Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng tầm hai khắc đồng hồ sau, Sở Hi Thanh mới kết thúc.
Lúc trước, Phong Chi Ngân ở trên bia đá nhìn qua có vẻ như rất mơ hồ và
huyền ảo, khiến người khó có thể lý giải, nhưng thật ra là do Thần Ngao Tán
Nhân cố tình thêm thắt rất nhiều thứ, ra vẻ huyền bí.
Bản thân thức cực chiêu này thật ra không quá phức tạp.
Dù sao mục đích của Thần Ngao Tán Nhân cũng là kiểm tra ngộ tính của mọi
người, chứ không phải để bọn họ học thức cực chiêu Phong Chi Ngân này.
Mà những thiếu niên cửu phẩm khi đó, so sánh với những người đang ngồi
trước mặt Sở Hi Thanh bây giờ, chênh lệch giữa hai bên là cực lớn.
Hắn còn giảng giải hai lần, để cho người nghe sau như Hàm Quang phu nhân
cũng có thể hiểu được.
“Đây chính là áo nghĩa vốn có của Phong Chi Ngân, ta không tăng giảm gì cả.
Nhưng tiếp theo, ta sẽ giảng giải một chút cảm ngộ trên trụ cột vốn có, hơn nữa
còn chuyển hóa thành đao chiêu, các ngươi có hứng thú thì có thể nghe tiếp.”
Sở Hi Thanh tiếp tục dùng trường đao ra hiệu, sau đó lại thu hẹp phạm vi âm
thanh lại.
Tiếp theo là thành tựu võ đạo của riêng hắn, mấy người Hồ Tâm Mị và Nhật
Già La muốn nghe, vậy thì phải thêm tiền.
Nhưng nội dung của bộ phận này cũng không nhiều.
Chỉ nửa khắc thời gian, Sở Hi Thanh đã giảng hết tất cả cho mọi người.
Sau khi Tông Tam Bình nghe xong, vô số linh cmar sinh sôi trong đầu óc của
hắn, vô số bóng người đang múa kiếm trong ý niệm của hắn.
Một số vấn đề chưa nghĩ ra trên cột đá xoay tròn kia, cũng đã được thông suốt.
Thì ra là như vậy. . .
Thần sắc hắn cảm kích, ôm quyền thi lễ với Sở Hi Thanh: “Đa tạ sư đệ! Lần này
coi như ta nợ ngươi một ân tình.”
Nếu như Sở Hi Thanh không giảng giải một thức cực chiêu Phong Chi Ngân
này, có thể hắn phải mất ba ngày mới có thể lĩnh ngộ được nội dung ở trên trụ
đá xoay tròn.
Tại tầng đầu tiên, thức đầu tiên mà đã gian nan như vậy, huống chi là mấy tầng
tiếp theo.
Tông Tam Bình ý thức được, nếu như không có một thức Phong Chi Ngân nêu
rõ ý chính này, chỉ sợ tỷ lệ hắn lĩnh ngộ được Phong Tẫn Tàn Ngân hoàn chỉnh
là nhỏ bé không đáng kể.
Tông Tam Bình tu chính là Bình Thiên Kiếm.
Nhưng Bình Thiên Kiếm không nổi danh về mặt tấn công.
Hắn cực kỳ coi trọng thức ‘Gần Thần chi chiêu’ hệ phong này.
Nhậm Tiếu Ngã cũng chắp tay: “Kiếm sư đệ nhìn ngươi không sai, sư đệ thật sự
là rất hào phóng! Nếu ngày sau sư đệ có việc cần đến sư huynh thì cứ mở
miệng.”
Mặc dù bọn họ là sư huynh đệ đồng môn, nhưng có rất nhiều người có tâm tư
khá nặng, thích im ỉm giữ lại cho mình.
Không phải ai cũng đồng ý chia sẻ điểm mấu chốt của một thức ‘Gần Thần chi
chiêu’ cho người khác.
“Sư huynh nói quá lời!” Sở Hi Thanh thấy buồn cười, đáp lễ lại mọi người.
Đối với hắn mà nói, chuyện này là dễ như trở bàn tay.
Chỉ cần mở miệng là có thể để mấy sư huynh đệ nắm giữ một thức ‘Gần Thần
chi chiêu’, cớ sao không làm?
“Nếu mấy vị sư huynh đệ có chỗ nào không hiểu, thì đều có thể hỏi ta.”
Diệp Tri Thu đã nhắm mắt lại, dốc hết sức để nghiên cứu.
Sở Hi Thanh giảng rất rõ ràng, không có chỗ nào mơ hồ khó hiểu cả.
Từ đó có thể thấy ngộ tính của Sở Hi Thanh siêu tuyệt như thế nào, quả thực là
không tầm thường.
Có thể giảng giải một thức cực chiêu bằng lời nói rõ ràng và dễ hiểu như vậy,
không phải ai cũng có thể làm được.
Nhưng vào lúc này, Diệp Tri Thu bỗng nhiên cảm ứng được một luồng kiếm ý
kinh người bỗng nhiên bạo phát ở trong tòa lầu các này.
Nàng lập tức mở mắt ra, nhìn về phía kiếm ý báo phát. Chỉ thấy một vệt ánh
sáng bạc lóe lên, mang theo một mảnh huyết quang.
Con ngươi Diệp Tri Thu co lại, nàng nhận ra một kiếm này chính là thức cực
chiêu Phong Chi Thương được ghi chép trên cột đá.
Nhưng làm cho nàng giật mình chính là người thi triển thức Phong Chi Thương
này.
“Hạng 15 Thiên Bảng, Kiếm Khí Tiêu Tâm – Thương Hải Thạch!”
Diệp Tri Thu lại nhìn về phía người bị Kiếm Khí Tiêu Tâm – Thương Hải
Thạch chém giết.
Đó là hạng 336 Địa Bảng, Trấn Nguyên Thần Chưởng – Ngũ Quang Minh!
Trong lòng Diệp Tri Thu lập tức nổi sóng.
Kiếm Khí Tiêu Tâm – Thương Hải Thạch một kiếm chém chết Ngũ Quang
Minh, cái này không có gì đáng ngạc nhiên.
Khi Ngũ Quang Minh tiến vào trong này, khí tức đã rối loạn, trên người có vết
máu, hiển nhiên là đang bị thương.
Dù vị Trấn Nguyên Thần Chưởng này là đại cao thủ danh chấn thiên hạ, nhưng
so với kiếm khách thiên tài đệ nhất đương đại là Thương Hải Thạch thì lại
không đáng nhắc đến.
Để Diệp Tri Thu kinh ngạc chính là Kiếm Khí Tiêu Tâm – Thương Hải Thạch
lại dùng cực chiêu ‘Phong Chi Thương’ ở trên cột đá để giết người.
Hắn không chỉ dùng nửa canh giờ để nắm giữ thức cực chiêu này, mà còn có thể
vừa học là dùng luôn, một kiếm bêu đầu Trấn Nguyên Thần Chưởng – Ngũ
Quang Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK