Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc Thủy chúa tể híp mắt cười gằn.
Đừng nói với hắn là, U Đô này để Xà Cốt Bà khống chế tòa cung điện này tận
nửa năm, kết quả lại không làm cả.
“Ha ha! Để Đô Minh huynh thất vọng rồi, ta đúng là không có cách nào cả. Ta
chỉ khống chế bộ xương rắn kia, chứ chưa thể khống chế nguyên thần của nàng.
Có lẽ có thêm một chút thời gian thì sẽ thành công, nhưng đáng tiếc…”
U Đô chúa tể lắc lắc đầu, khóe môi hắn vểnh lên, cười đầy thâm ý: “Hơn nữa,
con gái của Thiên Nại Lạc cũng không phải kẻ ngu. Nếu như ta thật sự động tay
với tòa cung điện và trận pháp nơi này, há có thể giấu diếm được nàng?”
“Cũng không cần phải khó khăn như vậy, theo ta biết thì Đô Minh huynh vẫn
luôn thử luyện chế thần khu của Xích Quang thành thi khôi. Có chính chủ ở
đây, ta cần gì uổng phí thời gian với tòa cung điện này?”
Hắc Thủy chúa tể Thần Đô Minh nghe vậy thì sững sờ, lập tức hừ lạnh một
tiếng.
Hắn quay đầu nhìn về phía Quỷ Túc ở sau lưng, chỉ thấy vị Quỷ Túc Tinh Quân
này vẫn khoanh tay trước ngực, ngồi nhìn chiến đấu ở trên ngự đài, một thân
quỷ hỏa màu đen lại cháy hừng hực.
Dáng vẻ không thèm đếm xỉa và cao thâm khó dò kia, lại khiến cho ý lạnh trong
mắt Hắc Thủy chúa tể càng đậm hơn.
Nhưng đã đến nước này, Hắc Thủy chúa tể cũng khinh thường che giấu nữa.
Hắn biết các thần đã nhìn thấu tất cả mưu tính của mình rồi.
Hắc Thủy chúa tể chắp tay sau lưng, nhìn về phía Tư Hoàng Tuyền ở trên ngự
đài.
“Thôn Tà, đi ra đi!”
Khoảnh khắc này, thổ địa phía dưới ‘cung đài’ chợt rung chuyển như động đất,
một cự nhân màu đen phá đất chui ra.
Chiều cao của hắn tận 700 trượng, vòng bụng cũng phải 700 trượng, mặt vuông
tai to, cái miệng to lớn đến dị thường, hầu như chiếm non nửa khuôn mặt. Trên
đỉnh đầu là một kiểu tóc như mào gà.
Đó chính là hình tượng của ‘Hoàng Phụ Thôn Tà Thần’ Xích Quang.
Nhưng đôi mắt to như máy xay gió kia, và cả thất khiếu kia, tất cả đều đang
phun khí đen.
Theo vị thi khôi này xuất hiện, Hắc Thủy chúa tể lại giơ tay trảo về phía trước:
“Chết đi!”
Tư Hoàng Tuyền đã cảm thấy không ổn khi cảm ứng được biến cố dị thường
này.
Lúc trước nàng đã điều tra và cảm ứng tòa ‘cung đài’ và trận pháp này nhiều
lần, cũng xác định là không có vấn đề gì.
Tư Hoàng Tuyền lại không ngờ Hắc Thủy chúa tể lại luyện chế chủ nhân cung
điện này thành thi khôi.
Nàng lập tức phi thân lên, muốn rời khởi ngự đài, nhưng lúc này lại quá muộn.
Tòa trận pháp khổng lồ dưới chân bọn họ lập tức mất khống chế, một luồng lực
lượng khổng lồ đã khóa chặt lấy thân thể của nàng.
Lúc này, bộ thi khôi kia cũng thò bàn tay khổng lồ của hắn về phía Tư Hoàng
Tuyền.
Thi khôi đang thao túng những tinh thạch đang uốn lượn và vờn quanh cơ thể
Tư Hoàng Tuyền, khiến chúng mạnh mẽ xâm nhập và hòa vào nguyên thần của
Tư Hoàng Tuyền và hai cánh âm mạch.
Lúc này, Tư Hoàng Tuyền phát ra một tiếng kêu rên thảm thiết, một thân da thịt
đều bị khói màu xám đen bao trùm.
Để người kinh dị là, đôi cánh âm mạch sau lưng Tư Hoàng Tuyền cũng bắt đầu
thoát ly khỏi thân thể của nàng.
Sắc mặt Lục Loạn Ly đại biến, lúc này liền lắc người một cái, đi đến sau lưng
Tư Hoàng Tuyền.
Nàng dùng pháp lực ngưng tụ ra một cái Thiên Tàn Thủ khác, nhẹ nhàng bắt lấy
Tư Hoàng Tuyền. Nàng vừa cảm ứng tình huống trong cơ thể Tư Hoàng Tuyền,
đồng thời giúp Tư Hoàng Tuyền áp chế và bài trừ độc tố.
Lục Loạn Ly thậm chí còn phân tâm, dùng Loạn Thiên Tử Kim Chuy phá hủy
ngự đài dưới chân.
Loạn Thiên chi pháp của nàng đảo loạn đầu mối trận pháp nơi này, khiến cho
tòa trận pháp này không thể phát huy tác dụng.
Nhưng một phần ngàn cái nháy mắt sau, ánh mắt của Lục Loạn Ly lại dần dần
ngưng trọng.
Thần độc trong cơ thể Tư Hoàng Tuyền rất nghiêm trọng, hỗn hợp vài loại độc
tố, nhưng còn chưa đến đẳng cấp thần độc trong cơ thể Sở Vân Vân, có thể nói
là kém xa.
Kháng tính của Tư Hoàng Tuyền cũng rất mạnh.
Lực lượng huyết mạch của nàng cũng đang tiêu trừ và trục xuất những độc tố
này.
Có điều, tác dụng chủ yếu của những thần độc này là âm mạch trong cơ thể Tư
Hoàng Tuyền, chứ không phải để giết chết nàng.
Thần độc của bọn họ đang khiến cho Tư Hoàng Tuyền và hai cánh âm mạch
chia lìa và phân tách.
Sở Hi Thanh cũng khẽ cau mày, lại lắc mình đến bên cạnh Tư Hoàng Tuyền.
Vẻ mặt của hắn vẫn ung dung và bình thản như cũ.
Dù gặp phải chuyện như vậy, hắn vẫn bình tĩnh thong dong.
Sở Hi Thanh vưa giao thủ với Thần Ba Tuần, lại phân ra mấy phần sức lực,
dùng Như Ý chi pháp đánh vào vai của Tư Hoàng Tuyền.
“Kiên trì, nhịn một chút là ổn!”
Sở Hi Thanh vỗ một cái, đã trục xuất gần một phần năm thần độc trong cơ thể
Tư Hoàng Tuyền.
Cùng lúc đó, Tư Hoàng Tuyền cũng tạo mấy mặt đao cương như gương bạc ở
quanh người Tư Hoàng Tuyền.
Nhai Tí Đao của hắn đang phản xạ tất cả lực lượng ở trên người Tư Hoàng
Tuyền.
Tư Hoàng Tuyền bỗng nhiên ho khan kịch liệt, giống như muốn ho ra cả lục
phủ ngũ tạng của mình vậy.
Ngũ quan thất khiếu của nàng đều tuôn ra máu đen, mà thân thể cũng cong lại
như con tôm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK