Bên trong Nguyệt Hàn điện, Sở Hi Thanh vẫn không hay biết Sở Vân Vân đã
đến.
Hắn đang nằm chổng vó trên giường, toàn thân mềm oặt, gần như kiệt sức.
Trạng thái của Sở Hi Thanh rất kỳ quái, tuy rằng chân nguyên trong cơ thể
nhiều như nước thủy triều, khí huyết như hồng, nguyên khí mười phần, nhưng
cơ thể lại không có sức lực, không có bao nhiêu tinh thần.
Đây thật sự không phải là do hắn không được, mà là do đối thủ quá mạnh mẽ.
Chỉ là một võ tu tam phẩm, có thể ác chiến với một vị Siêu Phẩm có sức chiến
đấu sánh ngang với thần linh đến bây giờ, kiên trì một canh giờ rưỡi mới chịu
thua, đây quả thực là kỳ tích trong kỳ tích.
Đổi thành người khác, chỉ sợ đã không còn lại chút cặn nào.
…ta không nhằm vào một người nào đó trong các vị, mà là nói tất cả các vị
đang ngồi đây, đều là rác rưởi!
Vấn Thù Y thì lại nằm nghiêng trong lồng ngực hắn, dùng ngón tay như hành
non xẹt qua các khiếu huyệt trên người hắn.
Độc tác của nàng nhẹ nhàng ôn nhu, chậm rãi như đang ve vãn, nhưng thật ra là
đang cảm ứng trạng thái của các khiếu huyệt bên trong cơ thể Sở Hi Thanh.
Giọng nói của Vấn Thù Y hơi hờ hững: “Đôi ‘m Dương Ngọc Tâm Liên Tử’
này đúng là niềm vui bất ngờ, ta không ngờ đôi hạt sen sinh ra ở thời đại hỗn
độn này còn có thể nảy mầm sinh trưởng.”
“Sau lần song tu này, thứ này đã trưởng thành rất nhiều, ta đã cố định Hàn
Phong kiếm ý tầng 32 của mình vào ‘Thái âm thần nguyên’, bao quát lực lượng
bốn loại thiên quy là Hàn Thiên, Đống Thiên, Phong Thiên, Cấm Thiên.”
“Tuy rằng kiếm ý không hoàn chỉnh, nhưng lại đủ để ngươi sử dụng. Thân thể
ngươi bây giờ vẫn không chịu được võ ý cấp Gần Thần, cần phải làm theo khả
năng. Còn nữa, nếu có thời gian thì không ngại nghiên cứu một hai. Nếu ngươi
không biết gì về những thiên quy này, thì rất khó phát huy uy lực của chúng.”
“Chú ý, hạt nhân Hàn Phong kiếm ý của ta chính là Vĩnh Hằng, theo đuổi chính
là dùng Hàn pháp diễn sinh ra vĩnh hằng, muốn chính là phong cấm vĩnh hằng,
giá lạnh vĩnh hằng.”
“Hi Thanh ngươi cũng có Vĩnh Hằng, là dùng Bá thể làm căn cơ diễn sinh ra
Vĩnh Hằng chi pháp, ta cân nhắc đến điểm này, liền không khắc Vĩnh Hằng chi
pháp vào ‘Thái âm thần nguyên’. Nhưng sau này ngươi có thể thử dùng thiên
quy Vĩnh Hằng làm trụ cột, rồi điều động Hàn Phong kiếm ý của ta.”
“Đã hiểu!”
Sở Hi Thanh gật đầu, nhưng vẫn rất uể oải.
Hắn cũng không nghiêm túc nghe Vấn Thù Y nói.
Bởi vì hắn đang nhìn vào màn sáng màu xanh lam ở trước mắt.
Sở Vân Vân: Sở Hi Thanh, mở trận pháp tiếp dẫn trên người ngươi ra.
Sở Vân Vân: Nhanh lên!
Sở Vân Vân: Vì sao giả câm giả điếc?
Lục Loạn Ly: Xảy ra chuyện gì?
Kế Tiễn Tiễn: Tiểu Chiêu, chủ thượng có an toàn hay không?
Bạch Tiểu Chiêu: Chủ thượng an toàn thì an toàn, chỉ là bọn họ… oa, Tiểu
Chiêu không dám nói.
Kế Tiễn Tiễn: Không dám nói? Tiểu Chiêu ngươi nói chuyện thật kỳ quái, có
chuyện gì mà không dám nói?
Bạch Tiểu Chiêu: Huynh trưởng có thể đã bị ăn mất.
Kế Tiễn Tiễn: Ăn mất?
Lục Loạn Ly: A! Thú vị rồi đây!
Lưu Nhược Hi: Ngàn vạn lần xin chủ mẫu hạ thủ lưu tình!
Những tin tức này xuất hiện trên màn sáng từ một canh giờ trước.
Nhưng khi đó hắn đang hết sức tập trung tu luyện Thần Nguyên Tham Đồng
Khế với Vấn Thù Y, hoàn toàn không để ý đến.
Vào khi đó, hắn chỉ khống chế chân nguyên đang nổi điên trong cơ thể, cộng
thêm hóa giải lực lượng cực âm cực hàn tràn sang người mình thì đã cố hết sức
rồi, nào có thời gian để ý đến mấy người này?
Sở Hi Thanh tính toán khoảng cách và tốc độ độn pháp của Sở Vân Vân, trong
lòng lập tức sợ hãi.
Nếu Sở Vân Vân muốn, thì nàng sắp chạy đến đây rồi.
Vấn Thù Y lại hỏi tiếp: “Ta cũng không ngờ huyết mạch Thần Dương của Hi
Thanh lại lên đến cấp 21. Lực lượng cực dương trong ‘Nguyên Dương Cửu
Khiếu’ lại nhiều như vậy. Lần này, nguyên lực chuyển hóa sau khi tu luyện
Thần Nguyên Tham Đồng Khế lại vượt xa dự đoán của ta.”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày, chuyển sự chú ý khỏi màn sáng màu xanh.
“Chuyện này có gây trở ngại với ngươi?”
Sau đó hắn liền cảm thấy không đúng, Vấn Thù Y chuyển hóa quá nhiều
nguyên lực!
Huyết mạch Thần âm của Vấn Thù Y cao đến tận cấp 33.
Lực lượng cực âm cực hàn nàng tích trữ 800 năm, quả thực chính là một núi
băng to lớn không gì sánh được.
Khi núi băng này bị hòa tan, chính là một mảnh đại dương mênh mông vô bờ.
Nguyên lực này quá khổng lồ, khiến cho Sở Hi Thanh cảm thấy dù là Siêu
Phẩm đỉnh phong thì cũng chỉ nhiều như vậy là cùng…
Huống hồ, Vấn Thù Y còn luyện hóa một bộ phận Thái âm nguyên lực của âm
Thần – Nguyệt Hi.
“Cái này để sau rồi nói.”
Ánh mắt Vấn Thù Y có chút cay đắng, trên mặt lại nở nụ cười như cũ, hơi thở
như hoa lan: “Hi Thanh, ngươi vốn nên được lợi từ đó, lần này vốn là giúp
ngươi thăng lên nhất phẩm thượng cũng không có vấn đề. Nhưng mà căn cơ của
ngươi bất ổn, lại không có bí dược lên cấp.”
“Ta chỉ có thể cô đọng những nguyên lực này thành tinh nguyên bản mệnh của
ngươi, phong ấn trong khiếu huyệt và cốt tủy của ngươi, sau này có thể luyện
hóa từng bước một. Nhưng ngươi phải nhanh, những tinh nguyên bản mệnh này
sẽ từ từ tiêu tan, kéo dài càng lâu, tiêu tan càng nhiều.”
Danh Sách Chương: