Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng, ánh mắt Lục Loạn Ly rơi vào người Thiết Cuồng Nhân.
Đối thủ của Thiết Cuồng Nhân là một cao thủ Địa Bảng, mà lại là một vị nhị
phẩm hạ xếp hạng 252 Địa Bảng.
Đây là người Sở Hi Thanh coi như người thân, cực kỳ coi trọng, vì vậy Lục
Loạn Ly vẫn luôn quan tâm.
Nàng biết Thiết Cuồng Nhân vừa trải qua Điên Đảo âm Dương, chuyển hóa lực
lượng Cùng Kỳ thành Bệ Ngạn, cũng chính là HIến Chương.
Theo lý thuyết, sức chiến đấu của vị này phải rất mạnh, nhưng lại cần một đoạn
thời gian dài để lắng đọng và thích ứng.
Thực lực của vị này vẫn chưa đến thời điểm toàn thịnh, lại chọn một nhị phẩm
hạ làm đối thủ, để Lục Loạn Ly có chút không yên tâm.
Nhưng theo tình hình bây giờ, Thiết Cuồng Nhân vẫn đang chiếm thượng
phong.
Thực lực tổng hợp của người kia rõ ràng là vượt qua Thiết Cuồng Nhân.
Nhưng do tình thế trong hang động biến hóa, nhiều đồng bọn ngã xuống, khiến
cho nội tâm của người này rối như tơ vò.
“Giới Luật! Nơi này không được sử dụng chân nguyên!”
Lúc này, trong con ngươi của Thiết Cuồng Nhân cũng hiện ra ánh sáng màu
vàng óng.
Lực lượng Bệ Ngạn của hắn hóa thành một bóng thú màu vàng cực lớn, nó
giống như Bạch Hổ, toàn thân là ánh vàng chói lọi, chính khí huy hoàng, vô số
xiềng xích màu vàng vờn quanh cơ thể, nhẹ nhàng tấn công về phía đối thủ.
Dưới chân Thiết Cuồng Nhân cũng xuất hiện một bóng rùa khổng lồ.
Đó chính là Bá Hạ!
Bá Hạ chở nặng, càng chở nặng thì sức chiến đấu càng mạnh!
Thiết Cuồng Nhân nắm giữ hai loại lực lượng Bàn Cổ, tuy chưa tu luyện đến
mức độ cao thâm, nhưng sức chiến đấu cũng rất mạnh.
Thiết Cuồng Nhân còn có thể tạm thời điều động lực lượng của hai sách Giới
Luật.
Hắn tiếp nhận chức ‘Tư Khấu’ của Vân Hải tiên cung từ Lục Loạn Ly, trên danh
nghĩa là người phụ trách phòng ngự và hình phạt của tiên cung.
Lúc này, một chuỗi Hợi Thủy thần lôi đánh xuống, nện tất cả người làm trái với
Giới Luật của hắn ở trong phạm vi năm mươi trượng.
Có điều, đối thủ của hắn vẫn là thua ở tình thế.
Sau khi tình hình chiến đấu trong khói đen chấm dứt, từng đạo ánh mắt đều chú
ý đến nơi này, khiến cho người này bị chịu áp lực nặng nề.
Bọn họ chỉ phụng mệnh Sở Hi Thanh, không nhúng tay vào mà thôi.
Nhưng Nhật Già La đã thu hồi khói đen, khiến cho sương khói càng ngày càng
mỏng manh.
Người kia đã không còn cơ hội bỏ chạy, trên người cũng có không ít vết thương,
trong tuyệt vọng, hắn dứt khoát dùng tất cả lực lượng còn sót lại để chém giết
với Thiết Cuồng Nhân.
Hắn đã không cầu bỏ chạy, chỉ cầu đồng quy vu tận với đối thủ, dù chết cũng
phải kéo theo một người chôn cùng.
Thiết Cuồng Nhân lại rất ổn định, lúc trước hắn tấn công như sóng triều, sóng
sau xô sóng trước, liên miên không dứt.
Lúc này hắn lại như một khối đá cứng chặn cổng, mặc kệ bão táp phong ba, hắn
vẫn lù lù bất động.
Sở Hi Thanh cũng đang nhìn Thiết Cuồng Nhân.
Sau đó hắn liền yên tâm, thu hồi tầm mắt.
Tuy rằng võ đạo của Thiết Cuồng Nhân kém hơn đối thủ, nhưng kinh nghiệm
chém giết lại cực kỳ phong phú, tâm tính cũng rất ổn.
Bây giờ hắn đã không nóng lòng giết địch, mà đang dùng đối thủ làm đá mài
đao, mài giũa võ đạo của bản thân. Mượn áp lực của kẻ địch, Thiết Cuồng Nhân
bắt đầu nghiên cứu chân lý võ đạo vả nắm giữ lực lượng của bản thân.
Huống hồ còn có Lục Loạn Ly và nhiều cao thủ đang nhìn như vậy, sẽ không
xảy ra việc gì.
Sở Hi Thanh mỉm cười nhìn mọi người, mắt hiện vẻ hài lòng: “Nhìn tình hình
này, xem ra là Chử Kinh Hồng kia đã vu oan cho mọi người. Dưới trướng Sở
mỗ lấy đâu ra gian tế nội quỷ? Chư vị đại trưởng lão cũng không cấu kết với Cự
linh.”
Lúc này, tuy rằng tinh hồn và khí huyết của nam tử đầu trọc đã bị Nghịch Thần
Kỳ hút sạch, nhưng vẫn còn khung xương.
Khung xương trăm trượng như quái vật khổng lồ đang nằm vắt quang trong
hang động.
Ngụy Nguyên Tùng cũng đã cảm ứng được tình cảnh này từ trước.
Khi thân thể nam tử đầu trọc biến hóa, linh khí chung quanh thay đổi kịch liệt,
Ngụy Nguyên Tùng cũng cảm ứng được đầu tiên.
Đây cũng là nguyên do mà hắn không nương tay với Chử Kinh Hồng.
Tội danh cấu kết với Cự linh không hề nhẹ, dù mạnh như Vô Thượng huyền
tông cũng không gánh vác được.
Nếu hắn không biết thì cũng thôi, thậm chí nếu không tận mắt nhìn thấy thì có
thể giả bộ như không biết.
Nhưng chân tướng đã ở ngay trước mặt, Ngụy Nguyên Tùng không thể không
tỏ thái độ.
Thật ra hắn cũng khá kinh ngạc với tình hình của con Cự linh này, vì sao không
thấy máu thịt của kẻ này đâu? Là ai đã giết kẻ này?
Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ đến việc này, vẻ mặt Ngụy Nguyên Tùng
oán giận, hừ lạnh một tiếng: “Người này rõ ràng là có ý định gây xích mích,
muốn chúng ta lục đục với nhau, từ đó nhân cơ hội chạy thoát, lão phu là loại
người gì, há có thể tha thứ cho hắn? Cấu kết với Cự linh, người người đều có
thể tru diệt.”
Hắn đạp mạnh xuống đất, bộ phận thi thể cuối cùng của Chử Kinh Hồng đã hóa
thành bột mịn.
Khí Thôn Vạn Lý – Hổ Như Sơn thì xanh mặt, hắn chống trường đao xuống đất,
nghĩa chính từ nghiêm nói: “Ta thật sự không ngờ, đường đường là hạng 24
Thiên Bảng, lại đi cấu kết với Cự linh phương bắc. Hổ mỗ há có thể tha cho
hắn?”
Mấy người đều làm ra vẻ không nhận ra ý trào phúng trong lời nói của Sở Hi
Thanh, tất cả đều thần thái tự nhiên, giọng nói cũng thản nhiên không hề lúng
túng.
Tuy rằng mấy vị hộ pháp không lên tiếng, nhưng cũng ra vẻ vừa kinh vừa sợ,
căm giận không thôi.
Sở Hi Thanh thấy buồn cười.
Hắn đã nhìn thấu nhưng không nói toạc, lười tính toán với bọn họ.
Dù sao mấy người Ngụy Nguyên Tùng cũng xuất thân từ tông môn chính đạo,
nếu như không có chứng cứ đầy đủ, trực tiếp giết người thì vẫn hơi phiền phức.
Tuy rằng Vô Tướng thần tông có chút xung đột với mấy nhà thần tông này,
nhưng cơ bản vẫn phải duy trì mặt mũi bên ngoài.
Không đến lúc bất đắc dĩ, các nhà đều không muốn lật bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK