Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hi Thanh nhìn lướt qua một chút.
Cột danh vọng xuất hiện hai chữ Táng Thiên và Siêu Phẩm, điều này chứng tỏ
thế nhân cho rằng thiên phú của hắn có thể sánh bằng Táng Thiên, sức chiến
đấu cực hạn thì có thể sánh với Siêu Phẩm.
Nhưng hai tháng gần đây, cảnh giới võ đạo của hắn cơ bản là không thay đổi.
Đây là vì hắn đã tu luyện những võ đạo này lên đến quá cao.
Phải biết, dù là truyền thừa cao nhất của Vô Tướng thần tông là Vô Tướng Tru
Thiên Đao thì cũng chỉ có đến tầng 23 là hoàn thiện, 7 tầng tiếp theo là không
đầy đủ.
Con đường tiếp theo hắn do hắn tự nghiên cứu và tự đi tiếp.
Phượng diện thiên quy võ ý thì lại biến bộ rất nhiều.
Thời gian này hắn có Ước Nguyện Thạch giúp đỡ, nên nghiên cứu thiên quy
cực nhanh.
Lại nhìn xuống dưới, điểm thiên nguyên của hắn đã hơn 500 vạn, nhưng tiếc là
tạm thời không dùng được, không thể chuyển hóa thành thực lực của bản thân.
Ước Nguyện Thạch thì đã có hơn 400 viên.
Sở Hi Thanh cảm thấy mình có thể tiêu xài hoang phí rồi.
Hắn đã chắc chắn mình sẽ tu luyện đến đỉnh cao của phàm nhân trong vòng một
năm này.
Ngoài ra, cộng sinh của lên đến cấp 9, không biết Lê Tham chiến ấn đã lên
‘Cực’ từ bao giờ, tuổi thọ thì tăng thêm 13.000 ngày.
Lúc trước hắn chỉ sử dụng Thần Lực Tái Thôi, chứ không dùng Táng Thiên
Thần Vũ, cho nên không ảnh hưởng đến tuổi thọ.
Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, thu hồi màn hình hư ảo này vào góc mắt.
Hắn liếc mắt nhìn bốn phía, rồi chắp tay thi lễ với Tạ Thiên Thanh, cười nói:
“Đa tạ Tạ tông chủ và Trần tông chủ đã hộ pháp cho ta! Nhưng lát nữa ta phải
đến một nơi cực kỳ nguy hiểm. Hai vị không tiện đi theo, mời hai vị trở về
trước đi.”
“Không dám!”
Tạ Thiên Thanh vội vàng tránh qua một bên: “Vương thượng thiên phú cao
tuyệt, thực lực siêu quần, thật sự là không ai bằng. Lần này dù không có hai
chúng ta, thì vương thượng cũng có thể thong dong thăng cấp. Hai người ta chỉ
ra chút sức mọn, không đáng là gì. Huống hồ vương thượng đã là chủ Thần
Châu, là Nhân hoàng đương đại, Tạ mỗ thực sự không chịu nổi một lễ này.”
Đã qua ba ngày, Tạ Thiên Thanh đã biết kết quả của cuộc chiến phía bờ nam
sông Thiên Hoài.
Hắn biết sau trận chiến này, quốc vận Đại Ninh sẽ giảm mạnh, đã không có
năng lực bình định.
Hiện giờ, trừ phi chúng thần nhúng tay vào, bằng không Đại Ninh nhất định sẽ
diệt vong.
Vị trước mắt hắn đã trở thành chủ Thần Châu, đây là chuyện chắc như đinh
đóng cột.
Nhưng điều này cũng không có quá nhiều ý nghĩa.
Táng Thiên sắp nhập ma, tổ chim bị phá thì nào còn trứng lành?
Vẻ mặt Tạ Thiên Thanh hơi do dự: “Không biết vương thượng muốn đi đâu?
Lần này còn nguy hiểm hơn cả ba ngày trước?”
Hắn vừa nios vừa liếc mắt nhìn sang một bên, nhìn đám Đại La Nghĩ tộc đang
nằm chờ đợi trên mặt đất kia.
“Có chuyện cần làm, ta tạm thời không thể nói được. Nhưng mấy ngày sau, Tạ
tông chủ sẽ biết.”
Sở Hi Thanh chú ý đến ánh mắt của Tạ Thiên Thanh, liền mỉm cười nói: “Tông
chủ yên tâm, ta nhất định sẽ giải quyết mối họa này, sẽ không để lại hậu hoạn.”
Hắn lại đạp một bước, đi thẳng đến đỉnh đầu kiến chúa rồi dừng lại.
Tình cảnh này không chỉ làm tất cả Đại La Nghĩ tộc tức giận không ngớt.
Mà cả kiến chúa cũng cực kỳ tức giận.
Nhưng mà nó không thể làm gì hơn, chỉ có thể mặc cho Sở Hi Thanh đứng trên
đỉnh đầu mình, không thể phản kháng lại.
Bốn ngày nay, không phải chúng luôn thành thật chờ ở nơi này.
Theo thời gian trôi qua, tâm thần của kiến chúa càng ngày càng bất an, càng
ngày càng cảm thấy không lành.
Vì vậy nhân lúc Sở Hi Thanh khắc ấn thiên quy, chúng nó vẫn luôn thử dùng
các loại phương pháp để thoát thân.
Đám Cự linh và thần linh kia cũng đang nghĩ tất cả biện pháp để giúp chúng
thoát khỏi sự khống chế của Sở Hi Thanh.
Nhưng tất cả nỗ lực của chúng đều bị Sở Hi Thanh đánh nát.
Năng lực cảm ứng của người này quá nhạy cảm, quá rộng lớn.
Hắn chẳng những có năng lực của huyết mạch Nguyên Thần và Thái Thượng
Thông Thần, mà còn có thần ân đỉnh cấp của Thái Sơ Huyền Nữ, có thể nhìn
thấy vết tích vận mệnh, không cho chúng nó bất kỳ cơ hội nào.
Mà cái giá khi phản kháng, chính là kiến chúa bị Sở Hi Thanh chém chết bốn
lần!
Kiến chúa không thể không tạm thời đè nén lửa giận của mình.
Hiện giờ, Sở Hi Thanh đã mạnh hơn lúc mới thăng cấp.
Chúng nó không làm gì được tên này, phản kháng chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại vung tay áo lên, chém ra một vết đao ở trước tất cả
Đại La Nghĩ tộc.
Kiến chúa lập tức hiểu ra, Sở Hi Thanh đang truyền lệnh, để chúng nó tiến lên
theo vết đao.
Kiến chúa nhìn theo vết đao, đôi mắt kép hơi co rút lại.
Phương hướng này… tựa như là ‘Tạo Hóa thần thụ’!
Tên này… hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Cùng lúc đó, trên ‘Phích Lịch Trụ Quang toa’ ở ngoài mấy vạn dặm.
Sở Vân Vân lại mở mắt ra lần nữa, nàng đầu tiên là nhìn vào những chữ trên
màn sáng màu xanh, sau đó quay đầu nói với mọi người: “Hi Thanh nói, chúng
ta có thể bắt đầu chuẩn bị, thời gian ra tay ở ngay nửa ngày sau.”
Lúc này, Lý Trường Sinh cũng tỉnh lại.
Trong mắt hắn tóat ra một vệt ánh sáng kỳ dị: “Cuối cùng cũng bắt đầu rồi,
chậm hơn dự tính một ngày, phải nhờ đến Lê Sơn Lão Mẫu rồi.”
Chắc chắn phải nhờ Lê Sơn Lão Mẫu ra tay, trì hoãn thời gian Nguyên Tâm
Hoa nở.
Nhưng đây cũng là chuyện tốt, chứng tỏ ‘Thiên quy nguyên ấn’ của Sở Hi
Thanh cực kỳ mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK