Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếp đó, Sở Hi Thanh lại bay lên không trung của 21 vạn ‘Thần Võ giáp sĩ’.
“Ngưng!”
Theo ấn quyết trong tay Sở Hi Thanh, vô số sát lực kim canh hội tụ về phía hắn.
Sát lực này dần dần biến thành thực chất, tỏa ra một tầng hào quang trắng lóa.
Trong mắt Sở Hi Thanh hiện ra vẻ vui mừng.
Sát lực canh kim nơi đây không chỉ tinh khiết, mà còn bá đạo và mạnh mẽ đến
tột đỉnh.
Dưới ý chí bất khuất kiên cường của 21 vạn giáp sĩ, nó được uẩn nhưỡng cực kỳ
sắc bén và cứng rắn.
Người bình thường sẽ không có biện pháp thu lấy những sát lực này, bởi vì
trong đó còn lẫn cả ý chí và chấp niệm của 21 vạn giáp sĩ.
Sở Hi Thanh lại hấp thu ở bên ngoài cơ thể, dùng Như Ý chi pháp của mình để
chia ra làm hai.
Một phần hòa vào Hữu Vô Hình Hỗn Nguyên Thần Sát và Vô Tướng Thần
Phong Sát, một phần dung nhập vào ‘Thí Thần huyết cương’.
Lúc trước, hắn dùng khoảng hai ngày để chuyển hóa Cửu Chuyển Chiến Thần
Quyết.
Luyện hóa sát lực còn mất thời gian hơn, Sở Hi Thanh dùng tận ba ngày mới có
thể hấp thu hết tất cả sát lực nơi đây.
Mà lúc này, giáp vảy ‘Huyết cương chiến giáp’ của hắn lại phát sinh biến hóa,
bên ngoài lớp vảy nhỏ bé kia còn có những phù văn huyền ảo. Ngoài ra ngoại
cương của hắn cũng tản ra một ánh huỳnh quang màu trắng.
Nhưng tiếp theo, vẫn là phải xử lý vị ‘Thanh Tịnh chi chủ’ ở bên ngoài.
Ánh mắt Sở Hi Thanh sâu thăm thẳm, nhìn vào cánh cửa đen kia: “Chắc hẳn
nàng sẽ không trực tiếp giết ta, mà là sẽ nghĩ biện pháp phá nát đao tâm của ta,
hủy diệt diệt Như Ý chi pháp của ta.”
Lục Loạn Ly tán thành phán đoán của hắn, suy tư nói: “Từ sư bá Hạ Bạch
Thạch và Thương Hải Thạch, và cả những người tu hành pháp môn Như Ý này
thì có thể phán đoán, nàng hẳn là không thể dính máu của Chân Linh Như Ý.
Bằng không nàng sẽ không phí nhiều công sức như vậy ở trên người sư bá, trực
tiếp giết chết sư bá không phải tốt sao?”
Nàng nhìn Sở Hi Thanh: “Vấn đề là ngươi biết thì thế nào? Nếu ta là nàng, ta cứ
bắt ngươi lại, rồi chậm rãi chơi chết ngươi, từ từ hủy diệt đao tâm của ngươi.”
Sở Hi Thanh thì lại xoa cằm, tiếp tục trầm ngâm: “Phiền toái hơn chính là, bước
tiếp theo ta muốn đến Quy Khư.”
Bây giờ hắn chỉ kém nửa bước nữa là có thể giúp tiểu Tóc Húi Cua trở thành
Chân Linh Nhai Tí.
Sở Hi Thanh cũng muốn xem bức tượng Nhai Tí kia.
Nhưng Quy Khư là nơi thần thức các thần không thể xâm nhập.
Một khi Sở Hi Thanh bị tập kích ở bên trong, liền khó có thể truyền tin tức ra
ngoài.
Nhưng cũng tương ứng, Thần Tịnh Ly vào Quy Khư thì cũng không nhận được
sự hỗ trợ của các minh hữu.
Sở Hi Thanh đang nghĩ mình nên làm gì để tụ tập lực lượng giết chết Thần Tịnh
Ly? Lại nên làm gì để đưa Thần Tịnh Ly vào tròng?
Hắn bây giờ cố nhiên là vạn chúng phỉ nhổ, nhưng kẻ địch của Thần Tịnh Ly
cũng rất nhiều.
Khó là khó ở chỗ làm thế nào để giấu diếm Thần Tịnh Ly, còn phải dùng thời
gian thích hợp để đưa những lực lượng kia vào trong Quy Khư.
Lại hoặc là dứt khoát để Thần Tịnh Ly kiêng kỵ, không dám bước vào Quy
Khư…
Sở Hi Thanh nghĩ đến đây, sắc mặt bỗng nhiên hơi động, đưa mắt nhìn ra phía
ngoài cửa sắt.
Trong mắt hắn hiện ra vẻ kinh ngạc: “Nàng đi rồi!”
Lục Loạn Ly nghe vậy thì sững sờ, cũng nhìn theo tầm mắt của hắn, thật ra nàng
không nhìn thấy gì cả, chỉ cảm ứng được khí cơ ở trong 30 dặm thôi.
Nhưng Thần Ý Đao Tâm của Sở Hi Thanh lại có thể bao trùm 1200 dặm, cảm
ứng được tất cả địch ý và sát niệm trong đó.
“Không phải ẩn thân chứ? Các ngươi đang tranh giành quyền bính của thiên
quy, mà vị ‘Thanh Tịnh chi chủ’ kia đã dùng không biết bao nhiêu thời gian và
công sức để cướp đoạt thiên quy Như Ý rồi, sao có thể từ bỏ?”
“Cũng có thể, tuy nhiên…”
Sở Hi Thanh hơi dừng lại, nhướng mày: “Thái Thượng Thông Thần của ta đã
không cảm giác được bất kỳ nguy hiểm nào.”
Trong lòng hắn hơi nghi ngờ khó hiểu.
Thần Tịnh Ly còn có chuyện gì quan trọng hơn mình sao?
Mà lúc này, tại ngoài 3000 dặm, Thần Tịnh Ly đang dùng tốc độ nhanh nhất để
‘cất bước’ về phía thành Vọng An.
Thiên quy Như Ý của nàng vặn vẹo thiên địa, co rút không gian, mỗi một bước
đều là ngàn dặm.
Chỉ vẻn vẹn sáu bước, Thần Tịnh Ly đã nhìn thấy thành Vọng An ở phía xa xa.
Lúc này, giọng nói của Thần Phổ Thiên vang lên bên tai nàng, giọng nói này
còn cực kỳ sốt ruột: “Tịnh Ly, ngươi nhất định phải ngăn cản Kiến Nguyên đế
và con Chập Long kia! Tam đại ‘Ty Thiên’ vừa mới báo cho ta biết, Kiến
Nguyên đế đã hoàn thành âm dương một thể!”
Trong mắt Thần Tịnh Ly tràn đầy nghi ngờ và khó hiểu: “Bọn họ hoàn thành thế
nào? Vấn Tố Y đã mất nguyên âm xử nữ rồi cơ mà? Trong Thần Châu, còn có
ai thức tỉnh Thần âm tầng 20 trở lên sao?”
“Chúng ta để lọt mất một người, đó là Trưởng Tôn Binh Quyền!”
Giọng nói Thần Phổ Thiên tràn ngập bất đắc dĩ: “Bản thân Trưởng Tôn Binh
Quyền có ‘Thuần âm chi thể’, Trưởng Tôn gia đã dùng Điều Đình Tạo Hóa để
chế tạo ra hắn, chính là mong chờ hắn kế thừa Thái Sơ Băng Luân của Vấn Tố
Y. Vì vậy chỉ cần Thái âm thần chủ ban tặng một chút thần lực, liền có thể tăng
huyết mạch của hắn lên đến Thần âm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK