Trong ‘Chiến Phong giới’, thiếu nữ ba mắt Thần Tịnh Không quan sát trận
chiến ở cách đó rất xa với thần sắc phức tạp.
Nàng không ngờ trận chiến này sẽ có hướng đi như vậy.
Nam Cực trọng thương, Mộc Long ngã xuống.
Thậm chí ngay cả âm Thần và Hư Thần cũng đích thân ra tay, nhưng vẫn không
thể làm gì Sở Hi Thanh.
Mấy vị Tổ thần này… hình như còn bị vị Nhân hoàng kia tính toán.
Tuy rằng Thần Tịnh Không không cảm ứng được biến hóa bên ngoài Ma vực.
Nhưng nàng vẫn có thể phát hiện toàn bộ vực ngoại đã phát sinh biến cố lớn.
Huống hồ những thợ săn sinh sống trong Ma vực như bọn họ, đều có con đường
tin tức của riêng mình.
Ngay vừa rồi, Thần Tịnh Không đã biết mấy tin tức khiến người chấn động.
-Thời Thần – Chúc Quang âm đã trở về sao Thiên Chúc, tựa như đã đứng vững
gót chân.
-Mộc Kiếm Tiên đã dung hợp với ‘Tạo Hóa thần thụ’, sau khi chém nát sao
Nam Cực thì tự ngưng tụ một Nam Cực mới.
-Nữ tử phàm nhân Vấn Tố Y đăng thần, khiêu chiến âm Thần – Nguyệt Hi và
Băng Thần – Huyền Đế trong lĩnh vực âm pháp và Hàn pháp.
-Dương Thần – Thái Hạo và Kim Thần – Bạch Chúc đang đại chiến trong góc
đông nam, không ai nhường ai.
Từ những tin tức này, cũng có thể hiểu được vì sao cuộc chiến ở đây lại có biến
hóa như vậy.
Thần Tịnh Không không khỏi tê cả da đầu.
Kẻ mà mình muốn săn giết, rốt cuộc là tồn tại thế nào?
Đây thật sự là phàm nhân? Thật sự quá đáng sợ.
Cũng đúng lúc này, giọng nói lạnh lẽo của Xa Nguyên truyền đến: “Ta là Cao
Thiên Huyền Vũ Thánh Đế, hôm nay tới đây cảnh cáo các thần trong ba ngàn
thế giới Ma vực! Hiện giờ, đại địch của Thần tộc ta là Sở Hi Thanh đã bị ta
đánh vào Vô Thiên Hắc Ngục, không rõ tung tích.”
“Nếu các ngươi có chí trở thành ‘Tinh chủ’, có thể vào Vô Thiên Hắc Ngục tìm
Sở Hi Thanh. Phàm là kẻ thăm dò được tung tích của Sở Hi Thanh, có thể được
thưởng một ngôi sao hạ vị!”
“Ngoài ra, ta và chư vị đế quân đã thương lượng, lấy 36 vị trí Tinh chủ làm
phần thưởng cho người có công. Phàm là người tham dự vây giết Sở Hi Thanh,
sẽ luận công ban thưởng, năm người có công huân lớn nhất, sẽ được ban cho vị
trí ngưng tụ hành tinh, ngoài ra ta còn ban thưởng một cái thần khí Vĩnh Hằng
thượng vị cho người tự tay giết chết Sở Hi Thanh.”
Tiếng nói này cuồn cuộn như lôi, xuyên thấu hư không, trực tiếp truyền vào
trong tay bọn họ.
Thần Tịnh Không đoán là không chỉ bọn họ, mà toàn bộ Ma vực đều có thể
nghe được.
Trong mắt nàng hiện ra vẻ khó tin: “36 cái thần vị, còn có một thần khí Vĩnh
Hằng thượng vị! Thực sự là chơi lớn rồi, ta đoán là toàn bộ Ma vực đều sẽ phát
cuồng.”
Thần Kim Đỉnh bên cạnh nàng cũng là ánh mắt lấp lóe.
Một lát sau, Thần Kim Đỉnh giơ tay lên, xé nát vách ngăn của ‘Chiến Phong
giới’.
“Chúng ta đi!”
Hắn dứt khoát cất bước đi vào hư không.
“Đi? Đi đâu?” Thần Tịnh Không mờ mịt đi theo.
Nàng đột nhiên cả kinh: “Lẽ nào ngươi cũng muốn đi Vô Thiên Hắc Ngục?
Muốn giúp Xa Nguyên truy sát Sở Hi Thanh?”
Không nói đến nguy hiểm trong Vô Thiên Hắc Ngục, mà sau khi đi vào còn
chưa chắc đã có thể trở ra.
Truy sát Sở Hi Thanh cũng có nguy hiểm rất không nhỏ.
Đừng thấy người này chỉ là một nhị phẩm, sức chiến đấu lại cực kỳ mạnh mẽ,
đã có rất nhiều thần linh chết trong tay hắn.
Võ đạo của đối phương còn sở trường về quần chiến.
Thần Tịnh Không nghĩ thầm, đám người bọn họ đi vào, nói không chừng còn
toàn quân bị diệt.
Càng nhiều người, càng phiền phức.
Thần Tịnh Không đã sinh ra vài phần kính nể với người này, cũng muốn đánh
trống lui quân.
Huống hồ nàng đã nhìn thấu ý đồ của Hư Thần – Xa Nguyên, vị kia chính là
không có ý tốt.
“Kim Đỉnh ca, ngươi điên rồi, vị Hư Thần kia căn bản là không để ý đến sống
chết của chúng ta, hắn cũng không chỉ nhìn chúng ta giết chết Sở Hi Thanh, mà
là muốn mượn chúng ta để tìm Sở Hi Thanh.”
Hơn nữa, Nhân tộc sẽ không báo thù?
Lúc trước nàng không để ý lắm, sau khi thành công thì trốn vào địa bàn của
mấy vị Tổ thần là được.
Nhưng mà bây giờ, Thần Tịnh Không biết các thần của nhân tộc sẽ không chết
không thôi với bọn họ.
“Ta há có thể không biết?”
Ánh mắt Thần Kim Đỉnh lấp lóe: “Tịnh Không, ngươi cảm thấy khả năng thành
công của nhân tộc là bao nhiêu?”
Thần Tịnh Không không khỏi ngắm nhìn bầu trời, rơi vào suy ngẫm: “Ta thấy
chuyện Mộc Kiếm Tiên ngưng tụ hành tinh phải có tám phần. Hiện giờ, ngoại
trừ Hư Thần ra, những thần linh khác đều không rảnh tay. Lôi Thần – Thiên Bá
hình như không để ý lắm. Trái lại thì bên phía nhân tộc, một khi Tư Hoàng
Tuyền luyện hóa thành công, nhân tộc sẽ có mấy chục vạn đại quân không thể
tử vong…”
Nàng nói đến đây, vẻ mặt lại càng không thể tưởng tượng nổi: “Không lẽ ngươi
muốn giúp Sở Hi Thanh kia? Chúng ta là Cự thần đấy!”
Đây há không phải là tự đào hố chôn mình?
“Là Cự thần có năm phần huyết mạch nhân tộc!”
Thần Kim Đỉnh chỉ chỉ vào mi tâm của mình: “Bốn bỏ năm lên, ta cũng tính là
một thành viên của nhân tộc. Ta nhớ trên người Tịnh Không ngươi cũng có
huyết mạch của nhân tộc, mà hình như còn nhiều hơn?”
Niên đại thượng cổ, nhân tộc cũng là một thành viên trong Thần tộc, tất cả
thông hôn với nhau, đây là chuyện rất bình thường.
Đám người bọn họ đều là người ở thời đại đó.
Dù sao Ma vực Chiến giới cũng là địa bàn của tam đại Ma thần nhân tộc, các
thần linh sinh tồn ở nơi này, ít nhiều gì cũng có quan hệ nhất định với nhân tộc.
Thần Tịnh Không không khỏi nghẹn lời.
Trên người nàng đúng là có sáu phần huyết mạch nhân tộc, vì vậy cũng chịu
ảnh hưởng từ nguyền rủa của các thần, thân thể không thể cao to như người
khác.
Cũng chính vì huyết mạch nhân tộc này, khiến bọn họ luôn bị các thần khinh bỉ
và kỳ thị.
“Tịnh Không, tinh không đã xuất hiện biến hóa, thời đại này… đã sắp thay đổi
rồi.”
Thần Kim Đỉnh tiếp tục đi về phía trước, con ngươi lấp lánh thần quang: “Nếu
Mộc Kiếm Tiên trở thành Nam Cực Tinh Quân mới, như vậy dù Táng Thiên có
nhập ma, thực lực của bọn họ cũng sẽ không giảm, trái lại còn có thể mạnh hơn.
Ta đã suy nghĩ rồi, dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày
tuyết rơi.”
…Đương nhiên, hắn còn phải nhìn tình huống.
Hắn sẽ không ngu đến mức ném tính mạng của mình vào trước khi thế cục sáng
tỏ.
Danh Sách Chương: