Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiếu nữ ba mắt nghĩ thầm, nếu như có thể đạt được lực lượng của Thiên Nại
Lạc, vậy thì nàng căn bản là không cần đám Tổ thần kia ban tặng một ngôi sao,
mà bản thân nàng cũng có thể tự cướp lấy.
Đúng lúc này, Thần Kim Đỉnh bỗng nhiên ‘Ồ’ một tiếng.
Giọng nói của hắn cực kỳ ngưng trọng: “Ngươi đoán ta nhìn thấy ai? Bạch Đế
Tử!”
Thiếu nữ ba mắt không khỏi híp mắt lại: “Là bản thể hay là phân thân?”
Thần Kim Đỉnh nở nụ cười bất đắc dĩ: “Có gì khác nhau sao?”
Mặc kệ là bản thể hay phân thân của Bạch Đế Tử, thì đều có năng lực giết chết
bọn họ.
Trước viễn cổ, thực lực của Bạch Đế Tử chính là độc nhất trong tất cả đế quân
trong thiên địa.
Từ khi hắn chống lại áp lực của chúng thần, tự thay đổi con đường của bản
thân, chuyển sang tu hành pháp môn của nhân tộc. Có người nói thực lực của
hắn đã đáng sợ hơn gấp mười lần ngày xưa, sâu không lường được!

Cùng lúc đó, tại bên ngoài ‘Chiến Phong giới’.
Nơi này đang tuôn ra từng đoàn ánh sáng mạnh mẽ và chói mắt.
Từng mảng kiếm quang và bóng thương sắc bén đang liên tục va chạm với
nhau.
Từng luồng từng luồng thương khí và kiếm cương hùng vĩ đang khuấy động thế
giới này, khiến cho thiên quy của toàn bộ thế giới đều vặn vẹo, cũng làm cho
vách ngăn giữa các tiểu thế giới ở Ma vực Chiến giới thủng trăm ngàn lỗ, nằm ở
biên giới sụp đổ.
Tất cả sinh linh trong tiểu thế giới này đều rơi vào đại họa lâm đầu.
Tất cả ma vật ở gần đều bị tan biến thành tro bụi, dù mạnh như Siêu Phẩm hay
là Thần hoang dã, thì cũng không thể đối kháng với uy lực khủng bố này.
Những ma vật ở khá xa thì đang kêu rên la hét và điên cuồng bỏ chạy ra khỏi
thế giới này.
Lúc này, vách ngăn của ‘Chiến Phong giới’ đã thủng trăm ngàn lỗ, toàn bộ
không gian cũng xuất hiện vô số vết rách.
Nhưng cuối cùng chỉ có rất ít ma vật chạy thoát.
Chỉ có những nhân vật có thực lực mạnh mẽ mới may mắn thoát được.
Nhưng khi ‘Chiến Phong giới’ sắp sụp đổ, bóng thương và kiếm quang bá đạo
ác liệt kia chợt dừng lại.
Lúc này, hai bóng người khổng lồ hiện thân trên vùng không gian này.
Người ở phía nam mặc một bộ chiến giáp, khí đen quấn quanh thần, dung mạo
phong nghị tuấn lãng, khuôn mặt lại nhu hòa mà không mất vẻ cương nghị.
Dáng người tuy rất cao to, phải gần 800 trượng, toàn thân lại rất cân xứng, lưng
rộng eo hẹp, cơ bắp cuồn cuộn.
Để người ấn tượng nhất là đôi trọng đồng màu vàng trong mắt hắn, và một vết
đao rất dài màu đỏ như máu ở trên cổ hắn.
Hắn lạnh lùng nhìn về phía trước, nhìn vào nam tử Cự linh mặc trường bào màu
trắng, dung mạo tuấn tú, thân thể cao gầy, khí thế lại sắc bén và lãnh khốc như
một thanh trường kiếm.
“Đây là cấm địa, vượt qua tức chết!”
“Quân thần Cơ Tử Vũ!” Nam tử áo trắng vừa nói chuyện vừa vung tay lên, ánh
kiếm màu xanh như du long bay vào tay áo của hắn.
“Ngươi không giết được ta, ta cũng nhất định phải vào.”
Giọng điệu của hắn rất bình thản, lại làm cho người ta có cảm giác không thể
nghi ngờ.
Cơ Tử Vũ nghe vậy thì lại nở nụ cười tiêu sái, đôi trọng đồng lộ ra ngọn lửa
chiến tranh màu đỏ thắm: “Vậy thì không ngại thử một lần!”
Hắn biết mục đích của đối phương chỉ là muốn thấy đao của tên hậu bối nhân
tộc kia.
Nói đến sức chiến đấu, hắn thật sự không bằng vị Bạch Đế Tử ở đối diện này.
Nhưng mà Cơ Tử Vũ hắn lại đang liều mạng!
Không liều mạng chém giết, bọn họ liền không có tương lai.
“Ta không có địch ý!”
Khí chất của Bạch Đế Tử vẫn sắc bén như cũ, ánh mắt lại nhu hòa: “Ngày xưa
ta đã ước hẹn với Ngu Công, nếu ta đã thua thì ta sẽ tuân thủ. Còn nữa, ngươi
cũng biết mục đích của ta là gì, đừng ngăn cản ta.”
Cơ Tử Vũ không khỏi hừ nhẹ một tiếng, cũng thu trường thương về sau lưng
mình.
“Như vậy ngươi cũng phải biết điểm mấu chốt của Cơ mỗ ở đâu! Còn nữa, hi
vọng ngươi nhớ kỹ lời nói hôm nay.”
Đôi trọng động của hắn lại lạnh lùng nhìn Bạch Đế Tử một chút, sau đó thân thể
biến mất trong ‘Chiến Phong giới’ đã thủng trăm ngàn lỗ này.
Hắn biết Kiếm Thần – Thần Thái Bạch cũng không sợ hắn.
Đối phương không có lý do kiêng dè hắn.
Nhưng mà người này cũng giống như kiếm của hắn vậy.
Kiếm đạo chân chính, cần có bất khuất kiên cường, có quyết tâm và ý chí chém
nát tất cả.
Mà phương pháp dụng binh của Cơ Tử Vũ hắn cũng giống như vậy, đây chính
là căn cơ để hắn bước lên Quân thần.
Bạch Đế Tử vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt hắn nhìn xuyên qua tầng tầng không
gian, nhìn về phía chiến trường ở cách đây chín tiểu thế giới.
Bạch Đế Tử cũng đang nhìn ‘ngôi sao La Hầu’ ở sau lưng Sở Hi Thanh, trong
đôi mắt hẹp dài kia lại lộ ra một vệt thần quang.
Cha của hắn không để Kim Đức, Thất Sát và Thần Hổ Bưu đến đây là đúng.
Bộ ‘ngôi sao La Hầu’ này thật sự rất lợi hại, đó là sức mạnh vượt qua sử tưởng
tượng của mọi người và thần.
Vị tân hoàng của nhân tộc này, lại cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Thiên phú của người này tuyệt đối không kém hơn Huyết Nhai Đao Quân đã
chết kia!
Chỉ là con đường của hắn có hơi lệch rồi, không đủ thuần túy.
Nhưng mà không sai, chỉ cần uốn thẳng lại là tốt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK