Họ đã ăn rồi.”
Dưới Bất Chu sơn, Thần Thiểu Miểu mặt cười trắng bệch, cảm giác cả người
hoảng hốt, thân thể mềm mại cũng có chút nhũn ra.
Trong lòng nàng vừa may mắn, lại vừa khủng hoảng.
Trước là lo lắng bị Câu Trần phát hiện.
Hiện giờ lại kinh hoàng, mấy người Câu Trần mà bị nhiễm hóa thành sát thi
thật, Hư Thần có xé xác nàng không?
Thần Thiểu Miểu không hiểu được, vì sao mình lại trúng tà? Lại làm chuyện
gan to bằng trời này?
Nhưng Vạn Ôn chi pháp của nàng tăng lên cũng là thật.
Thi độc Vọng Thiên Hống, từ ẩn núp đến bùng phát, bình thường sẽ nằm trong
khoảng ba đến bốn canh giờ, không vượt quá tám canh giờ, độc rất mãnh liệt bá
đạo, mạnh như Huyền Hoàng thủy đế cũng không thể chống đỡ.
Do thần lực của nàng áp chế, nên đến giờ vẫn không có Cự linh nào chuyển hóa
thành độc thi.
Thi độc do tứ đại Thi tổ ném ra, cũng đang được truyền bá rộng rãi.
Theo ngày càng nhiều Cự linh bị lây nhiễm, Thần Thiểu Miểu cảm giác Vạn Ôn
chi pháp của mình ngày càng mạnh.
Thậm chí còn sinh thành một ít nguyên chất trong cơ thể.
Cái này rất không bình thường.
Bình thường, chỉ có khi chứng đạo Vĩnh Hằng mới sinh thành một lượng lớn
nguyên chất.
Vì vậy thực lực tương lai của mỗi một thần linh, đều được quyết định khi chứng
đạo Vĩnh Hằng.
Sau đó cũng có thể sinh thành nguyên chất, nhưng rất khó khăn, phải dốc sức
tăng tầng thứ thiên quy, cảm ngộ sự ảo diệu của thiên quy, có khi một vạn năm
cũng chỉ tăng được một tia.
Hoặc là giống như nàng, ‘giao hòa’ sâu hơn với thiên quy Vạn Ôn, xúc tiến lực
lượng thiên quy, từ đó sinh thành nguyên chất.
Nếu như có thể lây cho Câu Trần, vậy thiên quy Vạn Ôn của nàng sẽ tăng mạnh
chưa từng có.
Dự tính sau khi trở thành Thánh Giả, trong một quãng thời gian rất dài, nàng sẽ
sinh thành rất nhiều nguyên chất, mãi đến khi thu gặt xong lợi ích của việc lây
lan thi độc cho ngàn tỷ Cự linh.
Thần Thiểu Miểu lại chờ mong, lại lo lắng: “Bệ hạ, khả năng họ phát hiện là rất
cao, ta cảm thấy chúng ta vẫn rời khỏi đây thì hơn.”
“Điện hạ đúng là nên rời đi.” Sở Hi Thanh gật đầu: “Nếu ta là điện hạ, bây giờ
ta sẽ đi tìm Thánh hoàng đời thứ ba, nhờ hắn che chở, từ đây bắt đầu ẩn nấp
hành tung.”
“Đi tìm Lý Văn Hoàng?” Thần Thiểu Miểu hơi sững sờ, vẻ mặt do dự.
Nàng lập tức hừ lạnh một tiếng: “Vì sao ta phải tìm tên vong ân phụ nghĩa kia?”
Hơn nữa, nàng và Thánh hoàng đời thứ ba đã không liên lạc mười mấy vạn năm
rồi.
Từ khi Lý Văn Hoàng bóp chết Đồng Tâm cổ trong cơ thể hắn, nàng đã thề sẽ
ân đoạn nghĩa tuyệt với kẻ bạc tình kia.
Đáng ghét nhất là, Lý Văn Hoàng cũng không đến tìm nàng.
Vì vậy Thần Thiểu Miểu lo lắng mình đi tìm, thì Lý Văn Hoàng sẽ không quan
tâm, bỏ mặc nàng.
“Thiên hạ ngày nay, cũng chỉ có Thánh hoàng đời thứ ba và Nam Cực Trường
Sinh đại đế là có thể bảo vệ điện hạ bình yên vô sự. Coi như ta chứng đạo Vĩnh
Hằng, thực lực vẫn kém Hư Thần rất nhiều. Một khi chiến đấu, ta không rảnh
quan tâm đến chuyện khác, vì vậy sau khi chuyện phát sinh, điện hạ tốt nhất là
đừng hi vọng vào ta.”
Nếu Hư Thần nhất định phải báo thù, Sở Hi Thanh sẽ lựa chọn đối kháng chính
diện với Hư Thần trên chín tầng mây xanh.
Vấn đề là một khi bắt đầu chiến đấu, hắn và Sở Vân Vân không lo được cho
Thần Thiểu Miểu.
Một khi cha con Xa Nguyên gặp khó trong tay vợ chồng họ, nhất định sẽ ra tay
với Thần Thiểu Miểu, tiêu diệt kẻ thù dễ giải quyết hơn này.
Sở Hi Thanh không muốn tiếp đón Hư Thần ở thành Vọng An.
La Hán Tông đang chủ trì xây dựng ‘Vạn Thần đại trận’ ở thành Vọng An.
Trận này là do Huyền Hoàng thủy đế và Trí Tẩu liên thủ sáng tạo, là nguyện
vọng chưa xong của Huyền Hoàng thủy đế.
Lấy ‘Thập Nhị Đô Thiên Thần Long Trấn Quốc đại trận’ làm trụ cột, mượn
mười hai long trụ trấn quốc, cùng sức mạnh tâm linh của ngàn tỷ con dân, dùng
để trấn áp toàn bộ địa giới Thần Châu.
Lúc này, tòa đại trận này đã có chút mô hình.
Nhưng một khi phát sinh chiến đấu cấp bậc Tổ thần, vẫn sẽ hủy diệt phân nửa
thành Vọng An.
Thành bị phá thì cũng thôi, Sở Hi Thanh đã chuẩn bị vài chỗ tránh nạn cỡ lớn ở
trong thành, có thể giúp đại đa số bách tính giữ mang.
Mấu chốt là hắn không gánh nổi mạng của Cổ Thần.
Trước khi ‘Vạn Thần đại trận’ hoàn thành, trong thiên hạ này chỉ có hai nơi có
thể chống đỡ thủ đoạn qua lại hư không của Xa Nguyên và Tử Vi Tinh Quân.
Thần Thiểu Miểu nghe xong, chỉ thấy ngực đau nhói.
Nàng nghiến răng, lạnh lùng nhìn Sở Hi Thanh.
Vừa rồi tên nào luôn mồm nói ‘điện hạ cảm thấy tương lai nhân tộc sẽ không có
lực lượng che chở cho ngài sao?’
Sở Hi Thanh cũng cảm thấy lương tâm của mình hơi đau, liền né tránh ánh mắt
của Thần Thiểu Miểu.
“Điện hạ đã trả giá đắt vì sự phục hưng của nhân tộc ta, nếu Thánh hoàng đời
thứ ba còn mặc kệ điện hạ, vậy chính là hạng người vong ân phụ nghĩa chân
chính.”
Sở Hi Thanh hơi do dự, vẫn nói vài câu đầy thâm ý: “Điện hạ, theo ta biết, đến
nay Thánh hoàng đời thứ ba vẫn không có người bầu bạn. Hắn là nhân vật tu
luyện Già Thiên chi pháp đến cảnh giới Thánh Giả, há có thể để cho điện hạ
thăm dò nhất cử nhất động của mình? Hơn nữa giữa nam nữ, nếu một phương
quá cường thế, thật ra cũng không tốt.”
Thần Thiểu Miểu nghe vậy thì không khỏi ngẩn ngơ.
Chốc lát sau, nàng thu hồi ánh mắt như đao: “Vài câu này của ngươi, mới giống
như là người nói.”
Nàng lại phát hiện chỗ không đúng: “Ngươi chỉ nói ta rời đi, như vậy ngươi thì
sao?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì nở nụ cười, hắn tay đè trường đao, tiếp tục nhìn về
Bất Chu sơn: “Ngày xưa Huyền Hoàng thủy đế bị lây thi độc của Vọng Thiên
Hống, chính là do Băng Thần và Lôi Thần đưa chân thân xuống phàm giới, lại
bị mấy người Tử Vi và Câu Trần hợp lực vây công.”
Thần Thiểu Miểu như ngộ ra.
Nghĩ thầm nếu không phải sau khi bị cắn, Huyền Hoàng thủy đế vẫn bị vây
công, không có cơ hội trấn áp thi độc, thì sao vị Thánh hoàng đời thứ hai này có
thể bị lây nhiễm đến mức độ không thể trừ độc?
Nàng không chần chờ nữa, mở một đôi cánh lông màu vàng, trực tiếp hóa thành
một vệt kim quang, ngự không mà lên: “Ngươi tự lo đi.”
Thần Thiểu Miểu đang dùng Thần Ô cổ, là hàng nhái của Đại Nhật Kim Ô, là
cổ trùng do nàng bồi dưỡng, có thể giúp nàng sử dụng Quang độn, nắm giữ độn
tốc không kém hơn Đại Nhật Kim Ô.
Lực lượng thôi phát Thần Ô cổ, thì lại bắt nguồn từ Thần Nguyên cổ mà nàng
trồng vào trong cơ thể con dân các bộ lạc Cửu Lê.
Thần Nguyên cổ này bình thường vô hại, còn có thể trợ giúp con dân bộ lạc
Cửu Lê tu hành võ đạo, cường thân kiện thể.
Nhưng nếu Thần Thiểu Miểu gặp phải kẻ địch mạnh mẽ, nàng lại có thể lấy lực
lượng của Thần Nguyên cổ, thay thế nguyên lực thiên địa.
Nàng cũng dùng cách này để trốn tránh chín tầng mây xanh, có thể dùng chân
thân cất bước phàm giới, mà không lo lắng về nghiện nguyên.
Danh Sách Chương: