Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hi Thanh nghe thấy ba chữ Tư Vô Pháp thì con ngươi liền co rụt lại.
Hắn rất quen thuộc với cái tên này, cái tên này đã xuất hiện trong quyển Luận
Võ Thần Cơ đầu tiên mà hắn đọc từ khi đi đến thế giới này.
Vị này là người xếp thứ 23 trên Địa Bảng, một vị võ tu tam phẩm quanh năm
đứng trên Địa Bảng.
Điều làm người ta để ý chính là, hắn còn có một tỷ tỷ, tên là Tư Vô Thiên, xếp
thứ 19 trên Thiên Bảng, hai người được xưng là Vô Pháp Vô Thiên, là tà mà đại
nghiệt chứ danh đương thời.
“Danh sách đã đủ?” Tư Vô Pháp giấu ở trong đám mây trên trời, hắn cười gằn
một tiếng: “Cái danh sách này không phải các ngươi quyết định sao, lấy một
danh ngạch không phải là đơn giản? Hoặc là. . . để vị sư điệt này của ta hỗ trợ
cũng được.”
Khi Tư Vô Pháp vừa nói xong, cái tên có thân thể máy kia bỗng nhiên hóa
thành một đạo tàn ảnh.
Hắn xông về phía đám người ở gần nhất, khi tất cả mọi người còn chưa kịp
phản ứng, thì đã có một cửu phẩm võ tu mất đầu, máu phun ra như suối.
Đám người này là đám người của Thủy Vân Cung.
Lúc này, Vô Ảnh Kiếm – Trác Bạch Vân giận tím mặt: “Làm càn!”
Bên hông của hắn lập tức phát ra một tiếng ‘sặc’ vang giòn, ngay sau đó là kiếm
ra vô ảnh thật, có thể nói là nhanh đến cực hạn.
Đao của người kia cũng nhanh đến mức mắt thường khó nắm bắt.
Giữa hai người lập tức có một đám tia lửa, âm thanh đao kiếm và chạm cũng
vang lên.
Sở Hi Thanh có thiên phú Ngũ Cảm Thông Linh nên nhìn thấy rất rõ ràng.
Đao trong tay người có thân thể kim loại kia, rõ ràng là một đôi Hồ Điệp Song
Đao.
Mà chỉ vẻn vẹn bảy hiệp sau, Vô Ảnh Kiếm – Trác Bạch Vân đã chủ động lùi
lại.
Bên dưới má trái của hắn đã xuất hiện một vết máu, bên dưới vết máu này chính
là cái cổ của hắn.
Vô Ảnh Kiếm – Trác Bạch Vân cầm kiếm trong tay, sắc mặt nhất thời trở nên
cực kỳ khó coi.
Trân Châu Tiên – Chu Hà của Thủy Vân Cung cũng là sắc mặt âm trầm như
nước.
Cái tên thân thể kim loại này giết người của Thủy Vân Cung bọn họ, nhưng mà
Chu Hà lại không để động đậy.
Lúc này, một luồng kiếm ý ở trên trời đang nhắm thẳng vào trán của nàng.
Nếu như bây giờ nàng dám động đậy, thì luồng kiếm ý này sẽ đâm thẳng vào
trán của nàng.
“Thấy chưa, không phải là có thêm một vị trí rồi sao?” Tư Vô Pháp lại cười khẽ
một tiếng: “Vậy thì làm phiền học sĩ đại nhân mở Sinh Tử Khế, để chúng ta ký
tên và ấn tay.”
Trong mắt vị Thần Cơ Học Sĩ lóe lên một tia lạnh lẽo, nhưng cuối cùng chỉ hừ
lạnh một tiếng, rồi mở quyển trục ra lần nữa.
“Các ngươi có thể ghi danh, nhưng người tiến vào tòa bí cảnh này, tu vị không
thể vượt qua cửu phẩm, tuổi tác không thể vượt quá mười tám.”
“Chuyện này thì không cần học sĩ nhắc nhở, ta rất rõ quy củ của Thần Ngao Tán
Nhân.”
Tư Vô Pháp vẫn chưa hiện thân, nhưng tên của hắn đột nhiên xuất hiện ở trên
quyển trục kia rồi.
Sau đó, người kia cũng đi lên.
Đôi tay của hắn đều là sắt thép rèn đúc, vì thế nên không có dấu vân tay, mà là
cắt một vết thương ở cổ, lấy một ít máu rồi viết ba chữ lên quyển trục.
Sở Hi Thanh ỷ vào thị lực mạnh mẽ của mình để nhìn, hắn chỉ thấy ba chữ Tư
Hoàng Tuyền.
Mà lúc này, sắc mặt của mọi người ở đây đều ngưng trọng lại.
Mấy người Ngân Văn Hổ - Lộ Trần, Bạch Mi Hổ - Ứng Hạo Bạch, Thi Cẩu –
Lệ Mãn Sơn đều cau chặt lông mày.
Sức chiến đấu của Tư Hoàng Tuyền này, rõ ràng là nằm trên mấy bị thiên kiêu
Thanh Vân Bảng ở đây.
“Rắc rối rồi!” Chu Hùng Bá cũng không khỏi cau chặt lông mày, hắn nhìn Tư
Hoàng Tuyền: “Người này chắc hẳn là Thiết Tu La - Tư Hoàng Tuyền xếp hạng
98 trên Kinh sư - Thanh Vân Bảng. Người này không đến hai tòa bí cảnh ở Lạc
Châu và Hà Châu kia, mà lại đến Đông Châu của chúng ta.”
Sở Hi Thanh lòng thầm nói đây mới gọi là thông minh.
Hai châu Hà và Lạc đều là nơi tinh hoa của Đại Ninh, lại gần với kinh đô, cao
thủ như mây, thiên tài lớp lớp. Chỉ sợ tranh cướp bí cảnh ở hai nơi đó còn kịch
liệt hơn ở đây nhiều.
Nếu như là hắn thì hắn cũng sẽ chọn mấy bí cảnh ở địa phương khác.
Chu Tượng Sơn lại nhìn Sở Hi Thanh: “Sở thiếu hiệp, thực lực của người này
không tầm thường, nhưng vẫn kém ngươi một chút, nếu như người gặp phải
người này, thì nhất định phải cẩn thận thêm vài phần.”
Sở Hi Thanh hai tay ôm đao, mặt không cảm xúc: “Không cần để ý, binh đến
tướng đỡ là được.”
Chu Tượng Sơn cau mày, lòng thầm nói vị này quá nửa không đặt Tư Hoàng
Tuyền vào mắt.
Nhưng mà Sở Hi Thanh đúng là có tư cách này thật.
Chu Lương Thần thì lại gật đầu, đây chính là phong phạm cao thủ mà hắn
hướng đến.
Sở Hi Thanh thì lại sắc mặt cứng ngắc, tê cả da đầu.
Hắn đoán là dù mình có cẩn thận hơn nữa thì cũng vô dụng.
Kiếm của Vô Ảnh Kiếm – Trác Bạch Vân cũng đã nhanh đến mức làm ch

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK