Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Sở Hi Thanh và Long Hành đều lựa chọn không đón không đỡ, không
né không tránh, toàn lực chém giết đối thủ trước mặt.
Diệp Tri Thu không khỏi biến sắc, lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ.
Tuy nhiên, tốc độ xuất thủ của hai người kia quá nhanh, Diệp Tri Thu muốn
nhúng tay vào cũng không kịp nữa rồi.
Nội tâm Diệp Tri Thu hơi trầm xuống, lòng thầm nói Sở Hi Thanh không có lý
trí sao? Rõ ràng là có thể chiến đấu ngang tài ngang sức với Long Hành, đâu
cần phải dùng loại đấu pháp lấy mạng đổi mạng này?
Kế Tiễn Tiễn lại vô thức muốn bắn tên, dùng một mũi tên để giết chết Long
Hành.
Vấn đề là nàng cũng không kịp ngăn cản, dù có bắn tên thì cũng không thể ngăn
cản hai người, chỉ có thể trừ khử cái tên tạp chủng Long Hành này mà thôi.
Sau đó, Kế Tiễn Tiễn lại nghĩ đến chuyện Sở Hi Thanh đã tu luyện Cửu Luyện
Cực Nguyên Tử Kim Thân lên đến tầng thứ năm.
Tuy rằng cái này không đủ để chống đỡ kiếm của Long Hành, nhưng cũng đủ
để Sở Hi Thanh bảo vệ tính mạng.
Nàng suy nghĩ rất nhanh, vẫn quyết định tạm thời không bắn tên.
Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân nghĩ thầm, nếu như Sở Hi Thanh có
chuyện gì, thì nàng nhất định sẽ làm cho toàn bộ Long gia này chôn cùng với
Sở Hi Thanh.
Mà lúc này, phản ứng của những người trên thuyền ở chung quanh lại chậm hơn
nhiều, đại đa số người trong số họ đều không nhìn thấy đao và kiếm trong tay
hai người kia.
Tại thời khắc cuối cùng, Lý Đức Hậu cố hết sức mới phân biệt được động tác
của Sở Hi Thanh và Long Hành, mặt hắn cũng lập tức trắng như tờ giấy.
Sở đường chủ dũng thì dũng rồi, nhưng làm như vậy há không phải là đúng ý
của Long Hành rồi sao?
Tố chất thân thể và cương khí hộ thể của một võ tu lục phẩm thượng mạnh thế
nào chứ? Sở Hi Thanh chỉ có tu vị thất phẩm hạ, dùng thương đổi thương thì
tính thế nào cũng không có lời.
Một cái chớp mắt tiếp theo, một tiếng nổ vang lên giữa hai người, cương lực
giữa hai người bọn họ cuồn cuộn mà lên, kiếm khí và đao khí tản ra bốn phía,
làm cho mặt sông nổi sóng gió ngập trời.
Chung quy thì Tốn Phong Chấn Lôi đao của Sở Hi Thanh vẫn nhanh hơn một
bước.
Khi hắn xuất đao cũng đang ở trạng thái mạnh nhất, vì vậy mặc kệ là tốc độ đao
hay lực lượng thì đều đạt đến cực hạn. Mà kiếm của Long Hành thì lại chém
vào xúc tu của Hà La Ngư trước, chỉ còn dư lại vài phần lực lượng, cũng không
còn biến hóa.
Vì vậy, Sở Hi Thanh chém trúng vai của Long Hành trước, phá tan cương khí
hộ thể của hắn, gần như chém đứt một tay của Long Hành.
Thậm chí hắn còn chặt đứt cả xương quai xanh và xương vai của Long Hành,
làm cho cánh tay trái và một bộ phận ngực trái của Long Hành, chỉ còn một
chút da thịt dính với nhau, bằng không thì tay trái của hắn đã rơi xuống.
Tuy nhiên, một cái chớp mắt này, một luồng sức mạnh khổng lồ cũng đánh
thẳng vào ngực của Sở Hi Thanh.
Đó là kiếm của Long Hành, nó đánh trúng ngay ngực phải của Sở Hi Thanh.
Hai người bọn họ nhìn như không có gì che chắn, không né tránh, nhưng thật ra
đều có điều chỉnh rất nhỏ, né chỗ trí mạng của mình ra.
Lúc này, trong mắt Long Hành đã hiện lên ý vui mừng.
Tuy một kiếm này không trực tiếp đánh trúng tim của Sở Hi Thanh, nhưng chỉ
cần kiếm của hắn đâm vào, Long Hành có thể dễ dàng đóng băng trái tim của
tên này.
Hiện giờ, thứ hắn phải cân nhắc là nên làm gì để sống sót dưới kiếm của Diệp
Tri Thu. . .
Long Hành nghĩ thầm, chỉ cần mình sống sót qua thời gian một tháng, Diệp Tri
Thu sẽ không thể làm gì hắn nữa.
Đúng là võ quán Chính Dương rất coi trọng Sở Hi Thanh.
Nhưng mà đây là ân oán cá nhân giữa hắn và Sở Hi Thanh, hơn nữa còn là Sở
Hi Thanh ra tay trước.
Nếu như võ quán Chính Dương và Vô Tướng thần tông tham dự vào chuyện
này, chính là không để ý đến quy củ giang hồ, nhất định sẽ khiến cho toàn bộ võ
lâm Đông Châu phản cảm.
Đến khi đó, hắn chỉ cần thỉnh cầu một đại lão giang hồ ra mặt hòa giải, liền có
thể giải quyết chuyện này.
Có điều, ngay khi Long Hành đang suy nghĩ rất nhiều, hắn lại phát hiện tình
huống không đúng.
Long Hành cảm giác kiếm của mình lại đánh trúng một mặt tường sắt thép. Lực
phản chấn kia làm cho tay phải của hắn hơi tê tê.
“Huyết khí ngoại cương, khổ luyện Bá thể?”
Long Hành nhìn thấy một tầng cương lực màu bạc nhạt ở bên ngoài cơ thể Sở
Hi Thanh, con ngươi không khỏi co rút lại.
Đây không phải là cương lực hộ thể của nội công tâm pháp, mà là khí huyết
cường thịnh, thân thể mạnh mẽ và gân cốt cứng cỏi, sinh ra ‘ngoại cương’ vì
vậy mà cực kỳ kiên cố và mạnh mẽ.
Ngoài ra, bộ giáp nhẹ hai màu xanh và tím trên người Sở Hi Thanh cũng có sức
phòng ngự rất đáng sợ.
Long Hành nỗ lực thúc kiếm, tuy rằng xuyên thủng ngoại cương của Sở Hi
Thanh, nhưng lại không thể đánh vỡ bộ áo giáp này, chỉ để lại một vết kiếm
nhàn nhạt ở trên giáp.
Tuy nhiên, bản thân Sở Hi Thanh cũng bị đánh bay ra ngoài, hắn trượt hơn hai
mươi trượng ở trên mặt sông, lúc này mới giữ được thăng bằng.
Lúc này, bên ngoài cơ thể của hắn bị một lớp hàn băng mỏng bao trùm, trong
miệng còn phun ra một ngụm máu tươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK