Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Sơn Lão Mẫu nói tiếp: “Từ miêu tả của bọn họ, Ty Thần Tinh Quân mới là
kẻ bị thua, khi hắn bỏ trốn về phía bắc, thần huyết trải dài 300 dặm, khiến cho
rất nhiều chim chóc ở gần đó được lợi. Tình hình của hắn còn thảm hơn hoàng
hậu bệ hạ nhiều.”
Bộ hóa thân kia của Ty Thần Tinh Quân đúng là càng thảm hơn.
Sở Vân Vân tốt xấu gì cũng có thể bình yên trở về quận Tần Hoài, chỉ cần trục
xuất lực lượng thiên quy trong cơ thể là có thể khôi phục.
Ty Thần Tinh Quân thì bị thương nặng đến mức không thể khống chế thần
huyết trong cơ thể mình.
“Thì ra là vậy!”
Sở Hi Thanh cung kính chắp tay với Lê Sơn Lão Mẫu: “Đa tạ Lão Mẫu giải
thích nghi hoặc cho ta.”
Trong lòng hắn hơi hổ thẹn, lần này thật sự là trách oan đối phương.
Lê Sơn Lão Mẫu thì lại bật cười: “Không sao!”
Thật ra nàng rất thưởng thức chuyện Sở Hi Thanh yêu thương và lo lắng cho Sở
Vân Vân, mạnh hơn kẻ bạc tình nhà nàng nhiều lắm.
Bóng người của vị này đã biến mất khỏi cung điện.
Sở Hi Thanh lại đưa tay đè lên ngực Sở Vân Vân.
Trong khoảnh khắc này, 12 đầu long khí vàng óng hiện ra quanh người hắn.
Sở Hi Thanh cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Sở Vân Vân, trong
mắt ngoại trừ đau lòng thì còn có chút bất đắc dĩ.
Hắn vốn muốn dùng Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ này để cho thê tử mình
biết thế nào là lợi hại, thuận tiện hoàn thành tâm nguyện bấy lâu nay.
Kết quả, những long khí này lại dùng để dưỡng thương cho thê tử mình.
Sau đó chỉ có thể chờ Sở Vân Vân khôi phục, sau đó đường đường chính chính
đánh bại nàng.
“Lên!”
Theo một tiếng của Sở Hi Thanh, từng sợi viêm hỏa màu vàng bắn ra khỏi cơ
thể Sở Vân Vân, sau đó bùng nổ ra một đoàn lửa chói mắt như mặt trời nhỏ.
Vừa rồi hắn vừa nói chuyện vừa cảm ứng và tra xét tình hình cơ thể của Sở Vân
Vân.
Đến giờ phút này hắn mới có tự tin.
Sở Hi Thanh không chỉ giúp Sở Vân Vân trục xuất một bộ phận thiên quy
Nhiên Thiên, mà còn dùng Như Ý chi pháp để thay đổi tình huống trong cơ thể
nàng.
Pháp môn này quả thực là vô cùng kỳ diệu, chiến đấu, luyện khí, luyện đan,
luyện thể, chữa thương, đều có thể sử dụng.
Sở Hi Thanh phát hiện tố chất thân thể Sở Vân Vân cũng rất mạnh, tuy không
sánh bằng Thần Kim Đỉnh và Minh Thiên Thu, nhưng tuyệt đối là đứng đầu
trong hàng ngũ Bán Thần, không hề kém đám võ tu luyện thể.
Đây chính là công dụng của Nghịch Thần Kỳ.
‘Nghịch Thần chi hỏa’ có thể cường hóa thể chất của người.
Trước kia Sở Hi Thanh không biết nguyên do, bây giờ hắn lại biết là do ngọn
lửa này có thể giúp tố chất thân thể nghịch phản nguyên sơ, trở về trạng thái ở
thời đại hỗn độn, Táng Thiên và Ngu Công cũng được lợi từ đó.
Khoảng tầm 20 cái hô hấp sau, Sở Hi Thanh mới thu tay về.
Sở Vân Vân vẫn chưa tỉnh lại, nhưng trạng thái của nàng đã tốt hơn rất nhiều, ít
nhất thì cũng không nhìn thấy những vết thương kia nữa.
Sở Hi Thanh lại tự tay tẩy rửa và thay quần áo cho Sở Vân Vân.
Hắn đường đường là một võ tu nhất phẩm, lúc này tay chân lại lóng ngóng.
Nhìn một màn trước mắt, Sở Hi Thanh cảm thấy mình xem bao nhiêu lần cũng
không chán.
Hắn vất vả lắm mới thay quần áo xong, ánh mắt lại bắt đầu trở lên lạnh lẽo như
đao, sát cơ nồng nặc. Đúng lúc này Sở Vân Vân chợt mở mặt ra, dùng đôi mắt
xanh lam tinh khiết như bầu trời kia để nhìn hắn.
Ánh mắt của nàng có hơi lạ: “Hôm nay ngươi rất thành thật, không nhân lúc
cháy nhà mà hôi của.”
Cái tên này bình thường có cơ hội là sẽ động tay động chân, sàm sỡ nàng, hôm
nay lại có phong thái quân tử.
Trừ con mắt ra, thì hắn không có hành động nào cả.
Sở Hi Thanh thấy thế thì sửng sốt: “Ngươi hẳn là không thể sử dụng năng lực
Vĩnh Tại.”
Khoảnh khắc vừa rồi, toàn thân Sở Vân Vân xuất hiện gợn sóng.
Đặc thù này giống hệt lúc Sở Hi Thanh sử dụng năng lực Vĩnh Tại, Sở Vân Vân
đã khôi phục lại trạng thái của ba ngày trước.
Vấn đề là Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của Sở Vân Vân còn chưa khôi phục
đến trạng thái đỉnh phong.
Mà Ty Thần Tinh Quân sở hữu thiên quy Thời Gian rất mạnh.
Khi Thái Hạo chấp chưởng thiên địa, hắn đã chấp chưởng 12 canh giờ, dù là
bây giờ thì cũng là Chân Linh của Thời Gian.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, lẽ nào Vân Vân giả bộ bị thương? Cố ý cho mình cơ
hội?
Hắn vừa nghĩ đến đây, nhất thời nghi ngờ không thôi, hối hận không kịp.
“Là huyết mạch Thái Nhất do ta tự cô đọng, nó có thể cường hóa Vạn Cổ Thiên
Thu Chi Huyết.”
Sở Vân Vân lắc đầu: “Nhưng lực lượng của Ty Thần Tinh Quân rất mạnh, nếu
không có ngươi giúp một tay, ta phải mất một thời gian mới có thể khôi phục.”
Bây giờ nàng chỉ có thể ‘hồi tưởng’ lại ba ngày, nếu nằm thêm mấy ngày nữa,
thì không thể sử dụng Vĩnh Tại.
Lúc này Sở Hi Thanh mới thoải mái, hắn cười đắc ý: “Ta là loại người nào chứ?
Sao có thể lợi dụng lúc người gặp khó? Ngươi tỉnh rất đúng lúc, cố gắng tu
dưỡng thần hồn đi, tối nay chúng ta phân thắng bại, phải cho ngươi thua tâm
phục khẩu phục mới tốt.”
Sở Vân Vân bây giờ tuy đã khôi phục, nhưng thần hồn vẫn hơi suy yếu.
Hắn cũng không muốn thắng nàng lúc nàng suy yếu.
Người như Sở Vân Vân, nếu mình làm chuyện như vậy, nàng sẽ chỉ khinh
thường.
Sở Vân Vân lại cảm thấy bất ngờ hơn.
Sở Hi Thanh lại nắm chắc phần thắng sao? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK