Sở Hi Thanh nhất thời nhướng mày: “Thần Bàn Nhược?”
Hiện giờ hắn đã có năng lực nói tên Thần Bàn Nhược mà không bị thần cảm
ứng.
“Tại thời đại Thiên đế đời đầu, Thần Bàn Nhược không chỉ là trợ thủ đắc lực
của thiên đế đời đầu, mà còn kế thừa sức mạnh của nàng sau khi nàng chết. Có
người nói hai ngàn vạn năm nay, Thần Bàn Nhược vẫn đang mưu đồ phục sinh
Thiên đế đời đầu, mấy đại kiếp nạn trong thiên địa từ thời hỗn độn đến nay, đều
có cái bóng của hắn ở phía sau.”
Mộc Kiếm Tiên nhìn Sở Hi Thanh, lời nói hàm chứa nhắc nhở: “Hi Thanh, gần
đây ngươi qua thuận lợi. Mấy đời thiên đế của nhân tộc các ngươi, cả Thời
Thần - Chúc Quang âm, Dương Thần – Thái Hạo, Cung Thần – Thiên Nghệ,
Huyền Hoàng thủy đế… tất cả bọn họ đều gặp biến cố vào lúc bọn họ đắc ý
nhất, rồi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, tất cả đều có cái bóng của Thần Bàn
Nhược.”
“Vì vậy ngươi nhất định phải cẩn thận! Đừng nóng vội, phải vạn phần cẩn thận!
Còn Thần Khế thiên bi và hai sách Giới Luật kia, Hi Thanh ngươi có thể dùng,
nhưng tuyệt đối không thể ỷ lại.”
Sắc mặt Sở Hi Thanh ngưng trọng, giơ tay ôm quyền về phía Mộc Kiếm Tiên:
“Đa tạ Kiếm Tiên nhắc nhở.”
Thật ra hắn cũng có cảm giác được một luồng sức mạnh đang thúc đẩy hắn, trợ
giúp hắn.
Sở Hi Thanh chỉ không xác định người này rốt cuộc là Trí Tẩu, là thuật sư thần
bí trong miệng Sở Phượng Ca và Thần Ngao Tán Nhân, hay là người nào khác?
Nhưng lời nói của Mộc Kiếm Tiên ngày hôm nay, đã cho hắn thu hoạch khổng
lồ.
Cho đến nay, hắn vẫn không biết vị ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ kia đang nghĩ
cái gì, làm cái gì, rốt cuộc là hắn muốn thế nào?
Hiện giờ thì Sở Hi Thanh đã biết mục đích của đối phương, như vậy có thể suy
đoán nhiều thứ.
Dù mục đích này là giả, thì cũng tốt hơn là không biết gì cả.
Sở Hi Thanh không biết chính là, khi hắn đang nói chuyện với Mộc Kiếm Tiên,
thì Trang quý phi đã phục sinh bên dưới ‘Tạo Hóa thần thụ’.
Nàng lập tức sử dụng Thổ độn để bỏ chạy về phía nam của ‘Tạo Hóa thần thụ’.
Nhân lúc ánh mắt của các thần đang khóa chặt Sở Hi Thanh, nhân lúc đám Cự
linh bên dưới ‘Tạo Hóa thần thụ’ đang thu thập tàn cục, thì nàng liều mạng trốn
ra ngoài.
Nhưng khi nàng chạy đến rìa của tán cây, thì nàng lại phát hiện tình hình chung
quanh mình không đúng lắm.
Trang quý phi rõ ràng là đã dốc hết sức để thi triển độn pháp, nhưng lại vẫn
quanh quẩn ở biên giới tán cây ‘Tạo Hóa thần thụ’.
Càng đáng sợ hơn là, nàng tựa như đang vòng quanh tại chỗ, không thể thoát
khỏi phạm vi 10 dặm này.
Mà trong giác quan và cảm ứng của Trang quý phi, thì nàng vẫn luôn chạy
thẳng tắp.
“Là ai?”
Trang quý phi trực tiếp dừng lại.
Nàng biết người này nhất định là cực kỳ mạnh mẽ, vượt xa nàng.
Vì vậy dù nàng có bỏ chạy thế nào thì cũng vô dụng.
Toàn thân Trang quý phi không rét mà run.
Nàng đang sợ hãi, sợ hãi không biết, sợ hãi tử vong.
Sở Hi Thanh thanh lý rất sạch sẽ.
Đại La Nghĩ tộc chỉ còn một mình nàng mà thôi.
Trang quý phi không thể không sợ hãi.
Hiện giờ nàng gánh vác hi vọng của toàn tộc.
Nếu bây giờ nàng gặp chuyện, như vậy toàn bộ Đại La Nghĩ tộc sẽ biến mất
khỏi thiên địa.
Một cái chớp mắt tiếp theo, nàng nghe thấy một giọng nói mềm nhẹ lại mang
theo ý cười: “Đi ra đi, ta sẽ không giết ngươi.”
Trang quý phi cực kỳ thấp thỏm, nhưng vẫn nghe lời mà đi ra.
Nàng lập tức nhìn thấy một thanh niên dáng vẻ nhân tộc đang đứng lơ lửng giữa
không trung.
Dung mạo của hắn tuấn tú xinh đẹp, thân hình cao to lại văn nhược, thần thái và
tư thế đứng lại tiêu sái và tùy ý, khí chất lại như cao sơn lưu thủy, như trời xanh
mây trắng.
Thanh niên còn có một đôi mắt màu vàng óng để người ta ấn tượng rất sâu.
Hắn cười khẽ, nụ cười nhàn nhã lại cơ trí, ấm áp lòng người.
Trang quý phi chỉ nhìn nhau với thanh niên này một chút, lập tức cảm thấy nội
tâm yên tĩnh.
Nàng vốn thấp thỏm lo âu, kinh hoàng, phẫn nộ, căm hận… các loại tâm trạng
đó đều đã biến mất sạch.
“Ta cần ngươi làm vài chuyện giúp ta.”
Thiên niên đứng lơ lửng giữa trời chợt cất bước, mỉm cười đi về phía Trang quý
phi: “Ta có thể cho ngươi một cái thân phận, một cái thân thể tốt làm tiền đặt
cọc, đồng ý không?”
Trang quý phi bây giờ đã khôi phục dáng vẻ của Đại La Nghĩ tộc.
Sau khi sống lại, nàng đã mất thân thể nghĩ hóa của mình.
“Ta đồng ý!”
Trang quý phi lập tức gật đầu.
không biết vì sao, bản năng của nàng lại đồng ý tin tưởng thanh niên không rõ
lai lịch trước mắt.
huống hồ nàng cũng hiểu, mình đã không có lựa chọn.
“Rất tốt.”
Thanh niên mỉm cười, ánh mắt vui vẻ nhìn về phía bầu trời: “Vừa hay chuyện
này lại có quan hệ với kẻ thù của ngươi.”
Hắn rất tò mò, rốt cuộc là hạng người gì đang ra sức phá hoại bố cục của hắn?
Là bản thân vị Vô Cực Đao Quân kia, hay là phía sau hắn còn một kẻ khác?
Nhưng mà không sao, tất cả vẫn đang trong kế hoạch.
Bọn họ đúng là đang cố gắng giãy dụa.
Nhưng cuối cùng bọn họ sẽ phát hiện ra, tất cả cố gắng của bọn họ, đều sẽ trở
thành dây thừng thòng lên cổ của bọn họ.
Vì vậy nên thanh niên lại sinh ra vài phần mong chờ.
Tiếp theo, những người đáng thương này sẽ mang đến cho hắn trận diễn xuất
đặc sắc thế nào đây?
Vở kịch này, ván cờ này, cũng càng ngày càng trở nên đặc sắc!
Danh Sách Chương: