Đúng lúc này, Thần Ngao Tán Nhân lại mở miệng lần nữa.
“Tranh đấu bí cảnh đã kết thúc, các ngươi có thể rời đi! Tiếp đó, tòa bí cảnh này
sẽ phong bế ba ngày, ba ngày sau người cầm ngọc phù có thể khống chế bí cảnh
này.”
Theo Thần Ngao Tán Nhân vung tay áo lên, tất cả mọi người chỉ cảm thấy trời
đất quay cuồng, càn khôn đảo lộn.
Khi tầm nhìn của Sở Hi Thanh khôi phục bình thường, hắn phát hiện mình đang
đứng ở lối vào của thung lũng ở bên ngoài.
Đại đa số võ tu cửu phẩm đều nằm trong trạng thái hôn mê khi bị đưa ra ngoài
bí cảnh.
Bởi vậy, khi bọn họ vừa xuất hiện ở lối vào thung lũng, một đám người liền
chen nhau tiến lên, bắt đầu cứu chữa cho đám võ tu hôn mê bất tỉnh.
Sở Hi Thanh nhìn thấy sóng người cuồn cuộn như thủy triều này thì lại sợ hết
hồn, theo bản năng mà đè đao bên hông.
Dù sao thì thứ trên người hắn cũng có giá trị ít nhất là vạn lượng bạc, không thể
không đề phòng.
Nhưng một chớp mắt tiếp theo, vợ chồng Chu Hùng Bá ngự không mà tới, rơi
xuống trước mặt Sở Hi Thanh.
“Để Sở thiếu hiệp chấn kinh rồi, không ngờ lần tranh cướp bí cảnh này lại có
biến cố như vậy.” Sau khi rơi xuống đất, Chu Hùng Bá liền nở nụ cười cực kỳ
thân thiết, ôm quyền về phía Sở Hi Thanh: “Tuy nhiên, lần này may mà có Sở
thiếu hiệp ở đây, bằng không thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!”
Độ Linh Tiên cũng là vẻ mặt chân thành, lời nói ẩn chứa cảm kích: “Lần tranh
đấu bí cảnh này hung hiểm đến cực điểm. Nhờ có Sở thiếu hiệp nên đệ tử Chu
gia ta mới có thể còn sống. Từ này về sau, thiếu hiệp chính là ân nhân của vợ
chồng ta. Nếu thiếu hiệp có chỗ nào cần Chu gia, thì Chu gia ta tuyệt đối sẽ
không từ chối.”
Sở Hi Thanh hơi kinh ngạc, vẻ mặt nghiêm túc mà đáp lễ: “Hai vị nói quá lời!
Sở mỗ không dám nhận hai từ ân nhân này!”
Hắn có chút được yêu mà sợ, hai vị võ tu tứ phẩm ngũ phẩm mạnh mẽ này quá
nhiệt tình, có thể nói là rất kính trọng hắn.
“Thiếu hiệp xứng đáng!” Độ Linh Tiên hơi lắc đầu, lời nói hàm chứa kính phục:
“Chúng ta có thể nhìn thấy tình hình bên trong bí cảnh. Khi đó hai người chúng
ta thật sự là toát mồ hôi hột, nếu như không phải thiếu hiệp đứng lên ngăn cơn
sóng dữ, thì không biết tình hình bây giờ sẽ ra sao. Đặc biệt là ý chí kiên định
của thiếu hiệp, dưới áp lực như núi của Tư Đồ Lễ mà vẫn sừng sững không ngã,
quả thật là khiến vợ chồng chúng ta bội phục.”
Tất cả những gì nàng nói đều là lời thật lòng.
Thiên phú của Sở Hi Thanh có cao hơn nữa, tiền đồ có rộng lớn hơn nữa, thì
cũng không đáng để nàng kính trọng như vậy.
Vấn đề là trước đây không lâu, Chu Hùng Bá còn có ý định từ bỏ tính mạng để
cản trở Tư Đồ Lễ.
Đấy là còn chưa nói đến chuyện, nhờ Sở Hi Thanh ở đây mà con trai yêu của
nàng mới có thể sống sót.
Không có Sở Hi Thanh, thì chỉ sợ cái tên nhóc thẳng thắn thành thật kia sẽ là
hồn quy cửu tuyền.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi cau mày, liếc mắt nhìn về bốn phía chung quanh.
Thì ra người bên ngoài thung lũng có thể nhìn thấy tình cảnh ở bên trong?
Bảo sao hắn đi vào trong đó mà điểm võ đạo vẫn tăng lên.
Mà cũng không đúng!
khi Tư Đồ Lễ hiện thân, điểm võ đạo của hắn bỗng nhiên tăng lên đến gần một
ngàn điểm.
Chỉ bằng số người ở ngoài thung lũng này, có thể cung cấp nhiều điểm võ đạo
như vậy sao?
Rốt cuộc thì khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?
Chu Hùng Bá vuốt vuốt râu, lời nói ẩn chứa vẻ cảm thán: “Ba đao cuối cùng
của thiếu hiệp thật sự là đặc sắc đến mức để người ta kinh ngạc! Ta thấy toàn
thân thiếu hiệp vừa bốc lửa đen, chứng tỏ đã được Ma Thần – Táng Thiên
thưởng thức, thức tỉnh huyết mạch Táng Thiên rồi? Vị Ma thần này rất thích
dũng sĩ, thiếu hiệp ngươi lọt vào mắt của hắn. . .”
Chu Hùng Bá nói đến đây thì hơi dừng lại, cau mày nhìn về phía bên ngoài.
Giờ phút này, một đội cẩm y vệ võ trang đầy đủ, còn có vô số binh lính mặc
trọng giáp đang chạy từ phía ra lại đây.
Đội ngũ của bọn họ chỉnh tề, bước chân vội vã, những mảnh ghép của giáp va
chạm vào nhau, phát ra những tiếng ‘cheng cheng’ đinh tai nhức óc.
Chu Hùng Bá híp mắt lại, sau đó liền hừ lạnh một tiếng, quay sang nói với Sở
Hi Thanh: “Nơi này khá bất tiện, ta đã bảo người chuẩn bị một bàn tiệc ở Vọng
Dương Các trong thành Lâm Hải, để tẩy trần và khánh công cho Sở thiếu hiệp.”
Sở Hi Thanh nghe thấy thế thì mở miệng nói với ý xin lỗi: “Đa tạ ý tốt của Chu
thúc, nhưng chuyện khánh công có thể chờ một chút không? Tiểu chất cả gan,
muốn mời Chu thúc chuẩn bị cho ta một phần tài liệu của bí dược Dưỡng
Nguyên Công tầng bốn. Dưỡng Nguyên Công đã đến cực hạn, cần phải đột phá
ngay.”
Dưỡng Nguyên Công của Sở Hi Thanh đúng là đã lên đến cực hạn
Danh Sách Chương: