Sở Hi Thanh hơi kinh hãi.
Vị hoàng giả trong cung điện này lại đúng là Câu Trần Đế Quân đời đầu!
Sở Hi Thanh lại bắt đầu tò mò về những tòa cung điện ở phía sau.
Hắn nhìn về phía sương mù dày đặc, nơi đó cất giấu ít nhất bảy tòa cung điện,
thậm chí là chín tòa… hai tòa phía cuối chỉ lờ mờ không rõ, Sở Hi Thanh không
thể xác định.
Hắn nghĩ tòa cung điện thứ hai là Câu Trần Đế Quân đời đầu, như vậy tòa thứ
ba thì sẽ cất giấu nhân vật nào? Tòa thứ tư thì sao?
Chẳng lẽ là Tử Vi Đế Quân đời đầu?
Sở Hi Thanh không do dự, lại sử dụng Quang âm Thuấn Bộ để tiến đến tòa
cung điện tiếp theo.
Hắn ngẩng đầu nhìn bảng hiệu, chỉ thấy là mấy chữ ‘Thần Cực điện’.
Đúng là Tử Vi…
Trong đầu Sở Hi Thanh với xuất hiện ý nghĩ này, liền cảm thấy càn khôn quay
cuồng.
Tiên Phong Lôi Thể của hắn không thể vòng qua cấm chế, trực tiếp bị na di về
quảng trường cẩm thạch kia.
Cùng lúc đó, tại một góc ở vực ngoại tinh không vũ trụ, một quần thể cung điện
đổ nát thê lương, tàn tạ hoang vu, nhưng khí thế rộng lớn đang trôi nổi.
Góc bên trái của quần thể cung điện tàn tạ này là một bãi đá dài rộng đến vạn
trượng.
Bãi đá này không chỉ có vô số bia đá to lớn, chúng nó còn nhiều vô số, phải hơn
ba ngàn tòa, làm thành một cái hình tròn cực lớn.
Những bia đá này dựa theo độ cao khác nhau, chia thành sáu tầng trong ngoài.
Bia đá ở vòng ngoài thì thấp hơn, càng vào sâu bên trong thì càng cao.
Để người ta kinh ngạc chính là, toàn bộ quần thể cung điện này đều âm u u ám,
chỉ có mảnh bãi đá này là được hầu như tất cả ánh sao soi sáng và chiếu rọi, làm
cho tòa bãi đá này tràn ngập ánh sáng huy hoàng.
Đó là ý niệm của các thần, thần ý của bọn họ liên tục quan tâm đến nơi này, ánh
sao của bọn họ soi sáng mỗi một góc của bãi đá này.
Năm xưa, Dương Thần – Thái Hạo thành lập thiên đình đời thứ 10, đã lập 3200
bia đá ở đây, được xưng là ‘Thiên Đạo Lâm’.
Mỗi một tòa bia đá ở đây, đều đại diện cho một loại thiên quy đạo luật.
Trên bia đá hiện hiện danh hào của các thần linh, đại diện cho tầng thứ, cảnh
giới và quyền bính của các thần ở trong cái thiên quy này.
Vì vậy, sau khi Dương Thần – Thái Hạo ngã xuống, thiên đình của hắn cũng bị
Táng Thiên và các thần san bằng, nhưng Thiên Đạo Lâm này lại được giữ lại
đến nay, vẫn luôn được các thần chú ý.
Đại đa số thời gian, Thiên Đạo Lâm đều rất bình tĩnh.
Nhưng một ngày này, tất cả ánh sao của các thần đều chói rọi vào trung ương
của bãi đá, soi sáng một tòa bia đá thật to ở tầng thứ năm.
Rất nhiều thần linh còn không nhịn được mà đem ý niệm bản thể hàng lâm đến
nơi này, bắt đầu xì xào bàn tán.
“Người đó là ai? Đột nhiên xuất hiện, lại trở thành người đứng thứ bảy của
thiên quy Như Ý, gần như trở thành ‘Chân Linh Như Ý’!”
“Không hiện họ tên trên bia, chứng tỏ Thiên Đạo Lâm chưa từng thu nhận máu
của người này, quá nửa là nhân tộc rồi, đúng không?”
“Chắc chắn là nhân tộc rồi! Trước kia, phàm giới không phải có một cái Hạ
Bạch Thạch sao? Hắn chỉ nắm giữ thiên quy Như Ý tầng 25, lại gần như trở
thành Chân Linh.”
“Ha ha, vị ‘Thanh Tinh chi chủ’ kia lại có phiền phức rồi. Không biết sau lần
trọng thương kia, nàng còn có sức lực để hàng lâm phàm giới không?”
“Thiên quy Như Ý là do Trí Thần – Long Hi sáng tạo, là thiên quy gia truyền
của nhân tộc, vốn đã gần với huyết mạch của nhân tộc. ‘Thanh Tịnh chi chủ’
muốn chấp chưởng thiên quy Như Ý, quả thật là không dễ.”
“Chà chà, thiên quy Như Ý của người này mới có tầng 20, liền được thiên quy
Như Ý ưu ái như vậy rồi! Người này không chết, chỉ sợ ‘Thanh Tịnh chi chủ’
Thần Tịnh Ly đứng ngồi không yên.”
“Nếu ta là ‘Thanh Tịnh chi chủ’, liền dứt khoát đổi sang tu luyện thiên quy Vô
Địch. Thiên quy Vô Địch cũng là nhân tộc sáng chế, trước mắt chỉ nằm ở tầng
thứ ba, nhưng ‘Sáng Đạo Giả’ Tử Vũ kia đã sắp ngã xuống rồi, Thần Tịnh Ly
muốn chấp chưởng nó thì càng dễ dàng hơn.”
Đại đa số thần linh đều đang cười trên sự đau khổ của người khác, nhưng cũng
có thần linh lo lắng.
“Các ngươi còn cười trên sự đau khổ của người khác? Tại thời đại Đông Hoàng
ngày xưa, thiên quy Như Ý mạnh mẽ đến cỡ nào? Sau khi trải qua các đời thiên
đế của nhân tộc, cái thiên quy này đã là một trong những thiên quy gần với Khai
Thiên chi pháp của Bàn Cổ nhất.”
“Quả thực là không thể bất cẩn! Đám hậu duệ của Long Hi này, đích thực là rất
kinh khủng. Chúng ta chỉ hơi bất cẩn một chút, bọn họ sẽ nhân cơ hội mà vào.
Không thể không đề phòng vết xe đổ Táng Thiên kia được.”
“Cái này cũng quá kinh khủng rồi, chỉ mới có tầng 20, liền trở thành người thứ
bảy của thiên quy Như Ý, chờ hắn tăng thêm mấy tầng nữa, vậy chẳng phải
xong rồi sao? Tuyệt đối không thể để một Đông Hoàng nữa xuất hiện trên thế
gian này!”
“Thiên quy Như Ý là do Long Hi sáng chế, lại trở nên đăng phong tạo cực ở
trên tay Đông Hoàng con trai Long Hi. Không chỉ mười hai Tổ thần không phải
đối thủ của hắn, bách tộc chi chủ cũng không địch nổi hắn. Nếu như không phải
hắn quá tin tưởng Vũ tộc, bị ‘Cửu Phượng’ ám hại, thì một mình hắn đã có thể
trấn áp thiên địa rồi.”
“Ha ha! Sợ cái gì, Đông Hoàng Kính đã bị hủy từ thời viễn cổ rồi. Dù thế gian
này có thêm một Đông Hoàng, thì cũng sẽ không có thần uy như Đông Hoàng
kia đâu.”
Danh Sách Chương: