Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta không biết!”
Sau lưng Mộc Thần – Linh Uy là một con Mộc Long cực lớn.
Hình dáng của con Mộc Long này giống hệt Thanh Long trong truyền thuyết,
chỉ là lân phiến và nanh vuốt của nó đều là chất gỗ.
Không phải là da thịt như vỏ cây giống Mộc Thần – Linh Uy, mà là đầu gỗ chân
chính.
Nhưng ánh mắt của Mộc Long lại rất linh động, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc và
bất đắc dĩ: “Dù sao tinh không vô ngần, Tùng Duyên Niên lại là Thánh Giả Tiệt
Thiên, có thể cắt đứt thời gian, tùy ý qua lại giữa các tiết điểm thời gian, chúng
ta rất khó phán đoán tung tích của hắn.”
Bản thể của Mộc Kiếm Tiên - Tùng Duyên Niên là một cây Huyết tùng, mà cây
cối không chỉ to lớn mà còn có rễ.
Lẽ ra một tồn tại như Tùng Duyên Niên, độn pháp sẽ phải chịu hạn chế rất lớn,
bản thể không thể tự do cất bước như những sinh linh khác.
Tuy nhiên, Tùng Duyên Niên lại là Thánh Giả thiên quy Tiệt Thiên.
Cho nên khi hắn chứng đạo Vĩnh Hằng, tiến vào vực ngoại, thì hành tung đã
xuất quỷ nhập thần, dù mạnh như đế quân và Tổ thần, cũng khó có thể bắt lấy
hành tung của hắn.
Cũng vì thế nên Tùng Duyên Niên mới có thể thừa cơ chiếm lấy sao Thiên
Chúc.
Mà bây giờ, Tùng Duyên Niên lại biến mất dưới mí mắt của bọn họ.
“Rất có thể là đã tiến vào Ma vực. Cách đây không lâu, có người từng nhìn thấy
một đoạn thời gian hỗn loạn ở gần Ma vực Chiến giới, nhưng mà không thể xác
định.”
Mộc Long ngưng giọng nói: “Tam đại ‘Ty Thiên’ cũng thử thôi diễn hành tung
của hắn, nhưng không thể thành công. Dự tính Tiệt Thiên chi pháp của vị này
đã tiếp cận với cảnh giới đế quân.”
“Hắn thành thần ba năm, chính là đang thích ứng với lực lượng của thần linh,
thần lực cũng càng ngày càng tăng. Trước kia tam đại ‘Ty Thiên’ không thể thôi
diễn tung tích của hắn, hiện giờ thì càng không thể.”
Mộc Thần – Linh Uy vừa nói chuyện vừa hạ thấp thân thể, lấy một quả tùng
trên một cây Huyết tùng cao trăm trượng xuống.
Cây Huyết tùng này là dòng dõi họ hàng gần với Tùng Duyên Niên, cũng không
biết Linh Uy lấy được từ đâu.
Mà cây Huyết tùng cao trăm trượng này, lại như một cọng cỏ nhỏ trước thần
khu hơn 800 trượng của hắn.
Linh Uy thưởng thức quả tùng ‘nho nhỏ’ trong tay, trong mắt chứa thâm ý: “Có
điều, nếu hắn đã rời khỏi sao Thiên Chúc, vậy thì đừng hòng quay lại.”
“Thông báo cho Thiên Chúc Tinh Quân trở về đi, ngươi nói với hắn, mặc kệ thế
nào cũng phải bảo vệ ngôi sao này. Lần này, nếu hắn còn làm mất ngôi sao này,
vậy thì đời này hắn đừng hòng chiếm được một ngôi sao nào nữa.”
Lúc này, Mộc Long hơi ngẩng đầu lên: “Vâng! Ta nghĩ chính Thiên Chúc Tinh
Quân cũng phải hiểu chuyện này.”
Linh Uy hiển nhiên là không để ý đến ý nghĩ của Thiên Chúc Tinh Quân kia.
Giọng nói hắn thản nhiên: “Lại báo cho Nam Cực biết, có thể phát động luôn
bây giờ, chỉ cần ép thằng ranh kia vào bức đường cùng, thì mới có thể khiến
Tùng Duyên Niên ra mặt.”
“Tuân lệnh thần thượng!”
Trong lời nói của Mộc Long lại có chút lo lắng: “Nam Cực Tinh Quân ép Tùng
Duyên Niên ra tay là không có vấn đề, vấn đề là ba vị Chiến thần của nhân tộc
trong Ma vực Chiến giới. Ta lo một khi Táng Thiên phát hiện đầu mối, Nam
Cực Tinh Quân sẽ không thể rời khỏi Ma vực Chiến giới.”
Ma vực Chiến giới là lãnh địa của ba thần Táng Thiên.
Nếu các thần muốn áp chế Táng Thiên ở chỗ này, nhất định phải vận dụng lực
lượng gấp ba lần.
Mà bây giờ, đã hơn trăm vạn năm từ khi các vị Tổ thần và đế quân liên thủ,
đồng tâm hiệp lực với nhau.
Lực lượng của Nam Cực Tinh Quân có thể nói là cực kỳ quan trọng với các
thần hệ Mộc.
“Yên tâm, trước mắt cứ thế đã. Hắc Thủy, U Đô và Nam Cực đều sẽ xuất
thủ…”
Mộc Thần – Linh Uy đột nhiên dừng lại, bình tĩnh nhìn về phía Ma vực Chiến
giới.
Một lát sau, Linh Uy bóp quả tùng trong tay thành tro bụi: “Cái thằng nhãi ranh
này… đao pháp thật là bá đạo!”
Hắn cũng nhìn thấy tình cảnh phát sinh trong ‘Chiến Phong giới’.
Mộc Long bên cạnh Linh Uy lại không rét mà run: “Thần thượng! Đao pháp của
hắn dường như có thể tấn công căn cơ của thần linh Vĩnh Hằng chúng ta?”
Hiện giờ, trong lòng hắn chỉ có một suy nghĩ, đó là không thể để Sở Hi Thanh
sống tiếp!
Một người như vậy, còn để hắn sống làm gì? Để cho hắn trưởng thành, đến một
ngày nào đó lại chặt đứt căn cơ của các thần sao?
Thiên tư của thằng ranh này cũng quá khủng bố rồi!
“Chư Thần Hoàng Hôn?”
Mộc Thần – Linh Uy khẽ lắc đầu, trong mắt hiện ra ý cười: “Căn cơ của các
thần nào có đơn giản như vậy? Trong mắt cường giả chân chính, một đao này
của hắn giống như trẻ con múa đao mà thôi, cũng giống như võ đạo của bọn họ,
chỉ là trò cười thôi. Có điều, thiên phú của hắn đúng là hơn xa Táng Thiên năm
đó. Dù là ta thì cũng phải kiêng kỵ ba phần.”
Hắn lập tức phất tay: “Đi thôi! Các thần không có ly do gì để bội ước, cũng
không có lý do gì để ngồi xem. Mặc kệ là Sở Hi Thanh hay là Tùng Duyên
Niên, đều là kẻ bọn họ muốn trừ khử.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK