Tông Thần Hóa chờ chính là câu này, hắn thản nhiên nói: “Đúng như Thánh
chưởng giáo nói, chúng ta tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ giúp nàng đăng
thần. Nhưng nếu như sau khi Vấn Tố Y đăng thần, nàng bị mấy nhà chúng ta
khống chế thì sao?”
Hắn cười nhìn cung chủ Thần Diễm cung và mọi người trong điện: “Ta nghĩ
tích lũy của các nhà, chắc hẳn là đều lấy ra được pháp môn hạn chế Vấn Tố Y.
Như vậy mấy nhà chúng ta sẽ có một vị thần linh thượng vị giúp đỡ.”
“Dù khí vận của Thần Châu ta có dừng lại ở hai năm sau thật. Khi đó mấy nhà
chúng ta vẫn có thể mượn lực lượng của vị thần linh này để cải thiện tình cảnh,
thậm chí còn có thể truyền thừa đạo thống ở một góc của thế giới này.”
Tất cả mọi người trong điện đều động dung, bọn họ bắt đầu nhỏ giọng bàn luận.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói bén nhọn như đao kiếm đâm thẳng vào
màng nhĩ của mọi người vang lên trong điện.
“Hành vi này không chỉ ngu xuẩn mà còn cực kỳ vô liêm sỉ!”
Đó là một nam tử thon gầy.
Hắn khoảng 40 tuổi, dáng người cao lớn, lại gầy trơ xương, ngồi tại chỗ đó lại
như một thanh kiếm dựng đứng.
Người này vừa nói vừa đứng bật dậy.
“Tông chưởng giáo dùng danh nghĩa hỗ trợ Vấn Tố Y đăng thần, hợp lực hóa
giải nguy cơ của nhân tộc để mời chúng ta đến đây. Nếu như là để thảo luận
việc ngăn cản Sở Hi Thanh trở thành nhân hoàng, thì lão phu cũng tình nguyện
nghe một chút. Ngoài chuyện đó ra, Tạ mỗ không có hứng thú, cũng xấu hổ
cùng làm bạn với các ngươi, cáo từ!”
Hắn phất ống tay áo một cái, chỉ hai ba bước đã đi ra khỏi tòa cung điện này.
Hai vị nhất phẩm ngồi sau lưng người này cũng đứng dậy đi theo.
Tông Thần Hóa nhìn bóng lưng người này, ánh mắt cực kỳ phức tạp.
Đó là tông chủ Quy Nguyên kiếm phái… Cực Đạo Kiếm Thánh – Tạ Thiên
Thanh!
Vô Tướng thần tông và Quy Nguyên kiếm phái chính là kẻ địch sống còn, thù
hận tịch lũy hơn vạn năm nay, song phương đã có xu thế không đội trời chung.
Nhưng người này lại tình nguyện ngồi nhìn Vấn Tố Y đăng thần dưới sự giúp
đỡ của Vô Tướng thần tông, cũng không muốn nhúng tay can thiệp vào lúc này.
Tông Thần Hóa vốn muốn mở miệng nói ‘Tạ tông chủ ngốc biết bao’, nhưng lời
chưa ra khỏi miệng, thì hắn lại không thể nói ra được.
“Bản nhân cũng cảm thấy hành vi này của Tông chưởng giáo hoặc là quá ngu
xuẩn, hoặc là dã tâm quá lớn.”
Lại có một tiếng cười khẽ vang lên ở trong cung điện.
Đó là tông chủ Tinh Tú tiên tông, Trích Tinh Ngã Nguyệt – Chu Tri.
Vị này mặc một thân trường bào màu trắng, gương mặt như đôi mươi, ngũ quan
tuấn tú tao nhã, khí chất xuất trần, nhìn qua không giống như người phàm trần.
Hắn cũng đứng thẳng lên, cười dài nói: “Năm đại thần tông, năm đại ma môn,
còn có các thế lực như Vãng Sinh thiên, Sát Sinh lâu, Duẫn Xuyên đỉnh đang
ngồi ở đây để tạo cấm pháp, thế mà Tông chưởng giáo cũng nghĩ ra được.”
“Loại võ tu có địa vị cao như chúng ta, trên người có càng nhiều cấm pháp, thì
kẻ địch càng dễ tìm thấy kẽ hở, đặc biệt là sơ hở trong tâm linh, căn bản là
không thể bù đắp. Chúng ta còn như vậy, huống hồ là thần linh?”
“Một thần linh thượng vị toàn thân đều là sơ hở, vậy có thể giúp gì cho chúng
ta? Tông chưởng giáo ra đề nghị như vậy là vì mình, vì mọi người, hay là vì
đám Cự thần vĩnh hằng kia…”
Hắn còn chưa nói hết lời, trong điện đã vang lên những tiếng gào rú.
“To gan!”
“Ngông cuồng, lại dám chửi bới chưởng giáo nhà ta!”
“Tinh Tú tiên tông các ngươi luôn thân cận với Vô Tướng thần tông, bây giờ đã
quyết định làm chó cho bọn họ?”
Chu Tri nở nụ cười, thản nhiên chắp tay với mọi người trong điện: “Xem ra nơi
này không hoan nghênh tại hạ. Chư vị, xin lỗi! Việc giao du với kẻ xấu này,
Tinh Tú tiên tông chúng ta không tham dự vào, cáo từ!”
Hắn nói hết câu, cũng cất bước đi ra ngoài điện.
Nhưng khi hắn đi đến cửa điện, thì nhìn thấy một đạo tin phù màu vàng bay vào
tay vị thái thượng trưởng lão ngồi cạnh Tông Thần Hóa.
Chu Tri không khỏi dừng bước, quay đầu tò mò hỏi: “Vô Tướng thần tông lại
gặp đối thủ nào rồi?”
Vị thái thượng trưởng lão kia đầu tiên là dùng mắt xin chỉ thị từ Tông Thần
Hóa, sau đó mới dửng dưng nói: “Kiếm Khí Tiêu Tâm – Thương Hải Thạch
hạng 19 Thiên Bảng! Còn có Cửu Kiếm Cầm Ma – Lang Bắc Vọng hạng 20
Thiên Bảng!”
“Lần này là hai người liên thủ?”
Chu Tri nghe vậy thì sững sờ, sau đó lắc lắc đầu: “Lang Bắc Vọng thời trẻ từng
làm tướng ở bắc vực, tay nhiễm máu mười vạn Cự linh; Thương Hải Thạch kiêu
căng tự mãn, coi trời bằng vung. Với tính cách của hai người này, chắc chắn sẽ
không cam tâm tình nguyện ra roi cho thần linh, cũng không phải thật lòng
muốn ngăn cản Vấn Tố Y đăng thần.”
Chu Tri thờ dài một hơi, ánh mắt mang theo bi thương và phẫn nộ mà nhìn biển
mây bên ngoài điện: “Chư vị! Hành trình này của Sở Hi Thanh, thật sự là một
bài ca bi tráng của nhân tộc ta!”
Danh Sách Chương: