Cùng lúc đó, bên trong phàm giới.
Lê Tham địa quật.
Sở Vân Vân đang đứng trước khối băng phong ấn Vấn Tố Y.
Ánh mắt nàng nhìn cô gái trong băng có hơi phức tạp, một lúc lâu vẫn không có
động tác gì.
Dung mạo của Vấn Tố Y vẫn giống hệt lúc trước, không có sự thay đổi nàng.
Sắc mặt kiều diễm, khóe môi mỉm cười.
Một thân quần áo trắng này, cũng là Vấn Tố Y mặc ở ngay trước mặt nàng.
Sắc mặt Sở Hi Thanh xanh mét, nhưng vẫn vung tay lên, vỗ một cái vào trong
lớp huyền băng lạnh thấu xương kia.
Khối huyền băng này lập tức sinh sôi vô số vết rách, từ ngoài vào trong, lại kéo
dài và bốn phía.
Lúc này, Vấn Tố Y vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng Sở Vân Vân lại
biết, ý thức của nàng đã thức tỉnh một chút.
“Ngươi nên tỉnh lại!”
Sở Vân Vân mặt không cảm xúc: “Hi Thanh để ta báo cho ngươi, không lâu sau
chính là thời cơ tốt nhất để đăng thần! Chú ý thiên tượng, khi sao Nam Cực biến
mất khỏi bầu trời, thì không cần do dự, lập tức chứng đạo Vĩnh Hằng!”
“Đến khi đó mặc kệ là âm Thần – Nguyệt Hi hay là Băng Thần – Huyền Đế,
đều sẽ không rảnh để quan tâm đến ngươi, khoảng thời gian này đủ để ngươi
hoàn thành ‘nghi thức’ và đứng vững gót chân. Đây có thể là cơ hội duy nhất
của ngươi trong vòng mấy chục năm này.”
Sau đó nàng lại vung tay áo lên, đặt một bình đan dược, một cái bao cánh tay
màu trắng bạc ở trước khối băng.
“Đan dược là do Vô Tướng thần tông luyện thành, có thể tăng sức mạnh của
ngươi lên đến cực hạn. Cái bao cánh tay này vốn là thần khí Siêu Phẩm tông ta
chế tạo riêng cho ngươi, tông ta vốn muốn lấy thứ này làm tiền vốn giúp ngươi
đăng thần.”
“Sở Hi Thanh lại chê nó quá yếu, nên đã lấy Như Ý chi pháp và dư uy của Điều
Đình Tạo Hóa để tăng nó lên đến cấp bậc Vĩnh Hằng hạ vị.”
Ánh mắt của Sở Vân Vân lại nhìn về phía thanh trường kiếm có tạo hình đặc
biệt ở trong lớp băng: “Thái Sơ Băng Luân dù sao cũng là đồ của Băng Thần –
Huyền Đế, lại bị thần huyết của âm Thần – Nguyệt Hi xâm nhiễm, một khi tiến
vào vực ngoại, tuyệt đối không thể ỷ lại vào Thái Sơ Băng Luân!”
“Chỉ là thứ này không có uy lực bằng Thái Sơ Băng Luân, nhưng lại rất thích
hợp với huyết mạch Thần âm và Hàn Phong chi pháp của ngươi, cũng là thứ
ngươi có thể dựa vào trong cuộc chiến đăng thần.”
Nàng hơi dừng lại một chút: “Ta còn có chuyện phải làm, tiếp đó ngươi tự lo đi,
đừng để hắn thất vọng.”
Sở Vân Vân biết, một khi Sở Vân Vân thành thần, thì toàn bộ nhân tộc đều
được lợi ích cực lớn.
Nhưng trong lòng nàng vẫn thấy rất khó chịu.
Tên kia lại vào sinh ra tử để trợ giúp nữ nhân này chứng đạo VĨnh Hằng.
Sở Vân Vân lập tức bay thẳng về phía nam.
Nàng không muốn ở lại chỗ này thêm một giây nào nữa.
Nếu không phải Sở Hi Thanh nhờ vở, Sở Vân Vân cũng chẳng muốn đến đây.
Nàng cũng thật sự có chuyện phải làm.
Tiếp đó, Sở Vân Vân còn phải chạy đến núi Tây Sơn ở thành Vọng An một
chuyến.
Cũng đúng lúc này, vết rạn nứt trên khối băng lại bắt đầu kéo dài.
Cùng lúc đó, vô số khí lạnh phiêu tán ra ngoài, càn quét bốn phương tám
hướng. Nơi nó đi qua, tất cả sinh linh và cây cỏ đều bị đóng băng, một lớp băng
tuyết trắng dày bao trùm toàn bộ ‘Lê Tham địa quật’.
Sở Vân Vân cảm ứng được linh thức yếu ớt của Lục Loạn Ly, bóng người của
nàng hơi dừng lại một chút: “Ngươi hỏi ta hắn ở nơi nào?”
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: “Hắn đang ở vực ngoại. Vấn Tố Y, ngươi
may mắn biết bao, tên kia… hắn không chỉ dốc hết sức giúp ngươi, bây giờ còn
dùng tính mạng của bản thân để tranh thủ cho ngươi một cơ hội đăng thần.”
Sở Vân Vân cảm giác quả đấm của mình hơi ngứa rồi.
Nói thật, nàng thật sự rất muốn đánh tên kia một trận!
…
Chiến Phong giới.
Khi Tinh Vệ hiện thân ở hiện trường, nàng liền trực tiếp đánh vào thần khu của
Hắc Thủy chúa tể và U Đô chúa tể.
Một mảnh ‘Thần Tiêu thiên lôi’ lập tức bạo phát, hóa thành một biển lôi khổng
lồ, bao trùm phạm vi 20 dặm, đánh tan thần khu máu thịt của Hắc Thủy và U
Đô.
‘Thần Tiêu thiên lôi’ là Lôi pháp độc nhất vô nhị của nàng, dù là nơi có linh khí
mong manh như ‘Chiến Phong giới’, cũng có uy lực hùng vĩ không gì sánh
được.
Tinh Vệ hiểu đạo lý thương một ngón không bằng đứt một ngón.
Vì vậy nàng khóa chặt hai người có thương thế nặng nhất, rồi ra tay tiêu diệt.
Nếu như không được, cũng phải đánh cho bọn họ trọng thương, không còn sức
tái chiến.
Thương thế của Hắc Thủy và U Đô còn nặng hơn nàng nghĩ, hiện giờ thần khu
của bọn họ đã tan rã và nát vụn dưới lôi đình chói mắt kia.
Khi ‘Thần Tiêu thiên lôi’ của Tinh Vệ tiêu tan, nơi này chỉ còn sót lại một hố
sâu hơn 20 dặm.
Phân thân hóa thể của hai người Hắc Thủy và U Đô cũng biến mất không còn
hình bóng.
Thần Ba Tuần cũng đã khôi phục thân thể.
Đừng thấy hắn bị Sở Hi Thanh chặt đứt đầu, nhưng thật ra Sở Hi Thanh vẫn
luôn tập trung Hắc Thủy và U Đô, nên thương thế của Thần Ba Tuần lại nhẹ
hơn hai người Hắc Thủy và U Đô rất nhiều.
Nhưng sau khi khôi phục, sắc mặt Thần Ba Tuần lại cực kỳ khó coi.
Danh Sách Chương: