Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía bắc Thiết Bích sơn mạch, Dục Vọng chi chủ Thần Bách Dục nhìn ngực
mình với vẻ không thể tin nổi.
Một chiếc vuốt sói khổng lồ xuyên qua ngực hắn, bóp nát trái tim hắn.
Trái tim cũng không phải chỗ yếu của Thần Bách Dục, nhưng Tham Lang phía
sau lại nắm lấy bộ phận nguyên chất của hắn.
“Tham Lang!” Thần Bách Dục cố nén đau đớn, run rẩy nói: “Ngươi điên rồi!
Hư Thần và âm Thần đều sẽ không cho phép ngươi làm càn.”
“Ta không điên.” Tham Lang Tinh Quân nhếch miệng cười, để lộ tham lam vô
hạn: “Ta lại cảm thấy, bọn họ nhất định sẽ mặc kệ. Ngươi không phát hiện sao?
Các thần đã không xong rồi, thời điểm này, chúng ta không nên suy nghĩ cho
bản thân mình?”
Lấy được Dục Vọng chi pháp, lực lượng của Tham Lang Tinh Quân đã tăng lên
rất nhanh.
Khi Thần Bách Dục chuẩn bị ra sức bỏ trốn, thì Tham Lang Tinh Quân đã một
trảo đập nát đầu Thần Bách Dục.
Hắn vốn là Thánh Giả dự bị của Dục Vọng chi pháp, chỉ cần Thần Bách Dục tử
vong, hắn sẽ thành Dục Vọng chi chủ chân chính.
Nếu như có thể cướp thêm một ít nguyên chất và luyện hóa, vậy thì không thể
tốt hơn.
“Huống hồ…”
Tham Lang Tinh Quân cười một tiếng, nhìn về phía hai bóng người đang ác
chiến ở cách đó không xa.
Đó chính là Vạn Tai chi chủ Kế Đô và Phong Thần – Đế Sát!
Phong Thần – Đế Sát gần như ra tay cùng lúc với hắn, đánh cho Kế Đô trọng
thương, thậm chí Kế Đô còn bị thương nặng hơn cả Thần Bách Dục.
Tham Lang nghĩ thầm, ngay cả Phong Thần – Đế Sát cũng làm như vậy rồi, Hư
Thần và âm Thần có đạo lý gì mà trách hắn?
Chờ hắn trở thành Tổ thần, có ai dám trách cứ hắn?
Kế Đô cũng đang ra sức giãy dụa, dốc hết sức bỏ chạy.
Nhưng thần khu của hắn đã bị đóng băng quá nửa, hành động chậm chạp, liên
tục bị Phong Thần – Đế Sát đánh cho rách nát.
Cách đó không xa, Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Tố Y đang đứng sừng
sững trên trời cao.
Quanh người nàng là 36 đạo Băng Phách thần quang, liên tục đánh về phía Kế
Đô.
Chung quanh vùng không gian này, còn có một con Lục Sí Kim Thiền đang qua
lại.
Mỗi lần nó qua lại, đều làm cho đám thần linh tam tai bát nạn dưới trượng Kế
Đô bị trọng thương.
Hạn Bạt lại cầm đầu tứ đại Thi tổ, trốn trong Thiết bích sơn mạch, điều động
lực lượng Thổ nguyên, hình thành một tầng bích chướng kiên cố dị thường.
Còn có hai Bạch Linh Hi giống hệt nhau đang phối hợp tác chiến.
Ngoài ra còn có một con chim Đế Giang đang thu nạp tất cả thiên quy và thần
lực có thể tạo thành uy hiếp với mọi người.
Đây là đội hình mà Đại Luật dùng để đối kháng Vạn Tai chi chủ.
Lúc này, Kế Đô có thực lực ngang nhau với Phong Thần, lại rơi vào hoàn cảnh
sắp chết.
Hắn vừa giãy dụa, vừa bỏ chạy, vừa gào thét: “Phong Thần – Đế Sát, ngươi lại
ra tay với ta vào lúc nào? Ngươi cho rằng giết ta, cướp đoạt thiên quy Vạn Tai,
ngươi có thể đăng đỉnh Tạo Hóa sao? Ta thấy ngươi nằm mơ! Dù ta tự bạo thần
khu, cũng không để nguyên chất cho ngươi.”
“Không có Kế Đô ta, các ngươi lấy gì đối kháng với nhân tộc? Từ nay về sau,
tất cả các thần Hỗn Độn sẽ không tin nửa lời câu nói của các ngươi! Nhân tộc sẽ
lại chúa tể thiên địa, ngôi sao của các ngươi sẽ bị thay thế, con cháu đời sau của
các ngươi sẽ rơi xuống kết cục như nhân tộc ngày xưa, mặc người xâu xé.”
Đế Sát nghe vậy không khỏi cười khẽ.
“Chưa nói đến tương lai nhân tộc có thực lực chúa tể thiên địa hay không, chỉ
nói đến hậu duệ, ta có mấy người hậu duệ chứ?”
Kế Đô nghe vậy thì sững sờ.
Phong Thần – Đế Sát có rất ít dòng dõi, chỉ có vài vị mà thôi, cũng không thành
lập bộ lạc gì cả, cơ bản không cần Phong Thần chăm nom.
Một hậu duệ của hắn là Phong Hậu Thường Tiên, thậm chí là một trong lục
tướng của Huyền Hoàng thủy đế; một hậu duệ khác là Phong Bá Phi Liêm, lại
có quan hệ rất tốt với Lê Tham.
Cũng trong khoảnh khắc này, nội tâm Kế Đô sinh sôi báo động cực hạn.
Là nữ nhân Vấn Tố Y kia, Thái Sơ Băng Luân của nàng đã đột phá phòng ngự
của Kế Đô, bỗng nhiên chém rụng chân phải của Kế Đô.
Điều này cũng khiến cho nửa người dưới của Kế Đô bị đóng băng, vô số hàn
lực men theo kinh mạch xông vào cơ thể.
Kế Đô rốt cuộc cũng tuyệt vọng.
Hắn bị Phong Thần – Đế Sát đánh lén, vốn đã rơi vào cảnh gần chết, lúc này lại
trúng một kiếm của Vấn Tố Y, đã không còn khả năng sống sót.
Hắn lại không do dự, quay đầu trợn mắt nhìn Phong Thần, trong mắt tràn đầy
căm hận.
Ngay khi Phong Thần ra tay, thần khu của Kế Đô đã nổ tung.
“Ta sẽ trở về! Không chết không thôi!”
Ngày hắn trở về, chính là giờ chết của Phong Thần!
Hắn hận kẻ này còn hơn cả nhân tộc.
Phong Thần – Đế Sát lại nở nụ cười tiêu sái, không thèm để ý chút nào, giơ tay
thu thập nguyên chất đang bắn ra bốn phương tám hướng.
Hắn nắm giữ tất cả động năng trong thiên địa, khoảng cách lại gần trong gang
tấc.
Kế Đô muốn học Táng Thiên, tự bạo thần khu trước mắt hắn, quả thực là ngây
thơ.
Mà sau khi thu thập được gần nửa nguyên chất của Kế Đô, Đế Sát liền đưa mắt
nhìn Vấn Tố Y một chút.
Ánh mắt hắn lấp lóe, nội tâm đang tính toán.
Vấn Tố Y hấp thu nguyên chất Băng Thần, nguyên chất Hàn Phong đã vô hạn
tiếp cận Tổ thần, thậm chí có thể sánh vai với Tổ thần.
Nhưng Tiên Thiên Thần Thể của nàng chỉ là vĩnh hằng trung vị, chỉ miễn cưỡng
đến bờ vĩnh hằng thượng vị.
Dưới tình huống Vấn Tố Y không ngưng tụ ngôi sao, Phong Thần có tự tin bắt
được nàng trong vòng 10 hiệp.
Tuy nhiên…
Phong Thần – Đế Sát nhìn chín đạo long khí vờn quanh người Vấn Tố Y.
Vị Tây cung hoàng hậu này đang dựa vào long khí để hàng lâm phàm giới.
Long khí tinh khiết và mạnh mẽ kia, đã bù đắp khuyết điểm của Vấn Tố Y.
Phía sau Vấn Tố Y còn có 9 thanh kiếm màu đỏ tươi đang qua lại.
Sở Hi Thanh đang một mình đối kháng Xa Nguyên, lại đưa phân thân hóa thể
đến nơi này.
Ngoài ra, Thanh Long Tinh Quân cũng đang nhìn chằm chằm xuống phàm giới,
kho vũ khí của Lê Tham đã mở rộng trên bầu trời.
Phong Thần – Đế Sát biết thành Vọng An còn có tứ đại thần thú hộ quốc lả Kỳ
Lân, Đằng Xa, Bồ Lao và Trào Phong.
Còn có một Sở Vân Vân hành tung không rõ.
Thần Châu nhìn như trống vắng này, thật ra cực mạnh, vững như Thái Sơn!
Điều này cũng là lý do vì sao Phong Thần – Đế Sát lại chọn Kế Đô để ra tay.
Bởi vì dù hắn có liên thủ với Kế Đô, cũng không có bất kỳ cơ hội nào.
Phong Thần – Đế Sát lại cười một tiếng: “Ngươi giúp ta nói với Sở Hi Thanh,
hắn thật sự có thể tính toán không bỏ sát sao? Hỗn độn thật sự như hắn mong
muốn sao?”
Hắn còn chưa dứt lời, đã hóa thành cuồng phong và biến mất tại chỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK