Sở Hi Thanh nhìn phần bụng Đế Oa, không khỏi nhíu mày.
Tiếp tục như vậy, Đế Oa sẽ chết!
Nàng chỉ còn chút mệnh nguyên, nhưng vẫn bị đứa bé trong bụng hút mất.
Thai nhi này cũng rất có vấn đề.
Thai nhi còn chưa sinh ra, mà đã có lực lượng nguyên thần vượt qua rất nhiều
đế quân.
Như Thánh hoàng đời thứ ba phán đoán, Thần Bàn Nhược đã động tay động
chân trên người Đế Oa.
Chỉ là vị Thánh hoàng này cũng không ngờ, Đế Oa lại có thai trước khi bị
phong ấn.
Sở Hi Thanh chỉ hơi do dự, lập tức múa đao, chém về phía bụng Đế Oa.
Hắn rất tôn kính vị Tổ thần nhân tộc này, không dám đả thương thần khu của
Đế Oa, nhưng một đao này lại có thể tấn công thai nhi trong bụng nàng.
Nhưng khi ánh đao của Sở Hi Thanh sắp đến, hắn lại cảm ứng được một tia thần
niệm của Đế Oa truyền đến.
Nguyên thần của vị này đã cực kỳ yếu ớt, nhưng ý niệm lại rất mạnh mẽ.
Đó là bản năng khi mẫu thân biết thai nhi gặp nguy hiểm, nàng đang cầu xin.
Sở Hi Thanh nhất thời nhíu mày.
Đế Oa tuy biết rõ thai nhi này có vấn đề, nhưng vẫn lo lắng mình sẽ tổn thương
thân thể con nàng.
Tuy nhiên, hắn vốn cũng không muốn giết chết cái thai nhi có vấn đề này.
Sở Hi Thanh đoán, linh hồn của thai nhi này có thể đã bị Thần Bàn Nhược thay
thế, hoặc là dùng loại ký sinh nào đó.
Nhưng đây dù sao cũng chỉ là suy đoán của hắn, Sở Hi Thanh bây giờ còn chưa
thể chứng thực.
Thiên Tâm Tru Huyền đao trong tay hắn lóe lên, định cắt đứt cuống rốn nối liền
hai mẹ con.
Cùng lúc đó, hắn dùng nguyên dương vô cùng và long khí vô tận để đánh vào
người Đế Oa.
Ý chỉ của ngàn tỷ nhân tộc sẽ hòa vào trong cơ thể vị Tổ thần nhân tộc này, bảo
vệ nguyên thần của nàng.
Lúc này Sở Hi Thanh lại không chú ý đến, Sở Vân Vân ở phía sau hắn vẫn nhìn
chằm chằm vào Đế Oa, đôi mắt màu xanh lam tràn ngập nghi hoặc và hồi hộp,
lại còn rơi vào trạng thái thất thần.
Không biết vì sao, nội tâm nàng không có chút gợn sóng nào, nhưng khóe mắt
lại chảy ra hai giọt nước mắt.
Trong lòng nàng mờ mịt.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Đế Oa và nàng căn bản là không liên quan.
Mãi đến khi một bóng người mặc long bào đế miện, một thân tử khí huy hang
bay đến, gần như một kiếm xuyên thủng thân thể nàng, thì Sở Vân Vân mới
khôi phục tinh thần, giơ thương lên ngăn cản mũi kiếm, làm cho 20 dặm không
gian chung quanh vỡ nát.
Cũng đúng lúc này, một thanh chiến mâu màu ám kim đánh thẳng vào đỉnh đầu
Sở Hi Thanh.
Sau chiến mâu là một thân thể cao to như núi, bắp thịt căng phồng, khí thế bá
đạo.
Sở Hi Thanh nhíu mày: “Thần Thiên Kinh!”
Cũng chính là Câu Trần Tinh Quân đương đại!
Sở Hi Thanh không nhận thân phập Câu Trần Tinh Quân của người này.
Trong lòng hắn, Câu Trần là một người khác.
Ầm!
Đao cương trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh lập tức vỡ vụn từng tầng một.
Nhưng lúc này, 12 con Hoàng Long phía sau Sở Hi Thanh cũng đồng thời phát
ra tiếng long ngâm.
Chúng ngưng tụ long khí vô biên, kết hợp với Vĩnh Hằng Bích Chướng của Sở
Hi Thanh, tạo thành một mặt thuẫn kim quang huy hoàng, không có bất kỳ góc
chết nào, bảo vệ Sở Hi Thanh và Lục Loạn Ly ở bên trong.
Thập Nhị Long Vĩnh Hằng!
Cheng!
Khi chiến mâu của Câu Trần Tinh Quân chém vào đó, vô số tia lửa bắn ra.
Đầu mâu chỉ có thể lướt qua tấm thuẫn, tạo ra một âm thanh chói tai, và một vết
rách sâu khoảng nước tấc.
Ánh đao của Sở Hi Thanh cũng trực tiếp chém đến trước mặt Câu Trần Tinh
Quân.
Thần Ý Đao của hắn bá đạo đến cực điểm, chỉ một đao đã chém nát thần khu
của Câu Trần Tinh Quân.
Tuy nhiên, đó chỉ là ảo ảnh của Câu Trần, vị đế quân này đã chuyển đổi hư
không, đi tới sau lưng Sở Hi Thanh.
Ánh mắt của vị đế quân này cực kỳ ngưng trọng.
Đối thủ của Sở Hi Thanh không chỉ có hắn, mà đồng thời giao thủ với mười
mấy vị thần linh, ngoài ra còn bảo vệ thần khu 850 trượng của Đế Oa.
Cái tên này thậm chí còn thừa lực, để trợ giúp Đế Oa khôi phục thần khu.
Hắn không ngờ Sở Hi Thanh bây giờ, không chỉ có lực lượng chống lại thần
linh, mà ngay cả thiên quy cũng đã đạt đến cấp bậc đế quân!
Trong phàm giới này, bộ thần khí hóa thể ký thác ba bốn phần thần lực của hắn,
thế mà lại không phải đối thủ của Sở Hi Thanh.
Một đao vừa rồi của Sở Hi Thanh, lại làm cho hắn không dám đón đỡ chính
diện.
Câu Trần Tinh Quân chỉ cảm thấy rất vướng tay.
Tử Vi Tinh Quân ở cách đó không xa thì sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ngoại trừ Bạch Đế Tử và Ty Thần, tất cả đế quân còn lại đều không phải đối thủ
của hắn.
Nhưng giờ phút này, hắn lại bị Nghịch Thần Kỳ của Sở Vân Vân đánh cho cực
kỳ chật vật.
Ngọn lửa trắng kia không hổ với uy danh ‘nghịch thần’.
Nó để cho hắn kiêng kỵ đến cực điểm.
Trong đó hội tụ không biết bao nhiêu tâm tư nghịch phản thần linh của nhân tộc,
nó liên tục thiêu đốt thần lực và thần cương của hắn, để cho lực lượng thiên quy
của hắn giảm xuống tận ba phần mười.
Cây thương này còn có thể hoàn nguyên tất cả, nghịch chuyển tất cả.
Hơn nữa còn là tuyệt đối hoàn nguyên!
Mặc kệ Tử Vi Tinh Quân sử dụng không gian biến hóa thế nào, hay là điều
khiến thời gian ra sao, thì đều bị Sở Vân Vân hoàn nguyên trở về.
Hắn muốn làm thời gian chảy ngược, thời gian chảy ngược xong rồi lại hoàn
nguyên như cũ.
Hắn muốn biến hóa phương vị, nhưng vẫn chỉ đứng tại chỗ.
Nhưng đáng sợ nhất vẫn là lực lượng Khai Thiên kia.
Một thương kia thông thiên quán địa, thấm nhuần ngân hà, xuyên thấu hoàn vũ,
hoàn toàn không thể phòng ngự.
Tất cả biện pháp phòng ngự của Tử Vi Tinh Quân đều bị Sở Vân Vân đâm
thủng, xuyên thấu!
Hắn chỉ có thể lựa chọn đôi công và né tránh.
Tử Vi Tinh Quân có chút khó tin.
Đây là thiên phú mà phàm nhân có thể có sao?
Sở Hi Thanh kia có thể đối kháng với đế quân, là do hắn là Thánh hoàng, có
long khí trợ giúp, được chân linh chư vị đế quân nhân tộc hỗ trợ.
Cái thằng nhãi ranh kia còn phát rồ, lại luyện Khư Hạch vào trong cơ thể!
Nữ nhân này, lại chỉ bằng long khí của Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ, mà đã
có thể chống lại một đế quân như hắn.
Chỉ trong vài lần giao thủ ngắn ngủi, Tử Vi Tinh Quân biết Tuyệt Thiên chi
pháp và Thông Thiên chi pháp của nữ tử này đã đến tầng thứ ba của thiên đạo.
Mà Sở Vân Vân thân là Sáng Đạo Giả, lực lượng phát huy còn vượt qua cấp bậc
thiên quy của bản thân.
Vấn đề là, mấy năm trước hai loại thiên quy này vẫn nằm ở vòng ngoài của
thiên đạo.
So sánh lẫn nhau, cái Khai Thiên chi pháp không gì không phá kia đúng là
không tính là gì.
Nếu không phải biết Sở Vân Vân này đúng là một phàm nhân, có cha có mẹ,
quỹ tích nhân sinh cũng không có vấn đề.
Thì hắn thật sự sẽ hoài nghi, nữ tử này chính là một thần linh trời sinh, giống
như hắn và Câu Trần, vừa sinh ra đã có lực lượng tiếp cận cấp đế quân.
Tử Vi Tinh Quân biết mình không thể làm gì Sở Vân Vân, chỉ có thể nhìn sang
một bên khác.
“Huyền Vũ!”
Trong lời nói của hắn ẩn chứa vẻ bất mãn.
Danh Sách Chương: