Thật ra thì Sở Hi Thanh đang thi triển kiếm pháp, hắn lấy đao thay kiếm, chém
ra từng đạo quỹ tích huyền ảo ở trên không trung.
Ánh đao này diễn sinh ra chín lượng sức mạnh ‘sinh tử phong lôi kim mộc thủy
hỏa thổ’, nhưng lực lượng do thời gian sinh ra này đang hóa thành một cái luân
bàn thật to ở chung quanh Sở Hi Thanh.
Chúng nó tuần hoàn lẫn nhau, sinh sôi không ngừng, khuấy động thời gian và
không gian ở chung quanh, làm cho thời gian ở phạm vi hai mươi mẫu chung
quanh bị thay đổi.
Nhưng Sở Hi Thanh càng luyện thì càng cảm thấy cái Cửu Thiên Thời Luân
này rắc rưởi.
Thức kiếm pháp này không chỉ chậm chạp, thời gian súc lực cực dài, khoảng
cách giữa mỗi chiêu cũng rất dài. Nếu thật sự dùng trong chiến đấu, vậy sẽ có
vô số sơ hở để kẻ địch lợi dụng.
Nếu như muốn dùng thức kiếm pháp này cho thực chiến, trừ phi là phân giải nó,
nhưng làm vậy thì rất phiền phức. Cần phải tiêu hao lượng lớn thời gian và công
sức, cuối cùng là được không bù mất.
Mà thức kiếm pháp này của Mộc Kiếm Tiên, vốn là để trợ giúp chính hắn thoát
vây, không phải dùng để đánh giết, nên không cần quá nghiêm khắc.
Điều khiến Sở Hi Thanh đau đầu chính là, tuy thức kiếm pháp này đối chọi gay
gắt với Cửu Khúc Ma Tràng quật, nhưng uy lực của nó vẫn không đủ.
Nhưng tại một góc khác của hang động, Lãnh Sát Na và tiểu Huyền Vũ đang
trốn ở một bên thì lại có suy nghĩ khác với Sở Hi Thanh.
Trước mắt bọn họ đang có từng đạo từng đạo đao gió vô hình vô chất sinh sôi.
Chúng nó đều bắt nguồn từ chênh lệch của dòng chảy thời gian không đồng đều
ở quanh đây, tất cả đều vô cùng sắc bén, có thể cắt chém tất cả, chỉ trong chớp
mắt mà đã chém ra mấy chục vết đao ở trên vách hang, nơi sâu nhất thậm chí
còn hơn ba mươi trượng. Hơn nữa toàn bộ quá trình đều vô thanh vô thức,
không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Theo Sở Hi Thanh diễn luyện, hàng ngàn hàng vạn đao gió vô hình vô chất
không ngừng sinh sôi. Dưới những tiếng động ‘xoạt xoạt xoạt’ nhỏ đến mức
không thể nghe thấy, chúng nó đã tàn phá phạm vi hai mươi mẫu quanh đây
thành một bãi chiến trường.
Lãnh Sát Na cầm kiếm trong tay, chỉ ba cái hô hấp mà hắn đã phải chém nát hơn
ba mươi cái đao gió vô hình.
Sau đó hắn liền cảm thấy không chịu được, liền lùi về sau năm trượng, đi đến
trên lưng tiểu Huyền Vũ.
“Nhanh rụt đầu vào đi.”
Tiểu Huyền Vũ lập tức rụt đầu rùa của mình vào trong mai rùa.
Một cái chớp mắt tiếp theo, một đạo đao gió vô hình rộng khoảng hai mươi
trượng đã đảo qua trước người nó, khiến cho thuẫn băng của tiểu Huyền Vũ,
còn cả mặt đất và đỉnh hang đều bị chém ra một vết thương bé nhỏ.
Vết thương này cực kỳ nhỏ bé, nếu như không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện
ra, nhưng vết thương lại rất sâu, sâu đến hơn hai mươi trượng.
Lãnh Sát Na thấy thế thì không khỏi âm thầm líu lưỡi.
Nhưng đao gió vô hình mà Sở Hi Thanh dẫn dắt ra này, tuy rằng nó không bằng
Thời Chi Ngân của Chúc Quang âm, nhưng cũng cực kỳ sắc bén.
Ngũ phẩm bình thường chạm vào là chết, chỉ có ngũ phẩm cấp siêu thiên kiêu
trở lên thì mới có thể tránh được.
May mắn là Sở Hi Thanh đã dừng lại.
Cái luân bàn to lớn ngậm lấy chín loại sức mạnh kia cũng đã vỡ tan ra.
Sở Hi Thanh vẫn không thể luyện được trọn vẹn.
Trong bảng hệ thống nói chỉ kém hai mươi điểm huyết nguyên nữa, cũng chính
là kém một bước nữa.
Sở Hi Thanh có thể dùng điểm huyết nguyên để để diễn luyện hoàn chỉnh thức
kiếm pháp này bất cứ lúc nào.
Nhưng hắn tin tưởng, bước cuối cùng và mấu chốt nhất hẳn là ở hố Thần Thạch.
Chỉ cần hắn đến bên đó, chiêu Cửu Thiên Thời Luân này sẽ là nước chảy thành
sông, không cần phải lãng phí điểm huyết nguyên.
Tuy rằng bây giờ hắn có tận hơn 3900 điểm huyết nguyên, nhưng cũng không
cần phải lãng phí như vậy.
Sau khi Sở Hi Thanh dừng lại, hắn bắt đầu rơi vào suy tư.
Lãnh Sát Na cũng lắc mình đi đến bên cạnh Sở Hi Thanh, hắn nhìn Sở Hi
Thanh một chút liền bừng tỉnh: “Có phải cảm thấy uy lực của nó quá nhỏ
không?”
“Không tính là nhỏ.” Sở Hi Thanh khẽ lắc đầu: “Nếu như có thể dùng một chiêu
này trên chiến trường, chắc chắn là sẽ giết ngươi như rạ. Nhưng nếu như dùng
để đối kháng với thế giới suy nghĩ của Chúc Quang âm, vậy thì vẫn thiếu rất
nhiều. Nhưng chắc là Mộc Kiếm Tiên đã có sắp xếp khác, chúng đi đến hố Thần
Thạch thì sẽ biết rõ ràng.”
Sau đó hắn lại thở dài một hơi: “Đáng tiếc!”
“Đúng là đáng tiếc, chiêu kiếm pháp này có uy lực cực mạnh, nhưng lại không
thể mang vào thực chiến. Chưa nói đến các loại sơ hở của nó, chỉ là hao tổn
chân nguyên cũng không phải là người bình thường có thể chịu nổi.”
Sau đó Lãnh Sát Na suy tư: “Có điều, đúng là có thể phân giải thành chín chiêu,
diễn biến thành một kiếm trận, do chín người cùng thi triển. Nhưng kiếm trận
này chỉ có thể thi triển một chiêu, uy lực cực mạnh là đúng, nhưng lại thiếu biến
hóa, giá trị thực dụng không cao.”
“Còn có một phương pháp nữa là dùng kiếm khí thay cho người, cái này thì
phiền phức hơn, cần phải có chín loại kiếm có sức mạnh phân biệt là ‘sinh tử
phong lôi kim mộc thủy hỏa thổ’, chất liệu và tính chất của kiếm phải thống
nhất, cấp bậc không thể thấp hơn ngũ phẩm, rất phiền phức!”
Danh Sách Chương: