Da mặt Trang Nghiêm hơi co quắp lại, sau đó hắn lạnh lùng phất tay áo một cái:
“Quần Sơn Xã Tắc chi thần từng được bảy đời hoàng triều nhân tộc tôn làm
chính thần, hơn nữa còn tràn đầy thiện ý với nhân tộc ta, từng bảo vệ ngàn tỷ
sinh linh nhân tộc ở Bất Chu sơn, có ân đức lớn lao với nhân tộc ta, há có thể so
sánh với những cự thần trong miệng Tam Hoàng?”
“Còn về phần sư tôn ta tiến vào Vạn Ma quật, đó chính là vì điều tra tình hình
bên trong, tránh cho Vô Tướng thần tông các ngươi gây họa cho thiên hạ, nhưng
lại không cẩn thận bị các ngươi ám hại bỏ mình. Sự việc tiếp theo rõ ràng là các
ngươi vu oan giá họa. Nhưng mà thù hận này, Thần Đao môn ta một ngày cũng
không dám quên…”
Trong lòng hắn thì lại âm thầm giật mình kinh hãi.
Ngay khi Sở Vân Vân ngẩng đầu nhìn về phía hắn, Trang Nghiêm cảm giác như
mình đang bị một con sư tử nhìn chằm chằm.
Thiếu nữ trước mắt này, lẽ nào là Tần Mộc Ca thật? Là ‘Hoành tuyệt vạn cổ,
Quân đốc mắt xanh’ Tần Mộc Ca kia?
Nữ tử này thật sự không chết? Hoặc là khởi tử hoàn sinh?
Nếu là như vậy, Tần Mộc Ca đã khôi phục mấy phần thực lực rồi?
Khi Trang Nghiêm nói đến chữ quên, thì hư không trong lòng núi bỗng nhiên
truyền ra một tiếng nổ ‘oanh’.
Bóng người Sở Vân Vân thế mà lại đột ngột xuất hiện ở trước mặt người đeo
mặt nạ bạc kia.
Nàng đâm ra một thương, trên mũi thương bao phủ một lớp cương lực màu đen.
Sở Hi Thanh nhướng mày lên, hắn nhận ra đây chính là ‘Thí Thần huyết cương’
của Sở Vân Vân!
Sở Vân Vân cũng có thiên phú Thần Thương, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn Sở
Hi Thanh rất nhiều, thời kỳ toàn thịnh đã đạt đến cấp 26.
Thí Thần huyết cương của nàng được cô đọng từ sát lực ở mấy chiến trường
viễn cổ, phẩm chất cực cao.
Đầu óc của Trang Nghiêm lại trống rỗng trong một sát na.
Thiếu nữ này rõ ràng là đang thi triển Vạn Thần Kiếp của Thiết Sơn Tần thị!
Hơn nữa còn là ‘cực chiêu Tru Thần’ mạnh mẽ nhất trong Vạn Thần Kiếp!
Nữ tử này lại có thể lặng lẽ hoàn thành súc lực ở ngay dưới mắt của hắn.
Mà một thương này lại chất chứa rất nhiều Thiên quy đạo luật, nhiều đến mức
để Trang Nghiêm sợ hãi.
Tru Thiên! Lượng Thiên! Quán Thiên! Thần Phong! Vạn Sát! Hủy Diệt! Phá
Hư! Vĩnh Hằng! Kim Cương! Bất Hủ! Già Thiên! Trấn Thiên! Nhiên Thiên! Vô
Tướng! Tuyệt Thiên…
Tổng cộng không dưới ba mươi loại, dưới ánh mắt của Trang Nghiêm, những
Thiên quy đạo luật này giống như ruy băng quấn quanh trường thương. Phần
cuối ruy băng lại tán ra bốn phương tám hướng, phân bố tại toàn bộ hư không.
Chúng nó lại như là một vòng xoáy khổng lồ, đang khuấy động toàn bộ thế giới.
Đúng là Tần Mộc Ca!
Nàng quả nhiên không chết!
Sau khi Trang Nghiêm lấy lại suy nghĩ, hắn mới nảy ý ra tay cứu viện.
Hóa thân của ‘Quần Sơn Xã Tắc chi thần’ rất mạnh, là thân thể của một Thần
tử!
Nhưng dù sao bản thân hắn cũng không phải là thần linh.
Hắn tuyệt đối không đỡ nổi một thương này! Không thể ngăn nổi một thương
trảm thần này của Bá Võ Vương Tần Mộc Ca!
Trang Nghiêm cố gắng rút đao.
Hắn cũng đã ngưng tụ chân nguyên từ trước, lúc này dốc toàn lực, ra tay như
sấm chớp.
Sau đó, hắn liền nhìn thấy bốn vị Thần thị có sức chiến đấu nhị phẩm thượng
kia đều phun máu, toàn thân bay ngược ra ngoài, đồng thời vô số vết thương
xuất hiện trên thân thể họ, máu tươi tung tóe.
Bọn họ là người hầu của thần linh, lực lượng của bọn họ vẫn luôn hóa thành
cương lực để bảo vệ quanh người ‘Quần Sơn Xã Tắc chi thần’. Vì vậy bọn họ
đứng mũi chịu sào, phải đối mặt với mũi thương tuyệt thế của Sở Vân Vân đầu
tiên.
Bọn họ đều nỗ lực phòng ngự, nhưng lại bị Nghịch Thần Kỳ đâm thủng.
Trang Nghiêm nhìn ra mũi thương của Sở Vân Vân chỉ tập trung vào một điểm.
Nàng chỉnh hợp mấy chục loại thiên quy lại với nhau, tập trung thành một điểm
chỉ to bằng đầu kim.
Đánh bay tứ đại Thần thị nhị phẩm, chỉ là một chút lực lượng nhỏ bé không
đáng kể.
Nhưng mà bốn người kia vẫn không thể chịu nổi, thân thể của bọn họ gần như
bị mũi thương kia đánh cho chia năm xẻ bảy.
Trang Nghiêm không khỏi tê cả da đầu.
Mà một cái chớp mắt tiếp theo, hắn nhìn một mũi thương đâm xuyên qua thân
thể của ‘Quần Sơn Xã Tắc chi thần’, sau đó ầm một tiếng, rất nhiều máu thịt
hóa thành bột máu, tung bay trong thiên địa.
Ngay khi Nghịch Thần Kỳ của Sở Vân Vân sắp đánh nát hóa thể của vị thần
linh này, đao của Trang Nghiêm rốt cuộc cũng đến.
Tuy rằng hắn ra tay chậm nửa bước, nhưng tốc độ đao lại không kém hơn Sở
Vân Vân bao nhiêu.
Đao thương của song phương va chạm ở không trung, làm cho toàn bộ lòng núi
đều rung chuyển, một cái hô hấp chính là mấy ngàn kích.
Mà sau 3400 kích, Trang Nghiêm bị thương của Sở Vân Vân quét trúng, thân
thể bị nện vào vách núi, tạo thành một lỗ thủng cực lớn.
Mà trong mắt Trang Nghiêm lại hiện ra vẻ giật mình kinh hãi đến cực hạn.
Là Bá Võ Vương thật!
Nàng thật sự là Tần Mộc Ca!
Tuy rằng nữ tử này vẫn bị độc chú quấn thân, tu vị chưa khôi phục.
Nhưng mà sức chiến đấu của nữ tử này lại chỉ cách ‘Gần Thần’ có một tia!
Danh Sách Chương: