Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vương Thiên Đông? Làm sao có thể?”
Hồ Lai vô cùng kinh ngạc: “Vương hội chủ được giang hồ công nhân là anh
hùng hào kiệt, nhân phẩm không có gì phản bàn, làm sao lại làm chó săn thay
cho đám thần linh kia? Thắng bại giữa bọn họ thế nào?”
“Tin phù không nói, khi bên kia truyền tin thì vẫn chưa phân thắng bại, chúng ta
vẫn phải chờ một chút.”
Hồ Khản khẽ lắc đầu: “Danh tiếng của Vương Thiên Đông tuy tốt, xưng là
khinh tài trượng nghĩa, nhưng mà vẽ hổ khó vẽ xương, biết người biết mặt
không biết lòng. Những gì chúng ta thường nghe được về Vương Thiên Đông,
chưa chắc đã là Vương Thiên Đông thật. Hơn nữa, mức thưởng của các thần,
quả thực là…”
Hắn vừa nói đến chỗ này, đám người phía dưới đường phó lại ong ong lên.
“Vương Thiên Đông ra tay rồi?”
“Hạng 16 Thiên Bảng! Hội chủ Đông Thiên hội, Đông Thiên Vương - Vương
Thiên Đông ra tay ngăn cản Vô Cực Đao Quân!”
“Làm sao có thể? Người như Vương Thiên Đông cũng ra roi cho đám thần linh
kia?”
“Móa, không ngờ kẻ đầu tiên ra tay lại là hắn! Đúng là nhân (hán) gian!”
“Quả thực là nhìn lầm người này rồi, còn tưởng rằng hắn thật sự là một anh
hùng hảo hán chứ!”
“Sẽ không sao đâu, sau lưng Vô Cực Đao Quân là Vô Tướng thần tông, đâu cần
sợ một Vương Thiên Đông?”
“A! Ngươi coi đám thần linh kia là vật trang trí? Nơi này có 24 phần thần dụ, 24
bốn giáo phái, 24 vị đại chủ tế, lẽ nào đều ăn chay? Đặc biệt là mấy vị đại chủ
tế của các thần linh cấp bậc đế quân kia, bọn họ tuy là nhất phẩm, nhưng sức
chiến đấu đều đạt đến Siêu Phẩm.”
“Vương Thiên Đông này đáng chết!”
“Tiên sư cha nhà nó, chuyện này quả thật là khiến Đông Thiên hội chúng ta hổ
thẹn! Nếu lần này hội chủ không cho chúng ta một câu trả lời, phân đà Nghi
Dương sẽ lui ra khỏi Đông Thiên hội!”
Khi mọi người đang chửi bới, một âm thanh chợt vang lên giữa đường.
“Thiên Cửu lâu mở bàn cược, cược thắng bại giữa Vương Thiên Đông và Vô
Cực Đao Quân, cược Vô Cực Đao Quân có thể đưa Vấn thành chủ đến ‘Vô tận
băng nguyên’ hay không.”
“Kim Ngọc đường cũng mở cửa, tỷ lệ cược còn cao hơn! Tỷ lệ Vô Cực Đao
Quân an toàn là 1:5!”
“Móa! Chuyện này mà cũng có thể đánh cược, bọn họ có còn là người không?
Lão Lương, cho ta vay ba vạn lượng, lần này ta phải để Kim Ngọc đường táng
gia bại sản.”
“Thú vị, bên Vãng Sinh lâu cũng mở bàn cược rồi…”
“Bên đó chuyên làm chuyện giết thuê cơ mà?”
Cùng lúc đó, trong Thiên Cơ các.
Thiên Cơ lão nhân đứng bên cửa sổ giơ tay lên một cái, một thanh Càn Khôn
phi kiếm chợt bay vào trong tay hắn.
Khi hắn lấy tin phù trong chuôi kiếm ra xem, sắc mặt liền hơi thay đổi.
Trong mắt của hắn vừa có vui mừng, cũng có thoải mái, còn có sầu lo.
Thiên Cương quán chủ và Địa Sát quán chủ đều đứng sau lưng hắn, đây là hai
người có địa vị cao nhất ở Thiên Cơ các, đương nhiên là trừ Thiên Cơ lão nhân
hắn.
Vẻ mặt Địa Sát quán chủ rung lên: “Các chủ đại nhân, có điều tra được nguyên
do của những thần dụ này không? Rốt cuộc là vì sao?”
“Đã điều tra xong.”
Thiên Cơ lão nhân hơi gật đầu: “Bọn họ là hướng về Sở Hi Thanh, có quan hệ
với ‘Thanh Tịnh chi chủ’.”
“Thanh Tịnh chi chủ Thần Tịnh Ly? Những năm gần đây, nàng còn muốn thêm
hai chữ ‘Như Ý’ vào trong tục danh của mình. Có người nios vì này sắp trở
thành một vị đế quân nữa trong tinh không.”
Thiên Cương quán chủ vuốt chòm râu, vẻ mặt tò mò: “Sao Sở Hi Thanh lại đắc
tội với nàng? Lẽ nào là do tranh đấu trong Vân Hải tiên cung?”
“Có thể có quan hệ với tranh đấu trong Vân Hải tiên cung.”
Thiên Cơ lão nhân cười khổ một chút: “Nhưng nguyên nhân chính thức là biến
hóa trong Thiên Đạo Thạch Lâm, ‘Như Ý thiên bi’ có Chân Linh dự bị mới xuất
hiện. Có người trở thành người đứng thứ bảy trong thiên quy Như Ý! Không,
bây giờ đã là thứ 6.”
“Chỉ cần vào năm vị trí đầu, người này sẽ trở thành một trong năm vị ‘Chân
Linh Như Ý’, tiến thêm một bước dòm ngó ‘Thánh Giả Như Ý’. Thanh Tịnh chi
chủ nghi ngờ Sở Hi Thanh là người đó. Không biết lấy được một giọt máu của
Sở Hi Thanh ở chỗ nào, đã nhỏ vào trận bàn trong Thiên Đạo Thạch Lâm.”
“Máu của Sở Hi Thanh?” Địa Sát quán chủ rất kinh ngạc.
Máu tươi của phàm nhân mà rơi vào tay của thần linh, đây không phải là
chuyện đùa.
“Chắc hẳn là lấy được từ hoàng thất Đại Ninh, trước khi Vô Cực Đao Quân bị
chôn sống, đám thuật sư trong hoàng cung đã lấy rất nhiều máu tươi của hắn, để
giúp Kiến Nguyên đế cướp đoạt huyết mạch Vạn Tượng của hắn. Nhưng khi đó
Vô Cực Đao Quân chưa tu luyện võ đạo, huyết mạch chưa mở, tinh huyết chưa
tụ, nên không ảnh hưởng gì lớn. Chúng ta lạc đề…”
Thiên Cơ lão nhân phất tay: “Sau đó nàng phát hiện, người thứ sáu trên ‘Như Ý
thiên bi’, đúng là Sở Hi Thanh.”
Địa Sát quán chủ không khỏi thất thần: “Người thứ 6 trên ‘Như Ý thiên bi’?
Vậy thì chẳng trách. Như Ý chi pháp, chính là do Tổ thần Long Hi của nhân tộc
ta sáng chế, là một trong những truyền thừa căn bản nhất của nhân tộc ta, có
người nói nó được đặt ở tầng thứ năm trong bảy tầng thiên đạo, là một trong
những thiên quy đạo luật mạnh mẽ nhất thế gian, tiếp cận tạo hóa.”
“Nếu Sở Hi Thanh trở thành ‘Chân Linh Như Ý’, vậy Thần Tịnh Ly tuyệt đối
không có hi vọng trở thành ‘Thánh Giả Như Ý’. Nàng chỉ kém một hai bước
nữa là có thể chưởng khống thiên quy Như Ý, há có thể cam tâm? Vì vậy Thần
Tịnh Ly đã thuyết phục các thần hạ thần dụ? Ta biết vị thần linh này, nàng giao
du rất rộng, có rất nhiều minh hữu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK