Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiến Nguyên đế rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.
Hắn bị Sở Mính chém cho tỉnh lại, ngay vừa rồi, hắn bị Sở Mính chém hơn 100
đao.
Tuy rằng năng lực khôi phục của âm dương một thể rất mạnh, khiến hắn khôi
phục trong thời gian cực ngắn.
Nhưng bị người chém hơn 100 lần, nỗi đau này không khác gì lăng trì.
Sắc mặt Kiến Nguyên đế cực kỳ khó coi: “Ăn nói linh tinh! Mính, ngươi phải
tin ta, trước kia trẫm chưa từng có lòng hại ngươi, quả thực là hoang đường.”
Hắn muốn cướp đoạt Thần Ý Xúc Tử Đao là đúng, nhưng ban đầu hắn quả thực
không có ý luyện Sở Mính thành thi khôi.
Chỉ là Vô Tướng thần tông đề phòng quá cẩn thận, hắn thực sự không còn cách
nào khác, cho nên mới dùng đến biện pháp này.
Nhưng trong lúc nhất thời, Kiến Nguyên đế cũng không biết giải thích thế nào.
Hắn lại nghĩ, nếu có Sở Như Lai ở đây thì tốt rồi.
Có lẽ có thể mượn tình cha con để thuyết phục Sở Mính.
“Phải cũng được, không phải cũng được, thật ra đều không quan trọng. Mặc kệ
là đúng hay không, bây giờ ta đều nghĩ như vậy. Ha ha! Ngươi đừng nằm mơ,
muốn khuyên ta tha cho ngươi? Đây thực sự là nực cười, ngươi và Vũ Côn
Luân bố trí cấm chế mạnh như thế nào, thì ta bây giờ bị hắn khống chế mạnh
như vậy. Không đúng, hắn còn có thần khế của ta, nên lực khống chế còn mạnh
hơn rất nhiều.”
Khóe môi Sở Mính cong lên.
Nàng nhìn vẻ mặt của Kiến Nguyên đế, trong lòng lại thấy hết sức sung sướng:
“Đúng rồi, không phải ngươi nói ta không thể hoàn thành ‘nghi thức’ Nhai Tí
sao? Nhai Tí Đao chính là sơ hở lớn nhất của ta? Nhưng bây giờ ta đã có biện
pháp, chỉ cần giết ngươi là được! Cậu, không phải ngươi muốn tác thành cho ta
sao? Như vậy bây giờ ngươi không ngại tác thành cho ta một lần?”
Kiến Nguyên đế nhìn thần thái điên cuồng của nàng, hắn không khỏi sởn tóc
gáy: “Ngươi cái tên điên này, quả thực là phát rồ!”
Ầm!
Kiến Nguyên đế lại phun máu.
Thần Ý Đao của Sở Mính càng ngày càng mạnh.
Nguyên thần của hắn đã đến biên giới tán loạn.
Bọn họ mới giao thủ không đến 40 cái hô hấp, chung quanh long liễn đã loạn
tùng phèo, toàn bộ trung quân cũng sôi trào.
Mà trận tuyến dài 50 dặm cũng tràn đầy tiếng gào của tướng sĩ.
“Không được, bệ hạ bị chém!”
“Là Long Tương đại tướng quân Sở Mính kia.”
“Nhìn kìa, trung quân loạn rồi, cờ của bệ hạ đổ rồi!”
“Bệ hạ sống chết không rõ!”
“Mau đi hộ giá!”
Bởi vì hơi nước quanh đây đã bị thổi tan, hầu như tất cả tướng sĩ đều có thể cảm
nhận được biến cố ở quanh long liễn.
Sự hỗn loạn ở trung quân bắt đầu lan tràn ra bốn phía, còn ánh hưởng đến hơn
100 vạn binh mã tinh nhuệ ở hai bên cánh trái và phải.
Các tướng lãnh đang ra sức đàn áp, nhưng đều không thể dừng lại.
Nội tâm Kiến Nguyên đế âm trầm và lạnh lẽo.
Những tiếng gào này không chỉ khiến lòng quân đại loạn, mà còn cung cấp rất
nhiều địch ý và sát niệm cho Sở Mính.
Kiến Nguyên đế còn nhìn thấy Mặc Sĩ La Hầu đang liều mạng chạy về phía
doanh địa thuật sư.
Chắc là hắn đang muốn chạy qua bên đó, ra hiệu cho đám thuật sư kết thúc pháp
thuật xua tan sương mù.
Nhưng bóng người của hắn lại bị con Nhai Tí kia ngăn cản, tuy rằng bị đánh
cho trọng thương, nhưng vẫn không thể nào rời đi.
Tin phù và pháp thuật của hắn cũng bị con Nhai Tí kia chặn lại.
Còn cả Vũ Côn Luân, hắn cũng đang bị Trích Tinh Nã Nguyệt – Chu Tri cuốn
lấy.
Ngoài trừ Chu Tri ra, Kiến Nguyên đế còn nhìn thấy môn chủ của Bắc Thiên
môn là Thiên Vương Giản – La Trá, còn có tông chủ Ngự Thần tông Thú Thần
Tôn Giả - Tạ Kiến, đây cũng là một vị siêu nhất phẩm.
Đây là nhà thần tông xếp hạng cuối cùng trong lục đại thần tông.
Nhưng xếp hạng cuối cùng thì vẫn là thần tông đương đại.
Tông chủ là nhất định phải có sức chiến đấu siêu nhất phẩm. Dù bản thân không
có, thì cộng thêm thần khí trấn tông, cũng có thể vượt qua Thiên Bảng.
Mà khi Nam Bắc thiên môn chưa phân liệt, họ cũng là một thần tông.
Lúc này còn có vô số câu trảo bằng pháp lực đang bắn ra từ sương mù, vồ bắt
về phía Vũ Côn Luân.
Đó là pháp thuật độc nhất của Ngự Thần tông, Nhiếp Hồn Trảo! Chuyên dùng
để bắt các loại yêu thú.
Dưới tình huống người đông thế mạnh, cũng có hiệu quả khi bắt các loại võ tu
và cao thủ.
Hiện giờ, Ngự Thần tông đã động viên tận hơn 13.000 thuật sư!
Ngự Thần tông chuyên điều động yêu thú tác chiến, thuật sư của bọn họ cực
đông.
Vũ Côn Luân cũng đã chú ý đến biến cố ở trên long liễn.
Hắn cố gắng phá vòng vây để chạy về cứu viện, nhưng đều thất bại.
Một mặt là ba người Chu Tri, La Trá, Tạ Kiến ra sức ngăn cản, một mặt là do
những Nhiếp Hồn Trảo kia.
13.000 cái Nhiếp Hồn Trảo quấn quanh, phong tỏa chung quanh, khiến cho Vũ
Côn Luân bị hạn chế rất nhiều, gần như không thể di chuyển.
Còn có một lượng lớn thuật sư đang phong tỏa không gian, phong tỏa thời gian,
hạn chế lực lượng Mộng Huyễn, để cho Vũ Côn Luân không thể thoát thân

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK