“Thứ này gọi là Huyết Toan Nghê, cực kỳ nổi danh ở quận Thái Sơn chúng ta.
Thật ra nó còn có một biệt danh khác, nhưng từ khi Vương Thanh sử dụng nó,
mọi người đều gọi nó là Huyết Toan Nghê.
Diệp Tri Thu nhìn sợi dây chuyền này, giọng nói thản nhiên: “Vương Thanh
dựa vào thứ này để thi triển Hỏa độn và Yên độn, rất khó đề phòng. Hôm nay
cũng mà là đang ở trên sông, bằng không thì hắn có thể sử dụng thứ này để bỏ
chạy. Nói đến thì võ đạo của người này cũng theo hệ Hỏa, Cẩm y vệ ép hắn đến
sông, đúng là một cách làm thông minh.”
Sở Hi Thanh thì lại vô cùng vui mừng, cái Huyết Toan Nghê này rõ ràng là một
pháp khí cực phẩm có uy lực đuổi sát ngũ phẩm.
Nó chẳng những có thể để người thi triển Yên độn và Hỏa độn ở cấp độ lục
phẩm thượng, mà còn có thể khiến người nắm giữ thiên phú Toan Nghê Chi
Huyết tầng một.
Màng thứ này về cho Sở Vân Vân, nhất định có thể làm cho nàng vui vẻ.
Cũng đúng lúc này, thần sắc Sở Hi Thanh hơi động, liếc mắt nhìn về phía trước.
Hắn nhìn thấy một chiếc thuyền treo cờ xí của Cẩm y vệ ở ngoài mười dặm, nó
đang đi từ hạ du đến nơi này. Trên thuyền có một lượng lớn Cẩm y vệ được võ
trang đầy đủ, Tào Hiên tóc xanh mày xanh cực kỳ bắt mắt khi đứng ở trong đó.
Chỉ một lát sau, Tào Hiên bỗng nhiên phất tay áo một cái, ra hiệu cho thuyền
dừng lại ở trên mặt sông.
Bản thân Tào Hiên thì lại nhảy lên như diều hâu, chỉ mới lát mà đã bay qua hơn
mười dặm, rơi vào trên thuyền Sở Hi Thanh.
“Vương Thanh chết rồi?”
Tào Hiên nhìn thi thể và đống thịt nát ở đang nổi lềnh bềnh trên sông, vẻ mặt
‘vô cùng vui mừng’ mà vỗ vai Sở Hi Thanh: “Xem vết thương của hắn, hẳn là
chết dưới đao của tiểu Sở? Khá lắm!”
“Ta đoán ngươi đang xuôi nam, hẳn là đã đến gần quận Hợp An, cho nên mới
gửi một thanh Càn Khôn phi kiếm cho ngươi, không ngờ tiểu Sở ngươi lại có
thể giết hắn giúp chúng ta. Ngươi không biết thì thôi, vừa rồi chúng ta đã bị hắn
bỏ xa vài dặm, suýt nữa thì để hắn chạy thoát.”
Sau khi cảm khái một phen, vẻ mặt Tào Hiên hơi xúc động, giọng nói trịnh
trọng: “Vương Thanh này tội ác ngập trời, Cẩm y vệ ta liên thủ với Lục phiến
môn vây giết hắn, thế mà để hắn chạy trốn vài lần, cho đến hôm nay mới gặp
báo ứng dưới tay tiểu Sở ngươi.”
“Lần này về Đông Châu, ta sẽ thỉnh công cho tiểu Sở ngươi, nhất định sẽ được
khen thưởng. Vương Thanh không chỉ là kẻ xếp 12 trên Hắc Bảng, mà còn là
ma đầu mà Địa nha Cẩm y vệ điểm danh muốn trừ khử. Tiểu Sở ngươi chém
giết người này, công huân của ngươi thậm chí có thể để chức quan của ngươi
thăng ba bậc.”
“Thiên hộ quá khen!” Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, ôm quyền nói: “Lần này
thuộc hạ chỉ tình cờ gặp được, lại may mắn nhặt được chỗ tốt. Khi ta gặp
Vương Thanh, kẻ này đã chỉ còn lại một hơi.”
“Nếu như không có Thiên hộ và chư vị đồng liêu Cẩm y vệ vây giết kẻ này, lại
truy kích mấy ngàn dặm, để cho khí huyết của hắn khô héo, sức cùng lực kiệt, ta
nào có thể giết được hắn. Sở mỗ mặt dày đến đâu thì cũng không dám lĩnh công
lao này một mình.”
Thần thái của hắn nhìn như khiêm tốn, giọng nói lại nhàn nhạt.
Sở Hi Thanh tự nhủ sau ngày hôm nay, công lao của hắn đã đủ để ăn lương
bổng của chức vụ phó thiên hộ Cẩm y vệ này cả đời.
Có bao nhiêu phó bách hộ Cẩm y vệ có thể chém giết hạng 12 Hắc Bảng?
Tào Hiên lại âm thầm cười gằn.
Cái tên này đương nhiên là nhặt được chỗ tốt!
Thiên nha Cẩm y vệ muốn đưa công lao này cho Sở Hi Thanh, thậm chí còn
không tiếc điều động một cao thủ tứ phẩm có thân pháp nhanh nhẹn, cộng thêm
một thuật sư ngũ phẩm có thể loại bỏ Hỏa độn và Yên độn.
Vì muốn cho tên này có thể tiếp tục tu luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim
Thân, mà Cẩm y vệ bọn họ phải phung phí nhân lực và vật lực như vậy đấy.
Tuy nhiên, sớm muộn gì bọn họ cũng đòi lại món nợ ngày hôm nay.
Trên mặt Tào Hiên lại không tỏ vẻ gì, hắn lắc đầu nói: “Nếu như không có
ngươi, tất cả những gì chúng ta làm đều vô cụng, công lao này vẫn thuộc về
ngươi. Tào mỗ làm người rộng rãi, xưa nay không để thuộc hạ chịu ủy khuất.”
Lúc này, hắn và Kế Tiễn Tiễn đều liếc mắt nhìn nhau một chút.
Tào Hiên phát hiện ánh mắt của Kế Tiễn Tiễn, sau đó nhìn về phía thứ trong tay
Sở Hi Thanh.
Sau đó, lông mày xanh của Tào Hiên hơi nhếch lên: “Đây là Huyết Tích Tử của
Vương Thanh? Kính xin tiểu Sở ngươi giao thứ này cho Cẩm y vệ ta xử lý.”
“Tiểu Sở, ngươi yên tâm, Cẩm y vệ ta cũng cấm dùng pháp khí tà đạo, Tào mỗ
chuẩn bị mang nó đến cho Vạn hộ Đông Châu, tránh để cho thứ này tai họa thế
gian, cũng không để nó lọt vào tay tà ma ngoại đạo. Ngoài ra, cái này cũng là
một phần công huân, cái ma kiếm ngũ phẩm này có thể giúp tiểu Sở ngươi đổi ít
nhất hai mươi bốn viên Ngũ chuyển Kim Thân Đan.”
Sở Hi Thanh vốn là không tình nguyện, hắn cũng không quá tin tưởng Cẩm y
vệ.
Một viên Ngũ chuyển Kim Thân Đan có giá khoảng 2500 lượng, hai mươi bốn
viên chính là sáu vạn lượng bạc.
Nếu như bán cái Huyết Tích Tử này cho cao nhân ma đạo, vậy giá cả sẽ không
thấp hơn hai mươi lăm vạn lượng bạc.
Danh Sách Chương: