Thạch Trọng Uy nhìn thấy ánh đao màu đỏ thẫm kia, trái tim nhất thời lạnh lẽo,
lông tơ toàn thân dựng đứng, nội tâm bắt đầu hoảng loạn.
Hắn đã cảm giác được nguy hiểm.
Thạch Trọng Uy vô thức muốn sử dụng Thạch độn, trốn vào nơi sâu xa trong
nền đất.
Nhưng mà đối phương đã cố tình dụ hắn lên không trung.
Trong một phần ngàn cái nháy mắt, trong đầu hắn xuất hiện vô số ý nghĩ.
Thạch Trọng Uy bài trừ tất cả những suy nghĩ lung tung, tụ tập tất cả lực lượng
của bản thân, đánh lên phía trên.
“Giết!”
Khi quyền cương hùng vĩ của hắn va chạm với Sở Hi Thanh, lại bị ánh đao như
phá tan.
Vẻ mặt Thạch Trọng Uy không khỏi sững sờ, sau đó con ngươi co rút lại.
“Tru Thiên Đao!”
Hắn thế mà lại quên dung nhập Thạch Thiên chi pháp mạnh mẽ nhất của mình
vào trong quyền cương!
Đây chắc chắn là lực lượng của Tru Thiên Đao, khiến cho hắn không thể dùng
tất cả lực lượng của mình.
Tuy nhiên, nguy hiểm trí mạng nhất lại đến từ phía sau Thạch Trọng Uy.
Một thanh trường kiếm màu xanh lam bất ngờ xuất hiện từ phía sau, đâm thủng
gáy của hắn!
Đó chính là Cuồng Kiếm – Phong Tam, hắn cười to một tiếng: “Một chiêu Tru
Thiên Đao này của chủ thượng thật sự là quá đẹp! Cực kỳ tuyệt diệu!”
Vừa rồi, Sở Hi Thanh đã lấy Tru Thiên đao ý yểm trợ, khiến cho Thạch Trọng
Uy không nhận biết được hắn đến gần, cũng khiến cho đám đồng bạn kia không
nhắc nhở.
Dễ dàng hoàn thành một tràng vây giết!
Cuồng Kiếm – Phong Tam cực kỳ thỏa mãn.
Vị chủ thượng này có dũng có mưu, song phương phối hợp cực kỳ ăn ý.
Sau đó, hắn lại hơi cau mày, trong lòng sinh ra một ý nghĩ kỳ quái.
Phong Tam thế mà lại có một loại cảm giác quen thuộc không tên.
Dường như trước kia hắn cũng từng chiến đấu như vậy rồi, cũng từng liên thủ
với một người am hiểu Tru Thiên Đao rồi.
Sở Hi Thanh thì lại nhìn Phong Tam với ánh mắt dị dạng, sau đó liền một đao
chém nổ đầu Thạch Trọng Uy.
Lực lượng tru diệt trên đao cũng chém tất cả máu thịt và nguyên thần ý thức của
Thạch Trọng Uy.
Vị Thạch Hành Huyết Thủ - Thạch Trọng Uy hạng 172 Địa Bảng này, thế mà
lại bị bọn họ chém giết trong vòng có một hiệp!
Sau đó, Sở Hi Thanh liền thu đao vào vỏ, vẻ mặt thản nhiên như không: “Tiếp
tục đi! Ta không hi vọng đám người này có thể sống sót rời đi, tốt nhất là để lại
một hai người sống.”
Ánh mắt Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên không khỏi đọng lại.
Hắn cảm thấy Sở Hi Thanh biến hóa rất lớn.
Vị chủ thượng này không chỉ có thiên phú cao tuyệt, trí tuệ cũng rất không tầm
thường, để cho Tẩy Bích Thiên liên tưởng đến gia chủ.
Sau khi trải qua kiếp nạn kia, tính cách của thiếu chủ đã thay đổi rất nhiều.
“Tuân lệnh!”
Tẩy Bích Thiên bỗng nhiên nắm chặt quyền, sau đó bóng người lấp lóe, bay về
phía nam.
Bách Bộ Thần Quyền của hắn có thể tấn công kẻ địch ở ngoài bốn mươi dặm.
Chỉ cần bị thần niệm của hắn cảm ứng được, liền nằm trong phạm vi công kích
của hắn.
Có điều, bọn họ muốn giết chết tất cả người ở đây, thì hắn không thể đứng yên
tại chỗ được.
Cuồng Kiếm – Phong Tam tạm thời thu hồi tâm tư, cười lớn một tiếng: “Một
đám tên hề mà thôi, bọn họ không trốn được!’
Bóng người của hắn lại trực tiếp giải thể.
Sau đó tụ thể thành hình ở ngoài bốn mươi dặm.
Sở Hi Thanh nhìn thấy cảnh này, không khỏi âm thầm hoảng sợ.
Vừa rồi, Phong Tam thật sự đã giải thể rồi tụ lại!
Không chỉ là thân thể, mà ngay cả nguyên thần của hắn cũng giải thể!
Chuyện này có nghĩa là, dù kẻ địch của Phong Tam có đánh nát thân thể và
nguyên thần của hắn, thì hắn cũng không chết!
Chỉ cần Phong Tam còn ý chí, ý thức, thì sẽ có thể tái tạo lại.
Đây chính là Thần Ý Như Tâm Kiếm!
Ý chí và tín niệm của hắn đều tiếp cận với Thần Ý Như Tâm viên mãn!
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, phong ấn của tông chủ dường như không quá vững
chắc.
Lúc này mới có mấy ngày thôi, mà Phong Tam đã đánh vỡ gông xiềng, còn
dùng đến cả lực lượng của đẳng cấp nhất phẩm luôn rồi.
Hắn lại hơi lắc đầu, thu hồi tâm tư, tiếp tục dùng ý niệm bao phủ toàn trường.
Ba người Phong Tam và Tẩy Bích Thiên đủ để giải quyết đám người này.
Nhưng Sở Hi Thanh cũng không bất cẩn như vậy.
Hắn còn đang ngưng thần đề phòng.
Đây vừa là phòng ngừa nguy hiểm có thể xuất hiện, cũng là dự phòng đám
người kia chạy trốn.
Vào thời khắc này, Thiết Diện Phán Quan – La Dương ở ngoài hai mươi dặm
đang dùng một đôi bút phán quan của hắn, tấn công như mưa to gió lớn lên
người đối thủ.
Một một đòn của hắn đều có Hợi Thủy băng lôi gia trì.
Một thân lực lượng GIới Luật không chỉ cường hóa cương lực của hắn, mà còn
trói buộc kẻ thù.
Cấm dùng chân nguyên!
Cấm dùng huyết khí!
Không được lùi lại!
Không được né tránh!
Đối thủ của hắn hoàn toàn không biết làm thế nào, không chỉ bị Hợi Thủy băng
lôi đóng băng hơn phân nửa, mà ngay cả chân nguyên và khí huyết cũng bị lực
lượng Giới Luật phong tỏa và trấn áp.
Danh Sách Chương: