Ầm!
Thân thể của Sở Hi Thanh lại nổ thành bột máu một lần nữa.
Sức mạnh thời gian của Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết lại giúp hắn khôi phục
như ban đầu một lần nữa.
“Thần Thiên Hòe, ngươi không sợ hãi là vì cho rằng có mấy vị Tổ thần và đế
quân làm chỗ dựa cho mình đúng không? Chỉ cần ngươi tận tâm tận lực cho bọn
họ, thì bọn họ nhất định sẽ không để ngươi chịu thiệt. Nhưng ngươi có thể tự
hỏi, ngày hôm nay bọn họ sẽ dốc toàn lực sao? Bọn họ thật sự nguyện ý nhìn
thấy hệ Mộc Thần có thêm một đế quân nữa sao?”
Sắc mặt Nam Cực Tinh Quân âm trầm, nhưng không hề bị lay động.
Nếu nói mấy vị Tây Phương Bạch Đế, Bắc Phương Hắc Đế, Nam Phương XÍch
Đế kia dốc toàn lực và không giữ lại chút nào, vậy thì khẳng định là không.
Tại quãng thời gian này, không ai muốn liều mạng với một Ma thần Táng Thiên
sắp điên cả.
Nhưng mà mười mấy vị Tổ thần và đế quân liên thủ, vẫn đủ để trấn áp ba đại
Ma thần của nhân tộc.
Tuy nhiên một cái chớp mắt tiếp theo, nội tâm của Nam Cực Tinh Quân lại run
rẩy.
Bởi vì giọng nói mang theo ý cười của Sở Hi Thanh lại truyền đến: “Như vậy
ngươi có từng cân nhắc đến, nếu Thời Thần – Chúc Quang âm trở về sao Thiên
Chúc vào lúc này thì sẽ phát sinh chuyện gì không?”
Chúc Quang âm?
Con ngươi của Nam Cực Tinh Quân lập tức co rút lại thành một tia.
Chúc Quang âm trở về sao Thiên Chúc?
Hắn dám?
…
Tại mấy hơi thở trước, bên ngoài ba ngàn tiểu thế giới của Ma vực, Mộc Thần –
Linh Uy nhìn về phía sao Nam Cực với vẻ suy tư.
Vẻ mặt hắn lạnh nhạt, nơi đáy mắt lại ngậm lấy vẻ nghi ngờ và khó hiểu: “Tình
huống bên Mộc Kiếm Tiên kia có chút dị thường. Dường như hắn…”
Tiếng nói của Mộc Thần – Linh Uy hơi dừng lại một chút: “Mấy kiếm này có
thần uy đủ để chém nát một ngôi sao, nhưng mà hình như Tùng Duyên Niên
không hao tổn nguyên lực.”
Mộc Long ở bên cạnh hắn cũng đã cảm thấy dị thường từ lâu, đôi lông mày màu
xanh tươi của hắn hơi nhíu lại.
“Quả thật là hơi kỳ lạ, tiếp tục như vậy, lực lượng của Nam Cực Tinh Quân sẽ
liên tục suy yếu. Trước khi hắn giết chết Sở Hi Thanh, Mộc Kiếm Tiên có thể
đã chém nát sao Nam Cực!”
“Quả nhiên là có chuẩn bị mà đến, bọn họ đã có âm mưu từ trước.”
Mộc Thần – Linh Uy rơi vào trầm ngâm: “Chuyển cáo cho Thần Phổ Thiên, để
hắn nghĩ cách giúp Nam Cực trì hoãn một hai, nếu có thể thành công, hệ Mộc
Thần chúng ta sẽ vô cùng cảm kích.”
Hắn cũng không truyền đạt thần dụ với Mộc Long, mà khi Mộc Thần – Linh Uy
vưa dứt lời, một cây đại thụ phía sau hắn bỗng nhiên hiện lên một tầng huỳnh
quang màu xanh lá.
Cây này tên là Hồn âm, là do Mộc Thần – Linh Uy tự tay đào tạo. Có năng lực
bỏ qua khoảng cách, câu thông linh hồn ở cách xa ngàn tỷ dặm.
“Thần thượng, Thần Phổ Thiên sợ là không phải đối thủ của Mộc Kiếm Tiên,
dự đoán là người này cũng sẽ không vì Nam Cực mà liều mạng. Thật ra…”
Mộc Long kia hơi dừng lại, phóng tầm mắt qua hai bên trái phải: “Thỉnh cầu
mấy vị đế quân hoặc là Hư Thần ra tay, là nhanh và tiện nhất.”
Sao Nam Cực nằm cách xa nơi này, tại cực nam.
Bên kia hầu như không có ngôi sao mạnh mẽ nào.
Nơi thuận tiện để soi sáng trong và ngoài phàm giới nhất là nằm ở cực bắc.
Vì vậy hầu như tất cả các ngôi sao mạnh mẽ đều tranh nhau và chen chúc ở phía
bắc.
Mọi người đều biết, ngoại trừ độ sáng của các ngôi sao ra, vị trí càng gần cực
bắc thì càng mạnh mẽ hơn.
Tuy nhiên, những đế quân như Câu Trần và Tử Vi đều nắm giữ năng lực và thần
thông như Đấu Chuyển Tinh Di, đều có thể na di đến vị trí sao Nam Cực.
Ngoài ra, Mộc Long còn một câu giấu trong lòng chứ không dám nói ra.
Những đế quân và Tổ thần kia giữ lại quá nhiều sức lực.
Quả nhiên là không muốn nhìn thấy mộ Nam Cực đế quân xuất hiện trong vùng
trời sao này sao?
“Ta hiểu mấy thứ đó. Không cần để ý đến bên Nam Cực, dù hắn có chém nát
hành tinh đó thì có làm sao?”
Mộc Thần – Linh Uy nheo mắt lại: “Lát nữa ngươi cũng đi vào Chiến Phong
giới đi. Ngươi đi giúp Nam Cực, cũng giúp ta nói cho hắn biết, bảo hắn an tâm
làm việc. Chỉ cần hoàn thành việc này, mất sao Nam Cực cũng không sao cả, dù
hành tinh này có vỡ nát, thì ta cũng giúp hắn ngưng tụ một ngôi sao khác. Hơn
nữa còn là sao Nam Cực thuộc về hắn, để hắn làm Tinh Quân đời đầu!”
Ngưng tụ ngôi sao khác?
Trong mắt Mộc Long không khỏi hiện ra vẻ hâm mộ.
Lúc này, Mộc Thần – Linh Uy cũng quay người nhìn về phía hắn: “Ngươi cũng
vậy, ta đã hứa sẽ để ngươi trở thành Thanh Long chân chính, cũng nhất định sẽ
làm được.”
Khi Mộc Thần – Linh Uy vừa dứt lời, hắn bỗng nhiên nắm một quyền trượng
bằng gỗ về phía Ma vực.
Ầm!
Khi cái quyền trượng bằng gỗ này vừa tiếp xúc với vách ngăn của Ma vực,
quyền trưởng bỗng nhiên nảy mầm và sinh trưởng, hóa thành một cây đại thụ
chống trời, vô số bộ rễ khổng lồ lan tràn và khuếch tán ra bốn phía, tựa như
những con cự xà ghê tởm và dữ tợn, chỉ chớp mắt đã đánh vỡ vách ngăn của
300 tiểu thế giới Ma vực Chiến giới.
Mộc Thần – Linh Uy chắp tay sau lưng, áo bào không gió tự bay: “Đi thôi!”
Mộc Long cực lớn kia lại hơi do dự.
Hắn nhớ đến Ma thần Táng Thiên, Binh Thần – Lê Tham, Quân thần Tử Vũ
đang chiếm giữ Ma vực Chiến giới này.
Ba trăm tiểu thế giới trong Ma vực Chiến giới là vị trí Thần vực của bọn họ bao
trùm.
Trong ba trăm tiểu thế giới này, lực lượng của ba vị thần này có thể sánh với
Tạo Hóa chúa tể.
Đặc biệt là Táng Thiên, lực lượng của hắn ở quanh đây có thể sánh vai với Ứng
Long đời đầu.
Nếu như vị này phát rồ, dốc toàn bộ sức lực, vậy đủ để kéo ba vị Tổ thần ngã
xuống trong Ma vực Chiến giới.
Nếu đi vào, hắn thật sự có thể toàn thân trở ra sao?
Danh Sách Chương: