Liên quân Mộc Thần và Cửu Phượng bình yên tiến vào U Đô.
Nhưng khoảnh khắc bước vào U Đô, Cửu Phượng đã phát hiện không ổn.
Khi tiến vào U Đô, U Đô chúa tể Thần Thanh Huyền còn rất ân cần, không chỉ
dùng thần lực trợ giúp toàn quân áp chế lực lượng của U Đô, còn trợ giúp họ
thu thập các loại vật tư, chỉ dẫn con đường, thu nạp đám phản bội đầu hàng.
Nhưng khi đại quân đánh vào tầng thứ tư của U Đô, Thần Thanh Huyền bỗng
nhiên biến mất.
Không chỉ bản thân Thần Thanh Huyền, mà tướng lĩnh dưới trướng hắn cũng
biến mất.
“Chuyện gì thế này?” Cửu Phương trực tiếp bay đến trung quân, hỏi Mộc Thần:
“Tại sao Thần Thanh Huyền lại bỏ chạy? Là U Đô hay bên ngoài xuất hiện biến
cố gì sao?”
Nàng có thể cảm giác được, Thần Thanh Huyền trợ giúp họ đánh vào U Đô, vẫn
còn vài phần thật lòng.
Người này không hề động tay động chân trong quá trình này.
Thần Thanh Huyền sở dĩ rời đi đột ngột như vậy, nhất định là thế cuộc trong và
ngoài Minh giới phát sinh biến hóa nào đó, hơn nữa còn là biến hóa bất lợi cho
họ. Khiến cho Thần Thanh Huyền trực tiếp bỏ chạy, không coi trọng bọn họ
nữa.
Mặt Mộc Thần – Linh Uy cũng lạnh lẽo như băng.
Mắt hắn vừa kinh vừa sợ, còn ngậm lấy vài phần hồi hộp và kinh hoàng.
Nhưng khi Cửu Phượng đến, hắn vẫn ép mình phải bình tĩnh, cười nói: “Có thể
có biến hóa gì? Thần Thanh Huyền này chính là kẻ chẳng ra gì nhất trong đám
đồ tôn của ta. Hắn đơn giản là biết ý đồ của bản tọa, không muốn giúp đỡ bản
tọa thôi.”
Hắn vỗ vỗ ‘sách Tử’ trên đầu gối, ngẩng đầu nhìn đỉnh U Đô: “Đại quân tiếp
tục tiến lên, làm việc theo kế hoạch đã định ra, chỉ cần đánh họ U Đô, ta chính
là chủ Minh giới!”
Cửu Phượng cau mày, cẩn thận quan sát Mộc Thần.
Nàng lập tức thi triển đôi cánh, lóe lên một cái, đã trở về chiến xa của mình.
“Có thể liên lạc với Tỉnh Túc Tinh Quân không? Tình hình bên ngoài thế nào?”
Cửu Phượng đang hỏi Chu Tước Tinh Quân.
Chu điểu thất tú: Tỉnh, Quỷ, Liễu, Tinh, Trương, Dực, Chẩn.
Trong đó, Quỷ Túc Tinh Quân là mạnh nhất, Tỉnh Túc Tinh Quân là trầm ổn già
dặn nhất.
Lần này Chu Tước thống quân xuất chinh, chính Tỉnh Túc Tinh Quân phụ trách
lưu thủ.
Sắc mặt Chu Tước nghiêm túc, lắc đầu nói: “Không liên lạc được, lực lượng Tử
Vong của Tư Hoàng Tuyền kết hợp với ý chí toàn bộ Minh giới, phong tỏa trong
và ngoài U Đô. Tình hình rất xấu, ngoại trừ Tư Hoàng Tuyền, còn có thần lực
của Thạch Thần, ngoài ra còn có lực lượng Già Thiên, có thể là Thánh hoàng
đời thứ ba, nhưng ta không xác định…”
“Thạch Thần – Thạch âm? Thánh hoàng đời thứ ba nhân tộc?”
Cửu Phượng nghe vậy bỗng nhiên đứng dậy, con ngươi ro rút kịch liệt.
“Sai người trở về tầng ngoài U Đô, bảo Xích Trĩ Tinh Quân dẫn người đi kiểm
tra tòa trận pháp kia. Nếu như trận pháp này vẫn còn, chúng ta phải dùng tốc độ
nhanh nhất để khởi động nó, phải nhanh!”
Sau đó Cửu Phượng lại giơ tay lên, gọi một chiếc kính ra.
Thần lực của nàng tràn đầy chiếc kính này, nó có thể phá tan tầng tầng hư
không trong Minh giới.
“Thần Nguyên kính?”
Chu Tước không khỏi nhướng mày nói: “Bệ hạ chuẩn bị trực tiếp trốn khỏi
Minh giới sao?”
Đây là vũ khí của Thiên đế đời thứ chín Thần Vũ, có thể dùng Nguyên Thiên
chi pháp phá tan thời gian và không gian.
Sức mạnh căn cơ của Thần Vũ là Nguyên Thiên và Diễn Thiên, hắn nắm giữ
nguồn gốc của tất cả sự vật, lại có thể diễn sinh và diễn hóa tất cả.
Hắn gần như có thể sử dụng tất cả các loại thiên quy, hơn nữa đều có cảnh giới
cực cao, thậm chí có thể thôi diễn vạn vật, thôi diễn tương lai.
Vị thiên đế này vừa sinh ra, đã được cho rằng là tồn tại có khả năng vượt qua
Đông Hoàng.
“Lo trước khỏi họa sau!” Cửu Phượng chắp tay sau lưng, ngóng nhìn bốn phía:
“Nếu đúng là Thánh hoàng đời thứ ba, như vậy chỉ sợ tình cảnh của chúng ta
cực kỳ ác liệt. Nếu không thể làm, hai chúng ta không thể bị vây khốn ở đây.”
Chu Tước Tinh Quân lại hơi cúi đầu, không muốn để cho Cửu Phượng phát
hiện vẻ kì dị của mình.
Tất cả 30 vạn đại quân tinh duệ của Phượng tộc, và cả 20 vạn thần quân Chu
Tước của nàng, đều bỏ lại ở Minh giới sao?
Nhưng vào lúc này, Chu Tước Tinh Quân phát hiện một đạo u quang nhỏ bé đến
không thể nhận ra vừa ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng.
Chu Tước Tinh Quân hơi sững sờ, vẫn thản nhiên nắm lấy sợi u quang này.
Con ngươi nàng lập tức co rút lại.
Xích Trĩ Tinh Quân là vĩnh hằng thượng vị, không chỉ thần lực cực mạnh, tốc
độ cực nhanh, lực hành động cũng rất mạnh.
Tin tức nàng phản hồi rất tồi tệ.
Tòa đại trận kia tuy vẫn hoàn chỉnh, không bị phá hỏng, nhưng muốn đưa 50
vạn đại quân trở về, cần phải bỏ thêm lượng lớn nguyên linh thiên địa.
Nhưng bết bát hơn là, Xích Trĩ Tinh Quân nhìn thấy Mộc Đức Tinh Quân bên
trong tòa đại trận kia.
“Rút!”
Cửu Phượng cũng nhận được tin, lập tức không do dự, dốc sức mở đường hầm
sông Nại Lạc.
Không gian Minh giới đã bị người phong tỏa, nàng cũng không thể phát huy
toàn bộ lực lượng của Thần Nguyên kính.
Cửu Phượng chỉ có thể về sông Nại Lạc trước, chi làm hai bước để thoát khỏi
Minh giới, chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, một luồng ánh kiếm bỗng xuất
hiện, cắt đứt lực lượng của Thần Nguyên kính.
“Tiệt Thiên Kiếm?”
Nội tâm Cửu Phượng chìm xuống đáy cóc.
Đó là Mộc Kiếm Tiên, chính là Nam Cực Trường Sinh đại đế!
Một cái chớp mắt tiếp theo, Cửu Phượng chỉ cảm thấy tóc gáy dựng đứng.
Nàng cảm nhận được một luồng nguy hiểm chết chóc.
“Là ai?”
Cửu Phượng bỗng nhiên xoay người, nhìn sang bên cạnh.
Nàng lập tức phát hiện, trước mắt mình lại xuất hiện một làn khói đen, bên
trong khói đen là một người ngũ quan tuấn mỹ, ánh mắt lạnh lẽo, tràn đầy sát
cơ.
Là Thánh hoàng đời thứ ba Lý Văn Hoàng!
Cửu Phượng vừa mới có ý nghĩ này, ngực đã nổ tung.
Ngực của nàng bị Lý Văn Hoàng đánh thủng, vô số máu tuôn ra như suối.
Thật ra Cửu Phượng vẫn ra sức đề phòng Già Thiên chi pháp của Thánh hoàng
đời thứ ba, nhưng vẫn bị đánh trúng một quyền.
Bởi vì một sát na vừa rồi, ý nghĩ chống lại của nàng đã bị Mộc Kiếm Tiên chém
đứt.
Lại đáng chết hơn là, thời gian chung quanh Cửu Phượng đang bị vặn vẹo.
Đó chính là Thời Thần – Chúc Quang âm!
Vì giết nàng, nhân tộc dĩ nhiên lại vận dụng 3 tồn tại cấp bậc Tổ thần!
Đây là phát rồ hay sao?
“Đừng hòng!” Cửu Phượng đột nhiên hót lên, trực tiếp biến thành phượng
hoàng, toàn thân đều bốc cháy Niết Bàn thần hỏa, để tất cả thương thế đều Niết
Bàn.
Cùng lúc đó, chín cái đầu của nàng cũng phun lửa.
Lực lượng của Cửu Phượng hơi tương tự với Cửu Anh.
Ngọn lửa của nàng cũng ngậm lấy chín loại sức mạnh kim mộc hỏa thổ phong
lôi âm dương độc, tên là Cửu âm thần hỏa, cực kỳ thâm độc và bá đạo.
Chỉ là Cửu Phượng lại phát hiện, mình vẫn đánh giá thấp trình độ điên cuồng
của đối thủ.
Nàng phát hiện bất kể là Niết Bàn thần hỏa hay Cửu âm thần hỏa của mình, đều
đánh mất lực lượng vốn có, không có lực uy hiếp với kẻ địch.
“Là… Đế Oa?”
Cửu Phượng chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
Đây là Cấu Thiên và Sáng Tạo chi pháp của Đế Oa!
Trực tiếp thay đổi cấu tạo Niết Bàn thần hỏa và Cửu âm thần hỏa của nàng.
Đế Oa tuy chưa khôi phục thời kỳ toàn thịnh, nhưng cũng nắm giữ thần lực cấp
đế quân đỉnh phong.
Lúc này, lại một đạo quang ảnh đỏ thắm xuất hiện trong hư không.
Đó là Huỳnh Hoặc!
“Cửu Phượng, ngươi không xứng làm chủ Phượng tộc!”
Giọng nói của nàng lạnh như băng, như lưỡi đao đâm vào màng tai Cửu
Phượng.
Cặp móng vuốt kia cũng phá vỡ ngực của Cửu Phượng.
Cửu Phượng sởn cả tóc gáy, nàng cảm nhận được sát ý mãnh liệt của Huỳnh
Hoặc.
Cô em gái này, thật sự muốn giết mình!
Danh Sách Chương: