Sinh mệnh lực của võ tu nhị phẩm cực kỳ mạnh, Thần thị cũng là như vậy.
Tuy rằng hắn đã bị chém thành bốn đoạn, nhưng vẫn còn sống.
Con ngươi của hắn trợn trừng lên, sau đó lại ảm đạm xuống.
Mình đã phụ lòng chủ nhân rồi.
Nhưng thần lực của hắn hoàn toàn không thể đối kháng với ‘Thí Thần huyết
cương’ của cái tên này.
Có lẽ chỉ có hóa thể của Quần Sơn Xã Tắc chi thần đích thân đến đây, mới có
thể áp chế tên nghiệp chướng này!
Cũng trong khoảnh khắc này, Thị Nhất phát hiện Sở Hi Thanh đang lạnh lùng
nhìn mình.
Không đúng!
Nhìn hắn không chỉ là Sở Hi Thanh, mà còn có mấy trăm vạn đôi mắt, mấy
trăm vạn chấp niệm, xuyên thấu qua đôi mắt của Sở Hi Thanh, để ‘nhìn’ hắn.
Thị Nhất không khỏi tê cả da đầu, sởn cả tóc gáy.
Khóe môi Sở Hi Thanh hơi vểnh lên: “Thứ ô uế trong miệng ngươi, đều do thần
linh mà sinh. Xem ra ngươi đã chuẩn bị kỹ càng, chịu dừng thứ gọi là dơ bẩn
này.”
Ầm!
Vô số sợi tơ màu máu bỗng nhiên lao vào thân thể của Thị Nhất.
Cái này giống như mấy trăm vạn sợi tơ thép đâm vào thân thể và nguyên thần,
nỗi đau đớn này còn kinh khủng hơn cả bị đâm xuyên gấp trăm ngàn lần!
Chúng nó xuyên thủng, càn quấy, cắn xé! Dùng tất cả thủ đoạn tồi tệ dể xé nát
máu thịt của Thị Nhất, xé nát linh hồn của của hắn.
Ánh mắt của Sở Hi Thanh lại chuyển về phía cửa của tầng thứ bảy.
Bên kia có hai bóng người, bọn họ đang cấp tốc bay về phía cửa.
Đó là Thần thị của Cốt Túc tinh quân và Thần Hành tinh quân.
Hai người đang điên cuồng chạy trốn.
Đặc biệt là vị Thần thị của Thần Hành tinh quân, hắn thân như lưu quang thuấn
ảnh, chỉ cách cửa tầng bảy có một tia.
Nhưng khi hắn sắp bay ra ngoài, một bóng dáng khổng lồ bỗng nhiên hiển hiện
ra ở trước người hắn.
Đó là một cự nhân không có chân cao khoảng năm trượng, một thân khí đen lẫn
lộn, tựa như có lực lượng hủy thiên diệt địa. Còn có một tia lôi đình màu đen
đang vờn quanh người hắn.
Hai tay của hắn lại ngưng tu ra hai thanh chiến đao dài ba trượng, uy phong lẫm
liệt, khí thế khiếp người.
“Ngôi sao La Hầu?”
Thần thị của Thần Hành tinh quân nhất thời biến sắc mặt.
Mới đầu hắn còn cho rằng đây là pháp thuật của La Hán Tông, nhưng sau đó
hắn lại phát hiện ra, bên ngoài cự nhân này còn bao phủ một tầng ‘Thí Thần
huyết cương’.
Là Sở Hi Thanh…!
Người này… lại có một ‘ngôi sao La Hầu’ nhị phẩm đỉnh phong, thậm chí còn
có thể cao hơn.
Cheng!
Thần thị của Thí Thần huyết cương muốn né tránh, nhưng lại hoàn toàn không
thể né được tốc độ đao kinh người của cự nhân kia.
Dưới tình huống thần lực của hắn bị trấn áp, tố chất thân thể của hắn đều không
bằng cự nhân ở trước mắt này.
Hắn chỉ có thể cố gắng đỡ một đao này, sau đó toàn bộ thân thể bị chém bay
ngược về sau.
Khoảnh khắc này, rất nhiều xúc tu lại lao ra khỏi đôi huyết dực của Sở Hi
Thanh, tóm chặt lấy hai Thần thị.
Quanh người Sở Hi Thanh là huyết diễm thiêu đốt.
Hắn cảm nhận được ý chí và tàn niệm của mấy trăm vạn oán linh kia.
“Chết đi!”
“Giết thần!!”
“Giết hết các thần!”
Ánh mắt Sở Hi Thanh lạnh lùng vô cùng, nhẹ nhàng thả đôi cương đao màu
máu trên tay ra.
Mà một cái chớp mắt tiếp theo, mấy trăm vạn sợi tơ màu máu do hai sợi Sát linh
Siêu Phẩm dẫn dắt, đã bắt đầu xé hai Thần thị này thành phấn vụn!
Sở Hi Thanh phóng ra mấy trăm vạn sợi tơ màu máu, mãi đến khi hai Thần thị
thành tro bụi thì mới thu hồi lại.
Sở Hi Thanh phát hiện cột ‘Ước Nguyệt Thạch’ đã thay đổi, từ 0 biến thành 3.
Có lẽ là do Thị Nhất thiêu đốt toàn bộ thần huyết, nên hắn không thu hoạch
được gì.
Sở Hi Thanh âm thầm cảnh tỉnh, nghĩ thầm lần sau phải ra tay nhanh hơn.
Sở Hi Thanh tạm thời không biết ba viên ‘Ước Nguyệt Thạch’ có thể thực hiện
loại nguyện vọng gì, nhưng mà hắn vẫn rất vui vẻ.
Khi Sở Hi Thanh đang cười ngây ngô, thu hồi tầm mắt từ bảng nhân vật, thì La
Hán Tông đã trở lại bên cạnh hắn.
La Hán Tông khá kiêng kỵ với những sợi tơ màu máu kia, chỉ dám đứng ở cách
mười trượng, giọng nói hàm chứa oán giận: “Đao Quân muốn dung hợp ‘Hữu
Vô Hình Hỗn Nguyên thần sát’ vào trong ‘Thí Thần huyết cương’ cũng không
sao, nhưng ngươi nên nói với ta một câu.”
Thật ra hắn rất tự tin trên phương diện đóng kịch, có tự tin lừa được bốn tên
Thần thị đã không bình thường kia.
Sở Hi Thanh lại bật cười, hắn giơ tay chỉ chỉ vào một giá binh khí ở trong góc,
sau đó dùng một ý niệm truyền qua.
Bên kia lập tức phát ra một tiếng ‘cheng’.
Lại là hơn trăm sợi tơ đỏ như máu đâm xuyên qua, xoắn nát cái giá binh khí kia.
Vách tường cực kỳ kiên cố kia cũng lưu lại những vết kim sâu đến vài thước.
La Hán Tông thấy thế không khỏi nheo mắt lại: “Thì ra là như vậy, những oán
sát này quá mạnh mẽ, quả thực là rất khó khống chế. Chỉ sợ trong thời gian
ngắn, Đao Quân không thể giao lưu tâm niệm với người khác.”
Bạch Tiểu Chiêu và Sở Hi Thanh có quan hệ nửa cộng sinh, tâm ý tương thông
với nhau.
“Đừng nói là giao lưu bằng ý niệm, mà truyền âm cũng khó.”
Vẻ mặt Sở Hi Thanh đầy bất đắc dĩ: “Mấy tháng tiếp theo, chỉ cần vận dụng ý
nghĩ là đều phiền phức.”
Hắn cần dùng rất nhiều sức lực để hàng phục những oán sát này
Danh Sách Chương: