Sau khi song tu với Vấn Tố Y, Thần Dương của hắn đã lên đến cấp 24.
Điều này làm cho không gian bên trong ‘Nguyên Dương Cửu Khiếu’ cũng tăng
mạnh.
Mà từ năm trước đến giờ, Sở Hi Thanh đều không có thời gian đi mộ Cơ
Dương.
Huyết mạch của hắn lại tăng lên quá nhanh, nếu dựa vào bản thân tích lũy,
không biết bao giờ mới lấp đầy chín khiếu huyệt.
Vẫn là luyện hóa xúc tu của Cơ Dương cho nhanh và tiện.
Tuy rằng dương lực này không quá tinh khiết, còn ngậm lấy sát lực nhất định,
nhưng dù sao có còn hơn không.
Lúc này, mấy người Kiếm Tàng Phong lại hiểu sai ý, bọn họ đều liếc mắt nhìn
nhau một chút. Đều nghĩ thầm vị Vấn thành chủ kia lại mạnh mẽ đến thế? Thế
mà lại để nguyên dương của Sở Hi Thanh yếu đến mức này, phải mượn ngoại
vật để tráng dương.
Lục Loạn Ly hiển nhiên là cũng nghĩ không bình thường, khuôn mặt nhỏ nhắn
trắng nõn của nàng đã bắt đầu âm trầm xuống.
Khi Sở Hi Thanh miễn cưỡng nốt một cái xúc tu, thuyền đã chậm rãi dừng lại.
Bóng người Sát Thần Y – Lý Trấn Ác đã ở ngoài 30 dặm.
Người này dáng người cao to, cầm một thanh trường kiếm nhỏ và dài như kim
châm, mặc một bộ áo trắng hơn tuyết, hai mắt tràn đầy lưu quang, nhìn qua lại
tiêu sái thong dong, nhưng đáng tiếc là vị này có cái mũi quá to.
Cái mũi đỏ rực và khổng lồ kia chiếm cứ gần nửa khuôn mặt Lý Trấn Ác, để
người khắc sâu ấn tượng.
Sở Hi Thanh lắc mình đi đến trước thuyền.
Hắn còn chưa kịp nói chuyện, liền nhìn thấy quần áo toàn thân Lý Trấn Ác nổ
tung, để lộ ra một thân cơ bắt cường tráng.
Sau đó là tổng cộng 72 viên kim châm bay lên, đâm thẳng vào thân thể Lý Trấn
Ác.
Cơ thể vốn rắn chắc cường tráng của hắn lập tức bành trướng.
Chỉ giây lát, Lý Trấn Ác đã cao đến ba trượng, lại mọc thêm hai đầu và bốn
cánh tay, cơ bắp trên người cũng bành trướng lên, tựa như những con giao long
quấn quanh người.
Sở Hi Thanh không khỏi lo cho cái quần lót trên người Lý Trấn Ác.
Nếu thân thể vị này vẫn bành trướng nữa, hắn lo cái nội khố kia sẽ nổ tung.
Lý Trấn Ác thì lại không để ý chút nào, hắn thản nhiên, lạnh lùng nhìn Sở Hi
Thanh: “Lý mỗ bị người nhờ vả, đến đây ngăn cản ngươi và Vấn Tố Y lên phía
bắc. Tốt nhất là lấy mạng hai người các ngươi luôn.”
Sở Hi Thanh thong dong tự nhiên, hai tay đè đao: “Chỉ sợ các hạ không có bản
lãnh này.”
“Ta biết ngươi vừa đánh bại Vương Thiên Đông, đối kháng 108 vạn kích toàn
lực của hắn mà không có dấu hiệu bị thua.”
Khóe môi Lý Trấn Ác hiện ra vẻ trào phúng: “Nhưng nếu ngươi cho rằng dưới
top 20 Thiên Bảng đều không phải đối thủ của ngươi, vậy thì ngươi sai lầm rồi.”
Sở Hi Thanh không khỏi lắc đầu.
Hắn chưa bao giờ cho rằng như vậy.
Xếp hạng trên Thiên Bảng cơ bản là chính xác, nhưng lại tồn tại tình huống võ
đạo sinh khắc.
Có ít người có võ đạo đặc biệt, có thể phát huy sức chiến đấu cực mạnh trong
hoàn cảnh đặc biệt.
Giống như Lý Trấn Ác ở trước mắt.
Người này rõ ràng là đã đánh vỡ giới hạn người và thần, tạm thời nắm giữ thân
thể Bán Thần.
Mà khi Sở Hi Thanh đang âm thầm cảnh giác, Lý Trấn Ác bỗng nhiên nhân
kiếm hợp nhất. Hóa thành một vệt kim quang, đâm thẳng về phía Sở Hi Thanh.
Nội tâm Sở Hi Thanh lạnh lẽo, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.
Tốc độ của Lý Trấn Ác này quá nhanh, thần tốc tuyệt luân, đuổi sát lưu quang,
hơn nữa cái Xuyên Thứ chi pháp cực kỳ mạnh mẽ kia, còn đánh nát thời gian,
xuyên thủng không gian.
Sở Hi Thanh phát hiện tốc độ đao của mình dù có nhanh hơn thì cũng không thể
chống lại thanh kiếm như châm của Lý Trấn Ác.
Cửu Diệu Thần Luân kiếm và bộ ‘ngôi sao La Hầu’ phía sau hắn tuy rằng có
phản ứng, nhưng cũng không thể nào theo kịp tốc độ của Lý Trấn Ác.
Một kiếm này của Lý Trấn Ác, lại có thần uy của top 4 Thiên Bảng!
Top 4 Thiên Bảng bây giờ, đều có thực lực Gần Thần!
Lựa chọn duy nhất của Sở Hi Thanh là biến hóa Tiên Phong Lôi Thể!
Bồng!
Theo một người một kiếm hóa thành kim quang bay xuyên qua, lại chỉ đánh tan
một mảnh lôi đình.
Sau đó, thân thể của Sở Hi Thanh lại xuất hiện ở ngoài bảy trượng, lông tóc
không tổn thương.
Nhưng thân thể của Lý Trấn Ác lại lượn vòng lại, rồi đâm xuyên một lần nữa.
Một kiếm này còn mạnh hơn một kiếm vừa rồi!
Sở Hi Thanh chỉ liếc mắt liền biết Tiên Phong Lôi Thể của mình không ứng phó
được một kiếm này.
May mắn là cú né vừa rồi khiến cho Sở Hi Thanh có thêm chút thời gian để ứng
biến.
Hắn bước một bước, thi triển Quang âm Thuấn Bộ, đi đến sau lưng Lý Trấn Ác,
vị này vẫn theo quán tính mà đâm xuyên ra ngoài 60 dặm nữa, rồi mới quay đầu
trở lại, đâm xuyên lần thứ ba.
Lúc này, Sở Hi Thanh đã súc thế xong.
Ngay khi ánh mắt Sở Hi Thanh lạnh lẽo như băng, thanh ‘Thiên Lý Chiêu
Nhiêu đao’ sắp ra khỏi vỏ, thì lại nghe thấy một tiếng nổ ‘ầm’.
Thân thể của Sát Thần Y – Lý Trấn Ác đột nhiên nổ thành một mảnh sương
máu ở ngoài 20 dặm.
Danh Sách Chương: