Chu Hùng Bá thì lại híp mắt suy tư, sau đó hỏi: “Lương Thần, ngươi cho rằng
tên nhóc kia so với hai con hổ con của quận Lâm Hải chúng ta thì sao?”
Phu nhân trung niên ở cửa nghe thấy vậy, sắc mặt nhất thời hơi động, ánh mắt
hàm chứa kinh ngạc mà nhìn về phía Chu Hùng Bá: “Phu quân, lẽ nào ngươi
muốn mời người này đến giúp chúng ta tranh đoạt cái bí cảnh cửu phẩm kia. . .”
Chu Hùng Bá phất phất tay, chặn đứng lời nói của phu nhân trung niên kia, tiếp
tục hỏi Chu Lương Thần với vẻ nghiêm túc: “Ngươi phải trả lời thành thật, sức
chiến đấu của người này có vượt qua hai người kia không?”
Chu Lương Thần hơi ngẩn ngơ, hắn không hiểu Chu Hùng Bá muốn như thế
nào, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của phụ thân, thì hắn cũng hiểu
chuyện này quan hệ rất lớn.
Chu Hùng Bá cũng nói với vẻ nghiêm túc: “Phụ thân, đao của người kia như
ánh sáng, lại như điện chớp. Lại như gió trên không, như mây trên trời, không
thể dự đoán. Thế mà ta lại nhìn không hiểu thực lực của hắn rốt cuộc đã đến
trình độ nào.”
Chu Lương Thần nhớ lại cảnh tượng ở thị trấn bên Hỏa Cốt Quật, khi nhớ lại
một đao kia của Sở Hi Thanh thì thần sắc hắn hơi phức tạp, giọng nói ẩn chứa
vẻ cảm khái: “Hai con hổ con của quận Lâm Hải chúng ta, có lẽ bọn họ mạnh
hơn ta, nhưng tuyệt đối không thể mạnh hơn người này!”
“Ồ?” Chu Hùng Bá không khỏi nheo mắt lại, hứng thú tăng mạnh: “Vậy người
này tên họ là gì? Là nhân sĩ địa phương nào?”
“Sở Hi Thanh!” Chu Lương Thần cười khổ một tiếng: “Hắn tên là Sở Hi Thanh,
đệ tử nội môn của võ quán Chính Dương!”
. . .
Cùng lúc đó, Sở Hi Thanh đang đứng sững sờ ở trước cổng Tàng Kinh Lâu.
Trong tầm mắt của hắn, bỗng nhiên có mấy bông pháo hoa khổng lồ nổ tung
tóe.
Số lượng điểm võ đạo ở bên trong màn hình huỳnh quang hư ảo cũng nhanh
chóng biến hóa, một đường nhảy lên đến 55 điểm.
Cột danh vọng cũng biến thành bát phẩm hạ (siêu).
Sở Hi Thanh giật mình không thôi, quét mắt nhìn bốn phía.
Hắn không tìm được manh mối gì, cũng không hiểu rốt cuộc là điểm võ đạo này
đến từ nơi nào?
Chuyện này có hơi kỳ quặc, bây giờ còn cách Luận Võ Thần Cơ phát hành hơn
nửa tháng.
Lẽ nào là ‘dư vị’ của hai trận sinh tử lôi trong Cổ Thị tập?
Sau đó, Sở Hi Thanh cũng lười suy nghĩ nhiều, hắn tiếp tục đi về phía trước
theo đám sư huynh đệ đồng môn.
Hôm nay, Tàng Kinh Lâu sẽ mở ra, quán chủ Lôi Nguyên cũng thực hiện lời
hứa lúc trước, bồi thường cho đám đệ tử nội môn của khóa này. Vốn chỉ có hai
ngày miễn phí, bây giờ tăng lên đến ba ngày.
Tuy nhiên, sau khi đến lượt Sở Hi Thanh đi vào cửa, hắn lại lấy lệnh bài ra, ôm
quyền về phía Diệp Tri Thu đang đứng ở trong một góc khác.
“Giáo đầu, đệ tử muốn thăng lá!”
Khoảnh khắc này, tất cả sư huynh đệ đồng môn trước và sau hắn đều ồ lên, quay
đầu nhìn về phía Sở Hi Thanh.
Cái gọi là thăng lá, tất nhiên là tăng lá trúc ở trên lệnh bài của đệ tử.
Nhưng sau đó bọn họ liền bình tĩnh lại.
Chuyện Sở Hi Thanh đánh sinh tử lôi ở Cổ Thị tập, đã được hai huynh đệ Hồ
Khản và Hồ Lai truyền khắp võ quán.
Có thể chém giết Trang Hồng Phi, ép lui Chu Lương Thần, tất nhiên có tư cách
thăng lá rồi.
Diệp Tri Thu đánh giá Sở Hi Thanh một phen, hai mắt hơi sáng lên: “Tiến bộ rất
nhanh, Dưỡng Nguyên Công đã lên đến tầng thứ ba, ngươi muốn thăng mấy
lá?”
Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, chắp tay nói: “Thăng lên ba lá!”
“Có thể! Ngươi là quán quân cuộc kiểm tra thực chiến, có tư cách trực tiếp
thăng lên ba lá.” Diệp Tri Thu hơi gật đầu, sau đó lại hỏi tiếp: “Ngươi đã nghĩ
rõ ràng chưa?”
Đệ tử ba lá, sẽ có tư cách tham dự cuộc kiểm tra chân truyền vào cuối năm.
Lúc này, danh tiếng của Sở Hi Thanh vốn cực cao, thu hút rất nhiều sự chú ý,
một khi hắn cuốn vào cuộc tranh đấu chân truyền, thì sẽ chọc phải rất nhiều rắc
rối.
Đại đa số danh ngạch đệ tử chân truyền của võ quán Chính Dương, đều bị đám
danh gia vọng tộc trong quận Tú Thủy coi là vật trong túi, không dễ chia sẻ cho
người khác.
Con cháu bình dân muốn nổi bật thì cực kỳ khó khăn, nguy hiểm tầng tầng lớp
lớp.
Nàng đã nhận được đáp án từ thần thái của Sở Hi Thanh, cũng trực tiếp khắc
thêm hai mảnh lá trúc ở trên lệnh bài của Sở Hi Thanh.
Sau đó, nàng lấy một quyển sổ sách ở bên cạnh ra: ‘Nếu như ngươi muốn lên
tầng thứ bảy của Tàng Kinh Lâu, thì phải đăng ký họ tên tại đây.”
Diệp Tri Thu hiểu rõ mục đích thăng lá trước khi vào trong của Sở Hi Thanh,
hiển nhiên là tên này muốn nhân cơ hội này để leo lên tầng thứ bảy Tàng Kinh
Lâu.
Sở Hi Thanh cũng bắt đầu đăng ký họ tên ở trên sổ sách, sau đó hắn lại hiện ra
vài phần kinh dị.
Không biết có phải Diệp Tri Thu đã quên rồi hay không, mà nàng không hề
đăng ký chuyện lúc trước hắn từng ở trong Tàng Kinh Lâu ba ngày.
Nói cách khác, cộng thêm ba ngày quán chủ Lôi Nguyên bồi thường, thì Sở Hi
Thanh ở thể ở trong này đến sáu ngày như cũ.
Danh Sách Chương: