phản Nhật, trở lại cho ta!”
Ngay khi Dục Nhật thần chu sắp hóa thành kim quang, bay ra khỏi vòng mai
phục thì Sở Hi Thanh phát hiện tất cả mọi thứ chung quanh đều đang nhanh
chóng quay ngược.
Dục Nhật thần chu không ngừng bay ngược về sau, trở về vị trí ban đầu.
Đây rõ ràng là một trong ba mươi sáu pháp Thiên Cương, Hồi Phong Phản Hỏa!
Cũng đúng lúc này, mười mấy đạo khí tức mạnh mẽ đều ngự không bay đến,
hình thành một vòng vây kín.
Con ngươi Sở Hi Thanh co rụt lại.
Hắn chỉ liếc mắt là đã nhận ra ba người trong đó.
Hạng 121 Địa Bảng, Thiên Thủ Nhân Đồ - Lý Đông Dương.
Hạng 352 Địa Bảng, Thiết Tỏa Hoành Giang – Vương Mãn.
Hạng 371 Địa Bảng, Hung Thần Ác Sát – Nhiếp Vân Sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK