Khi Sở Hi Thanh lên võ đài, hơn bốn ngàn đệ tử trong thao đường đều xôn xao,
tất cả đều châu đầu ghé tai, nhỏ giọng bàn luận.
Hồ Khản đứng trong đám người, hắn nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt không thể
tưởng tượng nổi: “Người này. . . lại giết đến trận chung kết thật!”
Vẻ mặt Hồ Lai cũng hơi phức tạp: “Bò cái thật sự bay lên trời rồi!”
Hồ Khản lòng thầm nói không phải sao?
Nếu như Sở Hi Thanh thật sự chiến thắng trận chung kết này, vậy thì đúng là
chuyện vui lớn rồi.
Tất cả lời đồn đại liên quan đến Sở Hi Thanh trong võ quán đều rất khuếch đại.
Những người tuyên truyền lời đồn kia, một phần là người từng được Sở Hi
Thanh cứu mạng, nên có chút sùng bái hắn. Một phần khác là những người có
dụng ý khác. Còn có một số người thì xuất phát từ tâm lý trêu chọc.
Còn về phần những người nghe, đại đa số đều là nghe cho vui, không có mấy
người tin tưởng cả.
Kết quả. . . vị này lại trở thành đệ nhất nhân nội môn thật. . .
Hắn lắc lắc đầu, cảm thấy ý tưởng này rất hoang đường: “Ngươi cảm thấy ai sẽ
chiến thắng?”
“Đương nhiên là Hà Triều rồi.” Hồ Lai vuốt cầm, không nghĩ ngợi mà nói ngay:
“Người này đã tu luyện Cửu Cung Kiếm và Dưỡng Nguyên Công đến tầng thứ
ba, Khinh Vân Tung cũng đã tu luyện đến tầng thứ hai, có người nói người này
còn có thiên phú Vô Giải Khả Kích Chi Thủ, có thể nói là hoàn toàn phù hợp
với Cửu Cung Kiếm.”
“Thực lực của Hà Triều chỉ kém Lưu Tinh Nhược một đường, có thể xếp vào
năm vị trí đầu ở nội môn, phần thắng của Sở Hi Thanh là khá nhỏ, nhỏ đến mức
không đáng kể. . .”
Sở Vân Vân đang đứng bên cạnh hai người họ, nàng chắp tay sau lưng nhìn lên
võ đài, trong mắt hiện ra vẻ kinh dị.
Nàng cũng không ngờ Sở Hi Thanh lại thức tỉnh thiên phú Quang âm Thuấn
Ảnh Chi Thân giai đoạn thứ nhất khi đang chiến đấu, mà lại còn ‘giết’ đến tận
trận chung kết.
Đến lúc này, Sở Vân Vân cũng không kìm hãm được mà bắt đầu chờ mong, hi
vọng Sở Hi Thanh có thể chiến thắng, lấy được một phần đồ đằng Bí Chiêu kia.
Có điều, thực lực của Hà Triều này rất mạnh, sức chiến đấu đã gần với bát
phẩm.
Nếu nàng là Sở Hi Thanh, thì nàng có ít nhất là một ngàn phương pháp để lấy
yếu thắng mạnh, đánh bại Hà Triều này, nhưng mà nàng không thể thay thế Sở
Hi Thanh được.
Trên võ đài, Sở Hi Thanh cầm đao trong tay, ngưng thần nhìn đối thủ.
Cửu Cung Kiếm tầng ba, Dưỡng Nguyên Công tầng ba, Khinh Vân Tung tầng
hai. . . Theo lý thuyết, dù hắn nắm giữ Khinh Vân Tung tầng thứ nhất thì cũng
không phải là đối thủ của Hà Triều.
Tuy nhiên. . .
Ánh mắt của Sở Hi Thanh rơi vào đai lưng của Hà Triều.
Tên này rõ ràng là xuất thân giàu có, quần áo trang sức đều rất khoe mẽ.
Bên hông hắn buộc một cái đai lưng da trâu nạm ngọc, bên trái đai lưng còn có
một cái ngọc bội đang lơ lửng.
Ngọc bội này rất dài, còn dài đến tận vạt áo. Dây đeo của ngọc bội được bện từ
sợi tằm và sợi vàng, nên rất rắn chắc.
Trong mắt Sở Hi Thanh không khỏi lóe lên một tia kỳ dị.
Đây là vị trí chiến thắng của hắn, nhưng hắn chỉ có một cơ hội.
Nhưng đúng lúc này, viên tiền đồng mà trọng tài ném lên cũng rơi xuống đất,
phát ra một tiếng ‘keng’ rất giòn.
Sở Hi Thanh xuất đao trước đối thủ, nhưng tốc độ rút kiếm của Hà Triều cũng
không chậm, may mắn mà chặn được.
“Đao của Sở sư đệ nhanh thật!”
Trong lòng Hà Triều vẫn còn sợ hãi, nếu tốc độ rút kiếm của hắn chậm hơn một
chút, thì hắn đã thua Sở Hi Thanh rồi.
Sau đó, Hà Triều cực kỳ bảo thủ, đúng quy đúng củ mà đón đỡ vài lần, chốc lát
đã hiểu rõ thực lực của Sở Hi Thanh.
Tên trước mặt này, chính là hàng lởm, chỉ là luyện được vài chiêu đao rất nhanh
mà thôi.
Sau đó, Hà Triều đổi thủ sang công, song phương giao thủ vài hiệp xong, hắn
càng yên tâm và to gan hơn.
Kiếm trong tay hắn mạnh mẽ mà thoải mái, cực kỳ tự tin.
Hà Triều đã thăm dò được hư thực của Sở Hi Thanh, đao của người này rất
nhanh, bởi vì do Dưỡng Nguyên Công nên sức mạnh hơi yếu hơn hắn.
Mình chỉ cần dùng sức mạnh, là có thể chiến thắng trận đấu này.
Trên mặt hắn thậm chí còn hiện ra một nụ cười: “Nhìn kỹ. . . cũng chỉ đến thế. .
.”
Trong mắt Sở Hi Thanh lại thoáng hiện lên một vệt tinh quang.
Lúc này, Hà Triều làm một động tác xoay người rồi nhảy lên chém, làm cho
ngọc bội ở hông trái của hắn cũng bay lên.
Cũng trong khoảnh khắc này, Sở Hi Thanh đạp mạnh xuống đất, bóng người
bỗng nhiên gia tốc.
Hắn vừa tách trường kiếm của Hà Triều ra, đồng thời lắc mình đến bên trái Hà
Triều, trường đao vung lên, chém thẳng vào eo của Hà Triều.
Hà Triều thấy thế, đuôi lông mày không khỏi nhướn lên.
Thân pháp của kẻ này cũng rất tốt!
Tuy rằng Khinh Vân Tung của đối phương mới là tầng thứ nhất, nhưng tốc độ
còn vượt qua người tu luyện Khinh Vân Tung lên tầng thứ hai như hắn.
Danh Sách Chương: