Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiết Thần Bi được rèn đúc từ xương cốt của Bàn Cổ, lấy nó để tiến hành ‘Nhiên
Huyết pháp tế’ đúng là đỉnh cấp nhất.
Nhưng Tiết Thần Bi cũng được gọi là Nguyên Tội Bi, ghi chép tội ác của hậu
duệ Bàn Cổ, không phải là ai cũng có thể tiếp xúc.
Nghe nói một ít thần linh ý chí không kiên định, vừa tiếp xúc với Tiết Thần Bi
thì nguyên thần tan vỡ, thần khu tự cháy.
Nhưng đối với Sở Hi Thanh và các cường giả nhân tộc mà nói, thì đây không
phải vấn đề.
Võ tu nhân tộc có thể bước vào nhất phẩm, có ai không phải người ý chí kiên
định, nguyên thần mạnh mẽ?
Nguyên thần không mạnh, ý chí không kiên, căn bản là không đột phá được
phong ấn của các thần!
Còn về phần tội ác của hậu duệ Bàn Cổ kia, nhân tộc tuy tự nhận là hậu duệ của
Bàn Cổ, nhưng bây giờ sinh tồn còn rất gian nan, ai sẽ để ý đến tội ác hay
không? Để ý đến khinh nhờn Tổ thần hay không?
Dù là khinh nhờn, vậy cũng phải chờ bọn họ có đủ thực lực rồi mới tìm những
thần linh chế tác Tiết Thần Bi để tính sổ.
Trước khi bắt đầu ‘Nhiên Huyết pháp tế’, Sở Vân Vân cuối cùng cũng rời khỏi
Trung cung.
Nàng vẫn cảm thấy mình không có mặt mũi gặp người, lại không muốn từ bỏ cơ
hội này, cuối cùng vẫn nhắm mắt đi ra.
Nhưng vừa ra ngoài, Sở Vân Vân liền thấy hối hận.
Nàng cảm giác tất cả ánh mắt chung quanh đều đổ dồn vào mình, ánh mắt kia
hoặc là tò mò, hoặc là nhìn kỹ, càng nhiều hơn là trêu tức.
Sở Vân Vân rất muốn quay đầu trốn vào trong điện.
Nhưng nàng vẫn cố gắng để mình bình tĩnh lại.
Sở Vân Vân liền làm như không thấy những ánh mắt này.
Lúc nãy Sở Hi Thanh có khuyên nàng, nói chỉ cần mình không lúng túng, như
vậy lúng túng chính là người khác.
Khi Sở Vân Vân ngồi xuống trước Tiết Thần Bi, Lục Loạn Ly cũng ngồi xuống
bên cạnh.
Sở Vân Vân phát hiện nha đầu này thỉnh thoảng lại liếc trộm mình, ánh mắt lại
tò mò, vừa thẹn vừa khiếp.
“Ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Mặt ta mọc hoa?”
Giọng nói của Sở Vân Vân có chút nguy hiểm.
Bây giờ nàng rất mẫn cảm, nàng hoài nghi nha đầu Lục Loạn Ly này đang cười
nhạo mình.
Sắc mặt Lục Loạn Ly đỏ lên, vội vã nghiêng đầu nhìn Tiết Thần Bi.
Thật ra nàng rất muốn hỏi, làm loại chuyện kia, thật sự thoải mái như vậy sao?
Đông cung của Lục Loạn Ly cách Trung cung không xa, vừa tròn một dặm.
Vị vậy tối ngày hôm ấy, nàng bị ép phải nghe cả đêm, cũng biết Sở Vân Vân
hẳn là rất hưng phấn và sung sướng, cho nên mới quên hết tất cả.
Lục Loạn Ly chung quy vẫn không dám hỏi câu này, nàng nở nụ cười xấu hổ:
“Không có, ta chỉ lo lắng thương thế của Vân tỷ thôi, mười ngày rồi mà vẫn
không thấy ngươi đi ra.”
Sắc mặt Sở Vân Vân càng trầm xuống.
Nàng cảm giác Lục Loạn Ly đang chế giễu mình.
Nha đầu này có thể không biết sao?
Nhưng Sở Vân Vân lập tức hít thở thật sau, bình phục tâm tình.
Nàng cũng xem như nhìn nha đầu Lục Loạn Ly này trưởng thành, biết Lục Loạn
Ly là loại người gì.
Lục Loạn Ly cũng ý thức được mình nói sai, lại nhìn trái nhìn phải nói: “Hi
Thanh thật thông minh, một lưới này bắt hết anh hùng nhân tộc.”
Hôm nay, chỉ tính võ tu Siêu Phẩm tham gia cũng đã 24 người.
Sở Vân Vân hơi gật đầu: “Mọi người kiếm củi đốt lửa cao, rất tốt!”
Hành động chia sẻ Tiết Thần Bi với võ tu nhân tộc của Sở Hi Thanh, không chỉ
thu được lòng người trong thiên hạ, cũng khiến cho các thế gia và tông phái
hiệu lực cho Đại Luật tăng mạnh.
Khi La Hán Tông chủ trì trận pháp nhỏ máu của Ty Thần Tinh Quân lên Tiết
Thần Bi, tất cả võ tu tham dự pháp tế đều sôi trào.
Dù kẻ có tâm tính trầm ổn như Trần Nại Lạc cũng không khỏi ngồi thẳng lên,
mắt hiện ánh sáng lộng lẫy.
Hai mắt Lý Trường Sinh cũng sáng ngời, cuối cùng lại tiếc hận nói: “Đáng tiếc,
thật đáng tiếc.”
Sở Hi Thanh hiểu ý, cười nói: “Tông chủ thấy tiếc vì người tham dự quá ít?”
Lần ‘Nhiên Huyết pháp tế’ này, vẫn còn rất nhiều chỗ trống, tăng gấp đôi nhân
số cũng không có vấn đề.
Song hầu như tất cả võ tu Thần Châu có tư cách tham gia đều ở đây rồi.
“Cái này có hơi lãng phí, nhưng cũng là bất đắc dĩ.”
Lý Trường Sinh liếc mắt nhìn qua: “Tiếp đó ngươi phải nghĩ cách, đánh thức
những Siêu Phẩm đang ngủ say của Xiển môn và Chân môn. Quân đội của bộ
tộc ta vẫn quá yếu, mấy ngôi sao do Bắc Lạc Sư Môn cầm đầu vẫn không vững
chắc lắm.”
Nơi yếu nhất của nhân tộc bây giờ chính là Bắc Lạc Sư Môn.
21 vạn ‘Thần Võ giáp sĩ’ vẫn là quá ít.
Phương pháp phục sinh của Tư Hoàng Tuyền không phải là không có cách ngăn
cản, đối phương hoàn toàn có thể phá giải.
Sở Hi Thanh liền nghĩ đến những quan tài đá trong Chân môn và Xiển môn.
Hắn đã dành thời gian đi đến hai nơi này.
Hai nơi, hơn vạn tên võ tu Siêu Phẩm đã sắp hết tuổi thọ, nếu như đánh thức tất
cả, sức chiến đấu tương đương với một vạn thần hoang dã.
Phải biết, số lượng thần hoang dã ở vực ngoại cũng chỉ có hơn 5 vạn.
Những Tổ thần kia cũng chỉ điều động được không đến một nửa.
Sở Hi Thanh lập tức cười khổ: “Vậy cái phàm giới này không chịu nổi, cơm
phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước, cứ từ từ.”
Một vạn Bán Thần nhân tộc thức tỉnh trong phàm giới, sẽ chỉ làm vùng thế giới
này càng không chịu nổi.
Khi đó Thạch Thần – Thạch âm chính là người đầu tiên trở mặt với bọn họ.
Hắn còn phải giải quyết vấn đề tuổi thọ cho những người này trước.
Phần lớn những Bán Thần này đều đã hết tuổi thọ, hoặc là không nắm chắc
chống lại thiên kiếp 500 năm một lần, xuất phát từ bất đắc dĩ, không thể không
tự phong ấn để tránh né tử vong.
Sở Hi Thanh cần phải giải quyết những vấn đề này trước, mới có thể đánh thức
bọn họ.
Ngoài ra, còn có vấn đề của các thần, trời mới biết những thần linh kia đã thẩm
thấu vào Xiển môn và Chân môn đến mức nào? Bọn họ có động tay động chân
trên người những võ tu này không?
Chân môn còn tốt, Thái Sơ Huyền Nữ xem như là một trong những minh hữu
của nhân tộc, vẫn luôn âm thầm trợ giúp nhân tộc.
Xiển môn thì cực kỳ đáng sợ, Khi Thiên Vạn Trá chi chủ đã nắm giữ Xiển môn
mười mấy vạn năm, Sở Hi Thanh không dám ôm chút hi vọng nào.
Nếu như không thể giải quyết những vấn đề này, còn không bằng để bọn họ ngủ
tiếp.
Lý Trường Sinh nghe vậy lại than thở: “Đúng là rất phiền phức, khí vận của
nhân tộc ta, khó khăn cỡ nào chứ?”
Sau đó hắn không nói gì nữa.
Sở Hi Thanh hiển nhiên là hiểu rõ, không cần hắn nhắc nhở.
Mà lúc này, Tiết Thần Bi đã phun ra một lượng lớn sương máu, lan tràn và
khuếch tán ra bốn phía, bao phủ tất cả võ tu vào bên trong.
Trong đầu Sở Hi Thanh cũng xuất hiện các loại ảo tưởng máu tanh và khủng bố.
Tất cả đều có quan hệ với cảnh tượng 12 Tổ thần và ‘Long chi cửu tử’ chia
nhau ăn Bàn Cổ, nó xung kích tâm linh, chấn động tâm thần mỗi một người ở
đây.
Nhưng quá trình này cũng như dự đoán của hắn, tất cả mọi người ở đây đều
bình yên vô sự. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK