Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Côn Luân cười mỉa: “Cực Đông Băng Thành đồng ý thành lập thần miếu âm
Thần trong thành, toàn thành và cả Hạch Châu đều sẽ cùng nhau đi theo âm
Thần – Nguyệt Hi. Ngoài ra, Đại tế ti cũng có thể tẩy luyện Thái Sơ Băng Luân,
để cho thanh binh khí này trở thành thần binh truyền thế dưới phàm giới của âm
Thần – Nguyệt Hi.”
Kiến Nguyên đế nghe vậy thì sững sợ: “Lấy một bộ phận ‘Thái âm nguyên lực’
ra, như vậy sẽ tổn hại đến tuổi thọ của Vấn Thù Y đúng không?”
Ngày xưa, Băng Thần – Huyền Đế và âm Thần – Nguyệt Hi tranh cướp ‘mặt
trăng’, đã lấy Thái Sơ Băng Luân đánh Nguyệt Hi bị thương.
Nguyệt Hi lại mượn lực lượng của Cung Thần – Thiên Nghệ, cuối cùng đánh
bại Huyền Đế, bảo vệ được ‘mặt trăng’, làm cho Thái Sơ Băng Luân rơi rụng
xuống thế gian.
Nhưng Thái Sơ Băng Luân cũng mang đi một bộ phận tinh huyết của Nguyệt
Hi.
Những tinh huyết này đều bị Vấn Thù Y đoạt được, luyện hóa vào thân thể.
Có người nói, Vấn Thù Y còn từng vì thế mà đã đại chiến một trận với hóa thể
của Nguyệt Hi.
Đây cũng chính là lý do vì sao Vấn Thù Y trường thọ đến nay.
Cơ thể nàng vốn tích trữ vô số âm hàn, nên chết từ mấy trăm năm trước mới
đúng.
Nếu như lấy mất một bộ phận ‘Thái âm nguyên lực’ này, Vấn Thù Y sẽ không
sống được bao lâu nữa.
“Tuy là như vậy…”
Vẻ chế giễu trong giọng Vũ Côn Luân lại đậm hơn: “Nhưng bọn họ vẫn quyết
định làm thế. Bọn họ cho rằng đây là vì truyền thừa Cực Đông Băng Thành, là
vì đường lui của 150 triệu con dân nước Trấn Hải.”
“Thái sư dùng kế vườn không nhà trống, 900 vạn đại quân thủ vững phòng
tuyến. Cùng lúc đó, Đại Ninh ta lại huấn luyện thêm 500 vạn quân tinh nhuệ.
Đồng thời, Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh quật khởi ở phía nam, cũng cầm
mấy trăm vạn binh, bọn họ đã không nhìn thấy hi vọng ở Thần Châu, chỉ muốn
lui về Hạch Châu, bảo vệ phần cơ nghiệp này cho Trưởng Tôn gia.”
Kiến Nguyên đế lấy làm kinh hãi: “Bọn họ không sợ Vấn Thù Y tỉnh dậy sẽ trở
mặt lật bàn sao?”
“Bọn họ cho rằng quá nửa là sẽ không, Vấn Thù Y tính tình ôn hòa, yêu mến
bách tính, sao có thể không để ý đến vô số di dân nước Trấn Hải? Huống hồ
trong thành còn có rất nhiều tộc nhân của Vấn gia, bọn họ cho rằng Vấn Thù Y
nhất định sẽ vì đại cục, sẽ nghe theo ý của họ khi tuổi thọ đã hết.”
Vũ Côn Luân lắc lắc đầu: “Nếu như không phải đại quân đang ác chiến ở phía
trước, vẫn cần Vấn Thù Y giúp bọn họ lui về Hạch Châu, thì đám người này
quá nửa là hi vọng Vấn Thù Y trực tiếp tử vong, để Trưởng Tôn Binh Quyền kế
thừa nhiều thứ tốt hơn.”
Kiến Nguyên đế nghe vậy thì không khỏi cười ha ha.
“Thú vị, đúng là rất thú vị! Vấn Thù Y cũng coi như một vị nhân quân hiếm
thấy trong mấy ngàn năm qua, hiện giờ lại rơi vào hoàn cảnh này. Đây chính là
lòng người, ngươi trị quốc mà không nghe theo ý của bọn họ, bọn họ liền phản
ngươi, liền muốn giết ngươi. Vì vậy nên thiên hạ này, chỉ có thể lấy bá đạo để
trị! Cái gọi là nhân đức, giả vờ giả vịt một chút là được.”
Sau đó hắn lại nghiêm túc nói: “Biến số lớn nhất chính là Sở Hi Thanh, Vấn
Thù Y đã cướp mất quyền khống chế trận pháp phòng hộ của đám người
Trưởng Tôn Nhược Ly và Quy Hạo Nguyên, bây giờ bọn họ có năng lực ngăn
cản Sở Hi Thanh vào thành không?”
“Bọn họ rất có lòng tin, đại thần và tướng lãnh hướng về Trưởng Tôn Binh
Quyền, không chỉ là mấy người Trưởng Tôn Nhược Ly và Quy Hạo Nguyên
thôi đâu. Chủ yếu là giải quyết Vấn Thiên Khuyết, như vậy thì mãi đến tận khi
Vấn Thù Y thức tỉnh, toàn bộ chủ thành đều sẽ nằm trong sự khống chế của bọn
họ.”
Khóe môi Vũ Côn Luân lại nhếch lên: “Hiện giờ, mới bệ hạ đến Trai Tâm viện
của ‘Trấn Hải từ’ để chờ đợi. Thần niệm của Vấn Thù Y rất nhạy cảm, dù có
pháp thuật của ta che đậy, bệ hạ cũng không thể giấu được nàng quá lâu.”
Kiến Nguyên đế không khỏi cười dài một tiếng, liền tránh ra khỏi cửa sổ.
Hắn một mực chờ đợi Vấn Thù Y tiến vào trong ‘Trấn Hải từ’, tiến vào trong
Trai Tâm viện, đã sớm không thể chờ đợi được nữa.

Hai khắc sau, nghi trượng của Vấn Thù Y dừng lại trước ‘Trấn Hải từ’.
Đám tế ti lấy Tế Hải đại trưởng lão cầm đầu đã chờ ở trước cửa từ lâu.
Vẻ mặt bọn họ nghiêm túc trang nghiêm, tiếp đó đi theo Vấn Thù Y vào điện
chính.
Đám đại thần tướng lãnh cũng nối đuôi nhau đi vào theo.
Bọn họ dựa theo chức quan mà đứng.
Tứ phẩm trở nên có thể vào trong điện, dưới tứ phẩm chỉ có thể đứng ở ngoài
điện.
Vấn Thù Y đầu tiên là dẫn đám quần thần sau lưng tế bái.
Đám tế ti ngồi ở hai bên điện, bắt đầu tụng kinh hát văn, cầu xin tổ tiên.
Đây là An Hồn Kinh, nghe nói là kinh văn do Phong Hậu để lại, có tác dụng an
hồn định phách, hóa giải lệ khí của tất cả oán sát.
Đám văn thần võ tướng trong và ngoài điện cũng đều cao giọng tụng hát theo
các tế ti.
Giọng của bọn họ trầm bổng du dương, ngậm lấy vài phần bi thương và chia
buồn, tiếng tụng hát truyền ra ngoài ‘Trấn Hải từ’, khiến cho càng ngày càng
nhiều người gia nhập vào, chỉ khoảnh khắc mà tiếng tụng hát của mấy trăm vạn
người đã hội tụ lại thành một luồng, thanh thế rộng lớn hùng vĩ mà lại trang
nghiêm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK